Lâm Minh Kiều nắm lấy bả vai cô một cái.
Khương Tuyết Nhu không nói gì, vừa vặn, rất lâu rồi không đi buông thả, đi ra ngoài vui chơi nhảy nhót một chút cũng tốt.
Buổi tối chín giờ.
Hai người cùng nhau đi vào quầy rượu.
Đã rất lâu không có cảm thụ qua loại không khí này, Khương Tuyết Nhu chỉ cảm thấy muốn trở lại cuộc sống tự do ung dung trước khi kết hôn.
Chẳng qua là mới vừa uống không bao lâu, một tên mặc áo sơ mi bông, một đàn ông trẻ tuổi tướng mạo lưu manh đi tới.
"Minh Kiều, thật là trùng hợp hay không nghĩ tới chúng ta lại đụng phải nhau”Người đàn ông cười hì hì đi đến vuốt lên trên mặt của Lâm Minh Kiều.
Sắc mặt Lâm Minh Kiều liền biến sắc, đẩy tay anh ta ra: "Nhạc Trạch Đàm, tôi đã nói qua tôi đối với anh không có cảm giác gì cả, làm phiền anh đừng táy máy tay chân".
Truyện Võng Du
Khương Tuyết Nhu ngẩn ra, không nghĩ tới người này chính là Nhạc Trạch Đàm, cũng chính là anh trai của Nhạc Hạ Thu.
"Đừng nói như vậy chứ, chờ cô thấy được bản lãnh thật sự trên giường của tôi, nói không chừng cô sẽ đối với tôi nhớ nhung không thôi”Nhạc Trạch Đàm trơ tráo không cười tiếp tục táy máy tay chân: "Có thể trở thành đàn bà của Nhạc thiếu gia tôi, đã là vinh hạnh"
"Nhạc Trạch Đàm, nếu như anh còn như vậy, đừng trách tối thông báo cho chị anh, hoặc là báo cảnh sát"Khương Tuyết Nhu đem Lâm Minh Kiều kéo ra sau lưng.
"Đồ xấu xí, cô là cái thứ gì”Nhạc Trạch Đàm nhìn chòng chọc vào cô mấy giây, bỗng nhiên cười: "Oh, cô chính là vợ của Hoắc Anh Tuấn, không trách phách lối như vậy"
Khương Tuyếủa cô ấy, anh chọc cô ấy chính là đang đối đầu với Cậu cả Hoắc.
Nhạc Trạch Đàm nghe ha ha cười lên: "Nếu như là Hoắc Anh Tuấn, tôi thật đúng là biết sợ, nhưng mà cũng chỉ là vợ cậu ta mà thôi, tôi nói thật, tối hôm nay coi như tôi gây khó dễ với vợ cậu ta, thì cậu ta nhiều nhất cũng chỉ đánh tôi mấy quyền cũng sẽ không làm được gì tôi nữa đâu, cô có tin hay không." Nhớ quay lại web truyện t am linh 2 4 7
Khương Tuyết Nhu nghe dáng vẻ cuồng vọng của anh ta, trong lòng dần dần u uất.
Nhưng không thể không thừa nhận lời mà Nhạc Trạch Đàm nói có thể là thật.
Anh ta là anh ruột của Nhạc Hạ Thu, chỉ sợ cũng coi như là chọc ông trời, Hoắc Anh Tuấn cũng sẽ không làm khó anh ta.
Nhạc Trạch Đàm ánh mắt không chút kiêng kỵ trên dưới quan sát cô: "Chặc chặc, vẻ bề ngoài khó nhìn như vậy, ngay cả phân nửa sắc đẹp của em gái tôi cũng không bằng, nếu không phải cô có vận khí tốt, người như cô kia nào có tư cách gả cho Hoắc Anh Tuấn"
"Anh nói đủ chưa"Lâm Minh Kiều nghe không nổi nữa, tức giận vỗ bàn: "Em gái anh chắc cũng là loại người như anh, có loại anh như thế này, tôi thấy nhiều nhất cũng chính là một Bạch Liên Hoa mà thôi."
"Tiện nhân, tối nay nếu như tôi không xử lý cô, tôi cũng không mang họ Nhạc"
Nhạc Trạch Đàm dữ tợn đưa tay ra hướng về phía Lâm Minh Kiều bắt lấy bả vai cô, một bàn tay xinh đẹp bỗng nhiên nắm lấy cổ tay anh ta.
| "Ai, tự tìm cái chết...!“Lúc Nhạc Trạch Đàm vừa quay đầu lại, thấy Nhạc Tiêu Nhi gương mặt đẹp lạnh lùng như băng sương, bỗng nhiên cứng đờ.
"Tôi nhớ đã nói qua với cậu, bảo cậu chớ dây dưa với vị Lâm tiểu thư này nữa rồi mà”Nhạc Tiếu Nhi lạnh lùng nhìn anh ta.
Nhạc Trạch Đn vào"
| "Tôi không quan tâm, để mặc cho cậu ở bên ngoài làm xằng làm bậy tới bây giờ, những năm nay cậu đã ném đi mặt mũi của nhà họ Nhạc chúng ta biết bao nhiêu"Nhạc Tiếu Nhi lực đạo trên tay tăng thêm.
"Ai u, đau đau đau”Nhạc Trạch Đàm nhe răng toét miệng đau cúi người xuống, nhưng làm sao cũng không giấy ra khỏi tay cô: “Cô buông tôi ra, Nhạc Tiêu Nhi, cô căn bản không có tư cách nói tôi, nhà họ Nhạc bây giờ bị Hoắc Anh Tuấn ép đến mức này, hết thảy các thứ này đều là do cô làm hại, cô còn có tư cách gì nói tôi."
Nhạc Tiêu Nhi chân mày vặn chặt.
Nhạc Trạch Đàm thấy vậy đắc ý cười: “Tôi xin khuyến cô một cầu, tốt nhất đem Nhạc thị nhanh chóng giao vào trong tay tôi, Cậu cả mới có thể bỏ qua cho cô, chẳng lẽ cô muốn Nhạc thị đi theo cô cùng bị chôn theo cô hay sao."
- ----------------------.