Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 832




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 832: Dùng sắc đẹp vả nát mối thù

 

“Không sao, tôi biết anh cũng chỉ làm theo lệnh của người khác.

 

thôi” Khương Tuyết Nhu nhìn Hoắc Anh Tuấn một cái.

 

“Anh đánh người ta thành thế này làm qì, không phải người ta cũng chỉ làm theo những gì anh bảo thôi hả?”

 

Trái tim Hoắc Anh Tuấn đau đến quặn thắt, nhưng cũng chẳng nói được gì, ai bảo những lời cô nói đều là sự thật chứ.

 

Dương Nham nhìn biểu cảm méo mó của Hoắc Anh Tuấn, há hốc mồm tới mức cằm cũng muốn rớt cả xuống đất luôn, lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ thành thành thật thật của cậu Hoắc đây ở trước mặt một người phụ nữ, trước đây Nhạc Hạ Thu nào có được như vậy, phì, xem ra sau này anh ta phải ngoan ngoan tuân theo cô Khương rồi.

 

“Cậu cả Hoắc, Trình Nhã Thanh đang ở trong Hình đường ạ”

 

Vương Nguyên Nhuận cũng khập khà khập khiễng đi qua đây, mông anh ta bị đánh đến ướt đẫm máu, bây giờ vẫn còn đau.

 

“Được”

 

Hoắc Anh Tuấn đưa Khương Tuyết Nhu đi vào trong.

 

Trong Hình đường.

 

Từ lúc được gọi về Trình Nhã Thanh đã bị lôi tới đây rồi, điện thoại của cô ta bị đem đi ngay lúc đó, cảm giác bất an trong lòng cô ta càng lúc càng rõ ràng.

 

“Các người mau tránh ra, tôi còn phải tới bệnh viện” Trình Nhã Thanh hầm hầm giận dữ nói với mấy người gác cửa ở bên ngoài: “Cậu cả sắp xếp tôi bảo vệ cô Nhạc, mấy người đừng làm lỡ thời gian của tôi”

 

“Không được, chút nữa cậu cả sẽ tới ngay, cô đợi ở đó đi” Người gác cửa thấp giọng nói.

 

“Cậu cả gọi tôi tới đây làm gì, tôi có làm gì sai đâu” Trình Nhã Thanh giận dữ hét lên.

 

“Vậy sao, cô khẳng định bản thân không làm gì sai sao?”

 

Hoäc Anh Tuấn đạp cửa đi vào, cầm tay dắt Khương Tuyết Nhu.

 

vào trong, khuôn mặt lạnh lùng mà khôi ngô tuấn tú.

 

.” Lúc Trình Nhã Thanh nhìn thấy Khương Tuyết Nhu bên Anh Tuấn, cả người đều cảm thấy không khỏe, nhưng thân là cấp dưới, cô ta không dám gào thét gì cả, cô ta chỉ có thể cảm thấy tội nghiệp Nhạc Hạ Thu đang một mình ở trong bệnh viện kia.

 

Mọi người đều là phụ nữ như nhau, cô ta cảm thấy cậu cả đúng là quá vô tình.

 

Dương Nham và Vương Nguyên Nhuận người đầy vết thương mệt mỏi đi vào trong, mang theo chút giận dữ nói: “Trình Nhã Thanh, lần trước tới lấy giấy chứng nhận kết hôn, cô làm gì cậu cả biết hết rồi”

 

Ánh mắt Trình Nhã Thanh dại ra, chuyện lần đó cô ta đã quên gần hết rồi, không ngờ rắng Khương Tuyết Nhu vẫn còn nhớ, trong chớp mắt, sự căm ghét đối với Khương Tuyết Nhu tăng lên đến cực điểm: “Tôi làm cái gì chứ, bản thân tôi còn không biết, không phải cậu cả bảo.

 

tôi kiểm tra trong người cô ta sao?”

 

“Vậy sao?” Khương Tuyết Nhu nhếch miệng cười.

 

“Vậy cô có còn nhớ ngày hôm đó chính miệng cô nói vào tai tôi rằng muốn lột sạch tôi không, để mấy anh chàng đẹp trai đây nhìn thấy hết cơ thể tôi ấy”

 

Biểu cảm trên khuôn mặt Hoäc Anh Tuấn lập tức thay đổi, nếu như ánh mắt có thể giết người, Trình Nhã Thanh đã chết dưới đáy mắt anh không biết bao nhiêu lần rồi: “Cô còn nói loại lời này nữa?”

 

“Tôi không có, cô vu không tôi” Trình Nhã Thanh lớn tiếng phủ nhận.

 

“Cô Khương, cô không thể vì việc tôi bảo vệ cho Nhạc Hạ Thu mà hãm hại tôi như vậy được, tôi chỉ làm theo những gì được cậu cả giao.

 

cho thôi”

 

Khương Tuyết Nhu cười nhẹ nhìn về phía Hoắc Anh Tuấn: “Cô ấy đang thầm ám chỉ với em kìa, ý bảo đều do anh do anh hết ấy, không liên quan gì tới cô ấy kìa”

 

“Tôi không có” Trình Nhã Thanh sợ mất hồn, nhanh chóng lắc đầu lia lịa Hoắc Anh Tuấn cũng có thể nghe ra, anh bước lên một bước, dùng sức đạp Trình Nhã Thanh bay ra, Trình Nhã Thanh ngã trên đất, toàn thân đau đớn cố gắng gượng đứng dậy.

 

 

Trình Nhã Thanh bị dọa cho giật nảy, vội vàng giải thích: “Cô đừng có nói linh tinh, nhà họ Trình tôi từ đời ông nội đã luôn trung thành với nhà họ Hoắc rồi”