Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 446: Khung Cảnh Ấm Áp






Cô chú ý vào ba chữ kia, tim đập nhanh hơn nhưng lại đè xuống nhậc máy, truyền tới giọng nói mê người của một người đàn ông từ:"Em sắp tới chưa?" "Sắp tới." “Được."
Sau khi kết thúc nói chuyện điện thoại, Khương Tuyết Nhu trấn an lòng mình, cố gắng không để cho tâm tình mình loạn hỏng bét, có lẽ là phục vụ viên hiểu lầm, hai người đã trải qua nhiều chuyện đến như vậy, cô tin chắc là anh ấy đã tín nhiệm mình một chút.
Ba phút sau, cô nhìn thấy bóng người đám người Hoắc Anh Tuấn ở trên cỏ.
Tổng cộng có bốn người, ba người đàn ông một cô gái.
Vốn là để Nhạc Hạ Tuyền tầm thường ở trong đám người này, nhưng vào giờ phút này đổi lại một bộ đồ trong bộ thiết kế mùa xuân mới nhất của hãng FENDI, giống như chim sẻ biến thành phượng hoàng, hào phóng khéo léo, cử chỉ ưu nhã.

Nhạc Hạ Tuyền cùng với Hoắc Anh Tuấn sóng vai đứng ở trước vĩ nướng, mà lúc này có hai người đang vây ở bên cạnh là Tổng Dung Đức cười cười nói nói, và Quý Tử Uyên bưng ly rượu tư thái lười biếng, khỏe miệng cười chúm chím.
Cái hình ảnh này nhìn thế nào cũng thấy ấm áp làm sao.
Khương Tuyết Nhu bỗng nhiên đứng hình bất động, cô với Hoắc Anh Tuấn mặc dù là vợ chồng, nhưng trừ Hạ Văn Trì có mấy phần giao tình bên ngoài, cô chưa bao giờ từng cùng bạn anh ấm áp, hòa thuận vui vẻ với nhau như vậy.
Làm một người vợ yêu chồng, ai không muốn gia nhập vào vòng bạn bè của chồng.
Có thể cô còn chưa kịp, nhưng lại tựa hồ như Nhạc Hạ
Tuyền so với cô thì thích ứng nhanh hơn.
Nhạc Hạ Tuyền là ai, một cô gái hộ lý mới đến nửa tháng.
Mắt cô thật giống như bị đâm vào một chút, rất khó chịu.

"Tuyết Nhu....!Quý Tử Uyên là người đầu tiên phát hiện ra cô, ngoắc ngoắc tay.
Hoắc Anh Tuấn quay đầu, hướng cô đưa tay tới.
Khương Tuyết Nhu tận lực nặn ra một nụ cười, đi tới cầm tay anh: "Làm sao nghĩ ra được buổi tối lại muốn ăn thịt nướng" "Thích không?"Hoắc Anh Tuấn tùy ý cười hỏi.


“Em nếu như nói không quá thích thứ này thì có thể đổi sao?"Khương Tuyết Nhu cười híp mắt nhìn anh, giống như là nói đùa, nhưng cũng như là có mấy phần nghiêm túc.
Hoắc Anh Tuấn nghĩ đến việc mới đem món ăn kiểu
Pháp đổi thành nướng, bây giờ nếu như lại phải đổi....
Anh nhức đầu xoa xoa chân mày, Tổng Dung Đức đã giành trước nói: "Nguyên liệu nấu ăn đều chuẩn bị xong, còn đổi cái gì, quá phiền toái." “Em có phải là muốn ăn cái khác, có thể nói với phòng bếp, để cho phòng bếp cho người làm”Hoắc Anh Tuấn bóp bóp ngón tay cô, giọng cưng chìu: "Dung Đức lần này mời tới mười đầu bếp đứng đầu thế giới, cái gì cũng biết làm.

“Em đùa thôi."
Khương Tuyết Nhu nhún vai: "Nướng en cũng ăn, anh muốn ăn cái gì, có phải tôm không, bình thường anh cũng thích ăn."
Hoắc Anh Tuấn do dự một chút, đang muốn trả lời, Tổng Dung Đức nói: "Tôm cũng không cần, Nhạc Hạ Tuyền đã nướng cho lão Hoắc hơn mười chuỗi"
Khương Tuyết Nhu nhìn về phíaNhạc Hạ Tuyền đang đứng một bên, trong tay cô ta còn đang cầm đều là tôm với thịt trâu, đều là những món ăn mà bình thường Hoắc Anh Tuấn thích ăn.

Biểu tình của cô không khỏi hơi sững lại.

Nhạc Hạ Tuyền mặt lộ vẻ hốt hoảng, không biết làm sao: "Thật xin lỗi, cô chủ, tôi không biết là cô lúc nào mới tới, nếu không cô tới đây đi."
Bộ dáng thận trọng của cô ta khiến cho Tổng Dung Đức bất mãn: "Có cái gì ghê gớm đâu, không phải là nướng mấy chuỗi tôm thôi sao, cô ấy vốn chính là người chăm sóc lão Hoắc, không cần so đo như vậy." “Tôi lúc nào so đo?” Khương Tuyết Nhu ánh mắt lãnh đạm nhìn chằm chằm Tổng Dung Đức, cô vốn cũng không thích anh ta, bây giờ càng nhìn càng chán ghét.
Tống Dung Đức bị ánh mắt cô nhìn khiến cho nổi giận: “Cả khuôn mặt cô cũng lộ ra dáng vẻ bất mãn, Nhạc Hạ Tuyền cũng bị cô hù dọa" "Cậu Tống, tôi không có.”Nhạc Hạ Tuyền lập tức nhu hòa nói: "Cô chủ bình thường đối với tôi rất tốt."
Tổng Dung Đức hừ một tiếng: "Vậy cô tại sao lại sợ cô ấy như vậy." "Tôi không có sợ.Nhạc Hạ Tuyền thận trọng bổ sung: "Tôi là tôn kính." "Có cái gì tốt mà tôn kính, cô mặc dù là hộ lý, nhưng cũng là công việc thu tiền bình thường.

Tổng Dung Đức một mực bảo vệ Nhạc Hạ Tuyền.
Khương Tuyết Nhu khó hiểu có chút căm tức: "Cậu Tống, anh nói những lời này làm cho tôi nghĩ là tôi rất giống như bình thường ở nhà bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng, bình thườngNhạc Hạ Tuyền ở nhà chúng ta, tôi cũng không có đối xử tốt với cô ấy." "Cô chủ, cậu Tống, hai người..."
- ----------------------.