Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 822




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 822: Nghĩa vụ của bạn trai

“Tôi biết, cho nên tôi mới không quá là để ý, ông nội tôi khăng.

khăng muốn hợp tác với nhà Sở, tôi cũng không muốn quá quan tâm, để tránh rơi vào người trong ngoài không phải người” Khương Tuyết Nhu thản nhiên nhún vai: “Tôi đối với nhà họ Diệp, tập đoàn Diệp thị, thật ra chả có cảm tình gì”

“Ừ, một cái tập đoàn Diệp thị không cần để ý quá làm gì, sau này.

em làm vợ của anh, cả tập đoàn Hoắc thị đều là của em. Hoắc Anh.

Tuấn đột nhiên nắm lấy tay của cô: “Em chính là người phụ nữ giàu nhất Nguyệt Hạ”

“Bỏ đi, phụ nữ vẫn nên dựa vào chính mình, nói không chừng… lần sau lại bị anh bỏ rơi”

Khương Tuyết Nhu rút tay ra, buông mắt xuống, che khuất đi tia lạnh lẽo trong mắt.

“Em không tin anh, không sao cả, thứ anh có là thời gian, từ từ.

chứng minh” Hoäc Anh Tuấn không vội không nóng cười buồn bã.

Khương Tuyết Nhu nhìn sườn mặt của anh, không tin: “Anh sẽ không sợ sau khi nhà họ Sở thôn tính tập đoàn Diệp thị xong, nhảy lên thành dòng họ đứng đầu Nguyệt Hạ sao?”

“Sẽ không, mấy năm này tập đoàn Hoäc thị của bọn anh đã đầu tư rất nhiều tiền vốn vào phương diện khai triển này, trước mặt đã đạt được đột phá quan trọng, sau này chỉ có càng đi càng cao” Hoäc Anh Tuấn tự tin cười: “Phần lớn nhà họ Sở đều kiếm tiền ở trong nước, mà nhà họ Hoäc bọn anh kiếm là thị trường toàn cầu, bọn họ vĩnh viễn không sánh nối với bọn anh”

Khương Tuyết Nhu ngẩn ra, rõ ràng vẫn là khuôn mặt khôi ngô đó, nhưng giờ phút này trong mắt người đàn ông tản ra ánh sáng tự tin rực rỡ khiến cho cô nghẹn ngào.

Tuy người đàn ông này rất khốn nạn, nhưng không thể không thừa nhận anh là một thiên tài thương nghiệp.

Một thiên tài thương nghiệp lớn lên vừa đẹp trai vừa cao lớn, sợ là bất kỳ người phụ nữ nào cũng đều không nhịn được mà tim đập thình thịch.

Bốn mươi phút sau.

Chiếc xe dừng lại ở một nhà hàng sa hoa trên bờ biển, phong cách trang hoàng của bên trong là phong cách nước ngoài.

Hoäc Anh Tuấn đã đặt sẵn vị trí ngoài trời, gió biển thổi qua, gió mát dễ chịu, còn có thể ngửi được mùi của nước biển, trên bờ cát cách đó không xa còn có người đang đàn ghi-ta.

Khương Tuyết Nhu gọi liền mấy món hải sản.

Bởi vì thân phận của Hoắc Anh Tuấn đặc biệt, cho nên nhà bếp đã nấu rất nhanh và đưa lên, mỗi món đều là hải sản tươi sống vừa mới nấu xong, cực kỳ ngon.

Khương Tuyết Nhu ăn rất nhiệt tình: “Tôi phát hiện các anh đều rất biết cách chọn chỗ ăn đó, quán ăn lần trước Hạ Văn Trì và Đường Hiếu đưa tôi đi cũng rất ngon.

Mặt Hoäc Anh Tuấn trầm xuống ngay lập tức: “Lần sau không được phép đi ăn một mình với người khác giới, nhất là tên Đường Hiếu kia”

“Đàn anh Đường làm sao, anh ấy là bạn tốt của tôi” Khương Tuyết Nhu bỗng nhiên cười lạnh: “Lần trước nếu không phải anh ấy thì tập đoàn Hồng Nhân của chúng tôi đã bị anh phá hoại rồi”

tay của anh, nhìn một lúc rồi cho vào miệng.