Nhưng anh chẳng qua là cúi đầu chăm chú nhìn cô, trong ánh mắt cất giấu tình cảm sâu đậm: "Đã lâu không gặp"
“Ừ, mới vừa tan việc thì thấy được cô, không nhịn được liên tiến vào” Lương Duy Phong ưu thương hỏi: "Gần đây có khỏe không, tôi mới vừa rồi nhìn thấy hình như nhìn em không được vui vẻ mấy.
"
"Không có, chẳng qua là đang suy nghĩ một ít chuyện” Khương Tuyết Nhu lên tiếng chối.
“Ra vậy, em bây giờ trở lại bên cạnh người đàn ông mà em yêu mến, hắn sẽ rất vui vẻ đi” Lương Duy Phong tự giễu cười cười.
"Duy Phong, thật xin lỗi...!” Khương Tuyết Nhu tràn đầy áy náy.
"Nhưng mà lần này tôi cũng không muốn nói chuyện đó nữa” Lương Duy Phong cười khổ, anh nhận lấy kem từ trong tay phục vụ viên, đưa cho cô một cái.
"Tôi.
Tôi có chuyện, tôi đi trước.” Khương Tuyết Nhu chật vật kiếm cớ, không dám đối mặt với anh ấy.
"Bây giờ ngay cả cùng tôi ngồi một chút cũng không muốn sao, Tuyết Nhu, đối với tôi có thể đựng tàn nhẫn như vậy được không” Lương Duy Phong mặt lộ vẻ cầu khẩn.
Khương T công ty của Lương Duy Phong, Hoàn toàn không có lưu ý đến có người đối diện len lén chụp hình.
Sau khi ngồi nửa giờ, Khương Tuyết Nhu kiếm cớ rời đi.
"Chờ một chút...” Lương Duy Phong bỗng nhiên bắt tay cô.
Khương Tuyết Nhu theo bản năng rụt trở lại.
"Bây giờ...!Ngay cả đụng vào em một chút cũng khiến em phải sợ đến như vậy sao” Lương Duy Phongánh mắt mờ mịt, bị đả kích sâu sắc: “Phải rồi, em trước kia cũng không quá vui vẻ khi tôi đụng em".
"Duy Phong, tôi thừa nhận tối thiểu anh quá nhiều, tôi đã từng nghĩ tới dùng cả đời mình để bồi thường cho anh, nhưng bây giờ tôi phát hiện cảm tình vẫn là không cách nào miễn cưỡng, tôi...!Tôi có thể lấy thận mình xuống để trả lại cho anh” Khương Tuyết Nhu cắn răng một cái, quyết định nói.
Lương Duy Phong kinh ngạc, một lúc sau gương mặt tuấn tú lộ ra một tia tức giận, "Tuyết Nhu, em muốn khiến tôi trở thành người như thế nào, không sai, tôi là giận em, cũng rất không cam lòng, nhưng em là người tôi yêu, tôi không cần em dùng loại phương thức này trả lại cho tôi"
Anh chậm rãi đứng dậy, từ trong túi móc ra một tấm hình.
Khương Tuyết Nhu theo bản năng nhận lấy đi.
Hình hiện lên có chút vàng, bên trong là một cô gái mười bảy mười tám tuổi,mặt lớn chừng lòng bàn tay, tròn như trứng ngỗng, da thịt sáng ngời, trên mặt cười ngọt ngào, còn có hai lúm đồng tiền, dù là mặc đồng phục học sinhrất thông thường, cũng không che phủ khí tức thanh thuần sạch sẻ đang tỏa ra không ngừng được trên người kia.
Một cô gái như vậy, tùy tiện đặt ở trường học nào, sợ rằng cũng sẽ trở thành nhân vật hoa khôi thanh thuần của trường học đó vậy.
Chẳng qua là để điều khiến Khương Tuyết Nhu khiếp sợ là cô bé này lại có mấy phần tương tự Nhạc Hạ Tuyền.
Mặc dù ánh mắt Nhạc Hạ Tuyền không có đẹp và tinh xảo như cô gái trong hình.
"Đây là..."
“Đã từng là bạn gh ta."
Khuôn mặt đẹp của Khương Tuyết Nhu trở nên trắng nhợt.
Mặc dù cũng giống như đoán được như vậy một chút xíu, nhưng có một mực không muốn tin tưởng.
Nhưng mà lời của Lương Duy Phong lại hoàn toàn vạch trần chân tướng, lòng cô bỗng nhiên chằng chịt đau đớn, thiếu chút nữa không thở được.
Không trách ình.
tràn đầy đồng tình.
.
Truyện hay luôn có tại || TRUMTRUY EN.n e t ||
Thì ra Hoắc Anh Tuấn giữ lại một người tương tự bạn gái trước trông chừng ở bên mình.
A, anh hàng ngày là dùng dạng tấm tình gì để đối mặt với Nhạc Hạ Tuyền, hoài niệm bạn gái trước sao.
Vậy coi cô là cái gì.
Đây chính là lời anh luôn miệng nói, kiếp này, kiếp sau cũng sẽ không thay đổi yêu một mình cô.
"Anh đưa cho tôi nhìn những thứ này là muốn làm gì?” Khương Tuyết Nhu ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú Lương Duy Phong.
“Em nghĩ như thế nào về tôi, không có vấn đề, tấm hình này tôi quả thật xài chút tâm tư mới lấy được."
Lương Duy Phong ười đã từng Hoắc Anh Tuấn cưng chìu giống như công chúa vậy, đến chỗ nào cũng mang cô ta đi, thậm chí không để ý ngăn trở cưỡng ép của nhà họ Hoắc cùng cô ta đính hôn, bởi vì cô ấy là con gái trưởng nhà họ Nhạc, cho nên Hoắc Anh Tuấn không tiếc bất cứ giá nào nâng đỡ nhà họ Nhạc, cô ta thích sân chơi, Hoắc Anh Tuấn liền vì cô ta mua đất chế tạo sân chơi Nhạc Tuyết cho cô ta."
- ----------------------.