Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 216: Sở Thích Biến Thái






Chờ mọi người rời đi hết, Tần Gia Như tức giận nhìn Tần Tử Phong nói: “Anh điên rồi sao, tại sao anh không giới thiệu em cho Hoắc Vân Dương, chờ em trở thành mợ chủ nhà họ Hoắc, như vậy chẳng phải mới là điều tốt nhất cho nhà họ Tần chúng ta hay sao?

“Hoắc Vân Dương nhìn em không vừa mắt” Tần Tử Phong châm một điếu thuốc, hạ giọng nói.



Tần Gia Như nổi trận lôi đình: “Ý anh là gì? Anh chị em không xinh đẹp bằng Khương Kiều Nhân sao? Dù sao em cũng không phải thứ con gái lớn lên ở nông thôn.

.

”.



“Anh là muốn tốt cho em thôi.

Tên Hoắc Vân Dương này rất bệnh hoạn, hắn ta có sở thích ngủ với bạn gái hoặc vợ của người khác.




Tần Gia Như ngây ra như phỗng.



Tần Tử Phong: “Em là em gái ruột của anh, nếu có cơ hội một bước lên trời, anh nhất định là sẽ để cho em trước.

Nhưng tên Hoắc Vân Dương này thực sự biến thái, thậm chí còn từng hại chết người”.



“Không thể nào” Tần Gia Như run lập cập.



“Đó là sự thật, nếu không phải nhà họ Tần chúng ta có trợ lý ở bên cạnh hắn ta, anh cũng sẽ không biết chuyện này” Tần Tử Phong chậm rãi đứng dậy, “Bằng không em cho rằng anh sẽ cho Khương Kiều Nhân một cơ hội tốt như vậy sao.

Người phụ nữ này cũng không phải loại an phận”

“Có điều em cứ yên tâm, anh giao Khương Kiều Nhân cho hắn ta, Hoắc Vân Dương nhất định sẽ cảm tạ anh, đến lúc đó nhà họ Tần của chúng ta chính là gia tộc mạnh nhất Thanh Đồng”

Tần Gia Như tức khắc không nói thêm gì.



Sáng hôm sau.



Khương Kiều Nhân từ trong cơn mê tỉnh lại, cô nhìn người đàn ông đang nằm bên cạnh, trong lòng rùng mình sợ hãi.



Những cảnh tượng của đêm qua lại hiện lên trong tâm trí cô ta, giống như đã đi tới địa ngục vậy.



Người đàn ông này thật sự quá đáng sợ, là một tên bạo tàn đích thực.

Trên người cô ta lúc này vết thương chồng chất, thâm tím khắp mình mẩy.

“Tỉnh rồi sao?” Hoắc Vân Dương quay đầu lại liếc nhìn cô ta một cái khiến cô ta cả người run lên: “Đừng.


.

.



“Sao vậy?” Cô không hài lòng với tôi ư?” Hoắc Vân Dương châm thuốc, đáy mắt hiện lên vẻ hiểm ác.



“Không phải” Khương Kiều Nhân sắc mặt trắng nhợt, ngủ cũng đã ngủ rồi, những vết thương này của cô cũng không thể chịu một cách vô ích được.

Cô ta cắn răng một cái, giả vờ thẹn thùng nói: “Có thể hầu hạ giấc ngủ của cậu chủ Hoắc là may mắn của tôi”.



“Cô biết vậy thì tốt rồi” Hoắc Vân Dương bình thản hút thuốc, mặt lộ vẻ vừa lòng: “Tối hôm qua là lần đầu tiên của cô sao?”

Khương Kiều Nhân ngẩn ra, nhớ tới lúc trước vì muốn lấy lòng Tần Tử Phong nên đã cố ý đi làm tiểu phẫu, không ngờ rằng tối hôm qua lại qua đêm với Hoắc Vân Dương, khiến anh ta hiểu lầm.



“Vâng.

.

.

đúng vậy.



“Thật không ngờ đấy” Hoắc Vân Dương nắm lấy tay cô: “Cô sẽ không sợ Tần Tử Phong để ý u?"

“Tôi vẫn nhắc lại câu cũ.

Cậu chủ Hoắc thân phận tôn quý, có thể cùng anh qua một đêm chính là vinh hạnh của tôi” Khương Kiều Nhân nơm nớp lo sợ nói.




Hoắc Vân Dương vừa nghe thấy liền cười lớn: “Hay lắm, hay lắm.

tôi rất thích cô.

Tôi còn phải Thanh Đồng một thời gian, hãy đi theo tôi”.



“Vâng” Khương Kiều Nhân cổ nhẫn nhịn, nở một nụ cười: “Không biết cậu chủ Hoắc tới Thanh Đồng lần này là để khảo sát dự án gì?”

"Ưm, tập đoàn Hoắc Thị chuẩn bị đầu tư một nhà máy khoa học kỹ thuật tại đây, tôi tới xem tình hình thế nào?

Khương Kiều Nhân thật cẩn thận dò hỏi: “Không biết dự án cần đầu tư bao nhiêu tiền?” “Tính tới mấy trăm ngàn tỷ, có thể nhiều hơn” Hoắc Vân Dương thuận miệng nói.



Khương Kiều Nhân liền vô cùng mừng rỡ.

Nếu Hồng Nhân có thể hợp tác với dự án này, vậy thì địa vị của hai bố con cô ở Hồng Nhân chẳng phải chính là không có điểm dừng hay sao.

.



“Cậu chủ Hoắc, một dự án lớn như vậy, hay là hợp tác cùng các công ty tại địa phương đi.

” “Hồng Nhân của cô cũng muốn tham gia sao?” Hoắc Vân Dương nở nụ cười khó hiểu.




.