Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 562




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 562: Nghi ngờ con người của Nhạc Hạ Thu

“Nhưng mà… “

“Ngôn Minh Hạo, tôi nhìn thấy cậu gần đây là theo Khương Tuyết Nhu tiếp xúc quá nhiều, một lòng muốn giúp cô ta, tôi nói cho cậu biết, không có ai so với tôi hiểu rõ Hạ Thu hơn, cô ấy là người đàn bà tôi yêu, tôi không cho phép bất kỳ cứ ai nói xấu cô ấy” Hoắc Anh Tuấn lạnh như băng nói: “Chuyện này đến đây kết thúc”

Ngôn Minh Hạo hơi kinh ngạc: “Cậu cả, tôi không có… “

“Đi ra ngoài” Hoắc Anh Tuấn mở máy vi tính xách tay ra, duổi cậu ta đi.

Ngôn Minh Hạo chỉ cảm thấy ủy khuất với cổ quái.

Rõ ràng chứng cớ đã đặt ở trước mắt, nhưng mà Cậu cả thật giống như hoàn toàn chẳng phân biệt được thị phi trắng đen vậy.

Cậu cả như vậy thật quá kỳ quái.

Thật giống như đột nhiên biến thành một người khác vậy.

Cậu ta thừa nhận Cậu cả trước kia là Hoắc Anh Tuấn yêu Nhạc Hạ Thu, nhưng cậu ta cũng biết, trong lòng Cậu cả bây giờ cũng chỉ có Khương Tuyết Nhu.

Càng nghĩ, Ngôn Minh Hạo càng cảm thấy không đúng.

Rốt cuộc quyết định đi một chuyến đến biệt thự.

Từ buổi sáng sau khi từ tập đoàn Hoắc thị trở về, Khương Tuyết Nhu chỉ ngồi ở trên ban công nhìn ra ngoài cửa sổ buồn bực không nói.

Sau khi Ngôn Minh Hạo tiến vào, cô bi ai nhìn cậu ta một cái: “Hoắc Anh Tuấn sai cậu đến nói với tôi cái gì, hay là anh ta một khắc cũng chịu không được bảo cậu mang tới giấy ly dị?”

“Thiếu phu nhân, cô đừng hiểu lầm, Cậu cả không biết tôi đến tìm cô”

Ngôn Minh Hạo chần chừ nói: “Tôi biết hai ngày nay Cậu cả đã làm rất nhiều chuyện quá đáng, tôi cảm giác đây không phải là ý của Cậu cả, anh ấy thay đổi có chút kỳ quái… “

“Cậu đang nghỉ ngờ lúc Nhạc Hạ Thu chữa bệnh cho anh ấy đối với anh ấy có động tay chân?” Khương Tuyết Nhu thấp giọng hỏi.

Ngôn Minh Hạo há miệng một cái, một lúc sau, mặt mũi phức tạp nói: “Tôi cũng không nói lên được, cảm giác cả người Cậu cả thật giống như bị tẩy não vậy, trước kia thật ra thì Cậu cả có bảo tôi đi thăm dò qua tro cốt của Sầm Gia Hân, theo lý thuyết trong lòng anh ấy hẳn là có chút nghi ngờ cô Nhạc, nhưng mà khi có kết quả, anh ấy lại không thèm để ý một chút nào, đây không phải phong cách của Cậu cả, trước kia anh ấy cũng yêu cô Nhạc, nhưng không có chẳng phân biệt được thị phi trắng đen như vậy”

“Còn có… Trước kia trừ lúc Cậu cả chữa bệnh, một mực tránh Cô Nhạc hết khả năng, gần đây cùng Anh Tống bọn họ tụ họp anh ấy cũng không đi, đột nhiên quan hệ với cô Nhạc lại tốt hơn, rất cổ quái”

Khương Tuyết Nhu sắc mặt tái nhợt mặt lộ nặng nề: “Thật ra thì tôi cũng phát giác một ít, dì Tân nói ngày hôm qua Nhạc Hạ Thu sau khi chữa bệnh cho anh ấy xong, thì đột nhiên lại giống như biến thành một người khác vậy, cho nên tôi hôm nay mới có thể lấy dũng khí đi đến tập đoàn tìm anh ấy”

Khương Tuyết Nhu mờ mịt lắc đầu một cái: “Tôi dĩ nhiên không hy vọng, nhưng mà anh hẳn biết hôm nay toàn bộ nhà họ Hoắc, đều là năm trong tay Hoắc Anh Tuấn, coi như người nhà họ Hoắc tin tưởng, nhưng mà Hoắc Anh Tuấn cũng sẽ không tin, anh ấy quyền thế ngút trời, chúng ta có thể thay đổi gì, ông bà cụ Hoắc tuổi cũng đã cao, Tống Dung Đức với Quý Tử Uyên đều rất tin tưởng Nhạc Hạ Thu, bọn họ căn bản sẽ không giúp tôi.”

Trong lòng Ngôn Minh Hạo trầm xuống, không khỏi không thừa nhận điều Khương Tuyết Nhu nói là thật: “Thiếu phu nhân, thẳng thản mà nói thì tôi cũng không ngờ tới cô Nhạc bây giờ sẽ trở nên đáng sợ như vậy, nếu như để mặc cho một người như vậy ở lại bên người Cậu cả, cô suy nghĩ một chút, tương lai cô ta sẽ đối phó như thế nào với hai đứa bé trong bụng cô chứ”

Khương Tuyết Nhu âm thầm cắn răng.

Đây cũng là điều cô lo lắng.

Cô cúi đầu vuốt ve bụng mình, đáy mắt lần nữa bị dáng vẻ khổ sở thay thế.

Tiểu bảo bối, mẹ rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể bảo vệ tốt cho các con.

“Ngôn Minh Hạo, cậu có thể tìm bác sĩ tâm lý lợi hại một chút cho tôi được không, đừng để cho Quý Tử Uyên biết, tôi muốn biết tình huống cụ thể của Hoắc Anh Tuấn một chút.”