Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 798




Chương 798: Đường này ăn vào thì tim cũng ngọt

Ngồi ở trên chỗ tài xế ngồi gương mặt tuấn tú của Hoắc Anh Tuấn sau khi nghe xong tương đối phức tạp khó coi, cô cứ như vậy rất nể mặt Hoäắc Phong Lang? Ngay cả hỏi cũng không hỏi, liền trực tiếp xuống Sớm muộn có một ngày, anh phải đem những thứ tật xấu này của cô sửa đổi một chút, để cho cô biết cùng giữa cô và em trai anh vẫn là phải giữ một khoảng cách.

Không bao lâu, Khương Tuyết Nhu liền xuất hiện ở trong tầm mảắthai người.

Hiểu Khê mở cửa sổ ra hưng phấn vẫy vấy tay.

Khương Tuyết Nhu lập tức hướng bên này đi tới, Hoäc Anh Tuấn rất nhanh xuống xe, sau khi mở ra cửa xe: “Chúng ta đưa Hiểu Khê đi xem chiếu bóng”

“Tôi… * Khương Tuyết Nhu động lòng động môi.

Hoắc Anh Tuấn mở điện thoại di động lên, lấy ra bên trong vé xem phim: “Tôi đã mua xong vé, không thể trả lại”

Khương Tuyết Nhu nhìn một cái, mặt liền tối đen: “Anh dẫn tôi đi xem gấu pooh?”

“Dì Khương, là con nói muốn xem gấu pooh” Hiểu Khê đáng thương nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn cô: “Con đời này cũng chưa có vào rạp chiếu phim”

Khương Tuyết Nhu khóc không ra nước mắt, cô có thể mang Hiểu Khê đi rạp u phim sao, con nít đều là xem phim hoạt hình, cô giờ không nghĩ tới sẽ cùng Hiểu Khê ngồi xem gấu pooh suốt hai giờ, quá đau khổ.

“Con là tên lừa gạt nhỏ.” Cô nhéo lỗ tai Hiểu Khê một cái.

Hiểu Khê ủy khuất nói: “Thật xin lỗi, con nếu không phải nói cùng đi với bố con, dì cũng sẽ không xuống a”

“Dì đã sớm biết con đang nói dối” Khương Tuyết Nhu tức giận nói Hoäc Anh Tuấn ánh mắt sáng lên, phức tạp nhìn chằm chằm cô: “Nói như vậy… Cô không phải là bởi vì Hoắc Phong Lang nên mới xuống?”

Khương Tuyết Nhu giữa thanh thiên bạch nhật mắt to trợn mắt nhìn anh một cái, nhìn giống như là đang tức giận, nhưng càng giống nhượiữa tình nhân đang trợn mắt giận nhau hơn Hoäc Anh Tuấn cảm giác lâng lâng, nhìn chăm chú hình dáng tức giận của cô, cảm giác mười phần đáng yêu, vô hình muốn tiến tới hôn cô một cái.

Bởi vì mang theo Hiểu Khê, Hoắc Anh Tuấn cuối cùng mang hai người đến một nhà hàng quen thuộc dùng cơm.

Ba người đi ăn thịt bò bít tết.

Hoäc Anh Tuấn cảm thấy mùi vị bình thường thôi, không có ngon như đồ ăn Khương Tuyết Nhu làm, ăn một chút xíu liền chán.

Hiểu Khê nháy mắt nói: “Bác, bác lãng phí là không tốt, hơn nữa ăn chưa no sẽ đói bụng”

“Không quan trọng, trong nhà bác còn có cơm thừa đồ ăn thừa còn dư lại tối ngày hôm qua, bác có thể trở về nhà ăn” Hoäc Anh Tuấn vừa nói vừa nhìn chắm chắm Khương Tuyết Nhu, ánh mắt kia ôn nhu tựa như có thể chảy nước.

Khương Tuyết Nhu thiếu chút nữa bị sặc nước, ánh mắt khẽ nâng, lúc đối mắt với ánh mắt của anh, gương mặt đẹp ửng đỏ một chút xíu, giống như hoa hồng mềm mại trên bàn vậy.

Hoắc Anh Tuấn nhìn thấy trong lòng một như muốn phóng tên, có chút giống như cái loại cảm giác thuở niên thiếu tim đập thình thịch như trong tiểu thuyết đó, loại cảm giác này, thời đại học lúc anh với Nhạc Hạ Thu lui tới cũng không có cảm giác được, không nghĩ tới hôm nay mình tựa như một thanh niên u mê vậy.

“Oa, cơm thừa đồ ăn thừa tối hôm qua?” Hiểu Khê khó tin: “Không tốt lắm đâu, cũng quá lâu rồi, con nghe nói cơm thừa đồ ăn thừa ăn nhiều đối với cơ thể không tốt”

“Con không hiểu, bên trongđồ ăn thừa của bác có đường” Ánh mắt của anh từ đầu đến cuối cũng không có rời người phụ nữ đối diện.

Hiểu Khê gật đầu: “Chắc ý bác là đường của chè đúng không”

“Không chỉ là đường của chè, còn có một loại đường khác, con không biết đường đó” Hoắc Anh Tuấn khẽ mỉm cười: “Cái loại đường đó khi ăn vào, tim cũng sẽ ngọt”

Khương Tuyết Nhu ho khan một cái. Lần này thật không chịu nổi.

Trước kia chính là như vậy, mỗi lần Hoắc Anh Tuấn người đàn ông cao ngạo cay nghiệt ác độc biểu lộ tâm tình ra một cái, thì cả người cô đều nổi cả da gà.