Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 360




Chương 360: Tin tức sôi nổi

“Cô còn không xem tin tức trên điện thoại?” Quý Tử Uyên đi đến bên cạnh cô: “Hôm nay tin tức kinh động nhất chính là chuyện này, trên mạng đều đang bàn tán sôi nổi”

Khương Tuyết Nhu thất thần một lát cũng hiểu rõ Quý Tử Uyên sẽ không lừa có chuyện này, nhưng cô cũng không cho rằng Hoắc Anh Tuấn là vìcô mà bị bãi nhiệm.

“Điều này là bình thường, anh ta phẩm hạnh không ngay thẳng, rõ ràng đã có bạn gái, nhưng vẫn qua lại với chị gái của bạn gái, thậm chí khôngquản được nửa thân dưới của chính mình mà làm hỏng dạ tiệc từ thiện của Hoắc thị, làm việc ti tiện, loại người này không bị bãi nhiệm thì còn giữlại làm gì?”

Quý Tử Uyên ngẩn người một lúc.

Một lát sau, chẳng nhưng không tức giận vì bạn mình bị mắng chửi, ngược lại anh vui thích phá lên cười: “Có đánh giá rất đúng, Hoắc Anh Tuấnthật sự quá ti tiện , nhân phẩm quả là không được”

Khương Tuyết Nhu nhíu mày, không hiểu anh ta cười cái gì: “Cười đủ chưa?

“Buồn cười quá” Quý Tử Uyên ngoắc ngoắc môi mỏng: “Nhưng có điểm cô nói không đúng, đêm hôm đó Hoắc Anh Tuấn đưa bà ngoại đi bệnhviện xong liền cùng người nhà họ Hoắc rùm beng lên, ông cụ Hoắc nói chỉ cần cậu ta cùng Diệp Minh Ngọc kết hôn, việc này coi như xong, nhưngHoắc Anh Tuấn không đồng ý, còn nói muốn cưới cô, lúc này mới chọc giận ông cụ Hoắc”

“Cưới tôi?” Khương Tuyết Nhu lộ ra biểu cảm căn bản vốn không chịu tin tưởng.

Quý Tử Uyên ý vị thâm trường nhìn cô: “Một nửa tập đoàn Hoắc thị đều nằm dưới tay Hoắc Anh Tuấn, chơi đùa với một thiên kim hào môn cũngkhông tính là gì, ông cụ Hoắc sẽ không vì điều này mà bãi nhiệm anh ấy, điều sai là cậu ta nghiêm túc, nên mới triệt để chọc tức ông cụ Hoắc”

Khi từ bệnh viện đi ra, cả người Khương Tuyết Nhu vẫn không không ngừng hoảng hốt.

Cô vẫn cho rằng Hoắc Anh Tuấn giữ cô lại là muốn cô làm tình nhân cả đời không thấy được ánh sáng, làm một con rối, anh ta không thích cô.

Nhưng bây giờ lại nghe bạn tốt của anh nói Hoắc Anh Tuấn vì cưới cô mà bị bãi nhiệm chức vị tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị.

Tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị, đó là vị trí dưới một người trên vạn người.

Toàn bộ người ở Kinh đô này đều kính trọng nhường chỗ.

Bây giờ, anh ta lại rơi từ trên đài cao rớt xuống.

Đã mất đi Hoắc thị, Hoắc Anh Tuấn còn có thể giống như trước? Cô mới vừa lên xe, Diệp Gia Thanh bỗng nhiên gọi điện thoại tới: Tuyết Nhu, córảnh không, chúng ta gặp mặt đi” “…vâng” Đối mặt với người bố này, Khương Tuyết Nhu không biết là nên tới hay muốn tới.

Sau bốn mươi phút, Khương Tuyết Nhu đến quán trà đã hẹn, Diệp Gia Thanh đã uống xong một bình trà.

Bố và con gái ngồi cùng một chỗ, chưa bao giờ lúng túng như vậy.

Cuối cùng vẫn là Diệp Gia Thanh lên tiếng phá vỡ sự trầm lắng: “Khuôn mặt còn rất đau sao?”

Ngắn ngủn mấy chữ quâm tâm, suýt chút nữa khiến Khương Tuyết Nhu rơi nước mắt, dù sao ông ấy là người thân duy nhất còn lại trên đời nàycủa cô: “Không sao?

“Vệ Phương Nghi và Minh Ngọc tối hôm qua cũng là quá tức giận , đừng nói hai người họ, thậm chí ngay cả bố cũng kinh hãi.”

Diệp Gia Thanh cười khổ: “Tuyết Nhu, bố biết Minh Ngọc buổi sáng đến công ty tìm con gây sự, có thể nói một tiếng với Hoắc Anh Tuấn thả bọnhọ ra sớm một chút không”

Khương Tuyết Nhu chỉ cảm thấy lồng ngực lãnh lẽo: “Bố, Diệp Minh Ngọc cùng với cậu và bạn bè cô ta tới công ty của con đập phá đồ đạc, cònmuốn ẩu đả với con, nếu như không phải cảnh sát kịp thời tới, rất có thể con đã nằm ở trong bệnh viện, bố không phải chưa từng nhìn thấy thủđoạn của Vệ Phong”

“Thế nhưng là..” Diệp Gia Thanh chần chừ nói: “Dạ tiệc tối qua xảy ra chuyện, Minh Ngọc đúng là người bị hại, đổi thành bất luận ai cũng đều sẽtức giận”

Khương Tuyết Nhu nhìn bố mình, đột nhiên cảm giác lạnh cả tim: “Bố, bố cũng cho rằng con đã cướp Hoắc Anh Tuấn đi?”

“Tuyết Nhu, bố không muốn con vì muốn trả thù Vệ Phương Nghi và Minh Ngọc mà huỷ hoại hạnh phúc của chính mình” Diệp Gia Thanh đau lòng nói.