Chương 1917
Hoắc Anh Tuấn hai tay đặt ở sau lưng, lạnh lùng thấp giọng nói: “Tôi vừa mới làm cho anh ta cảm thấy được là đã đánh bại tôi, tôi không còn chỗ nào để đi, đến đường cùng là phải nịnh bợ Mạnh Tử Hàm. Tôi phải làm cho Mạnh gia tan nát.”
Ngôn Minh Hạo kinh ngạc, “Người còn muốn đối phó Mạnh gia?”
“Mạnh gia đã giúp Lương Duy Phong làm nhiều chuyện như vậy, không phải nên bị trừng phạt sao?” Hoắc Anh Tuấn cười cười, “Nhìn xem, mấy ngày nay Mạnh gia, Lương Duy Phong đều nghĩ là mình thắng nên đã nhảy ra khỏi mặt nước. Anh nghĩ họ muốn làm gì sau khi họ đã thắng? ”
Ngôn Minh Hạo tâm tư hơi rối bời, say khi suy nghĩ cẩn thận, trong lòng liền sợ hãi.
Từ lâu Mạnh Quốc Xuyên đã hết lòng giúp đỡ Lương Duy Phong, giờ Lương Duy Phong đã trở thành người giàu nhất Nguyệt Hàn, đã tạo áp lực cho Tống tổng mà phía sau là tập đoàn Tống thị, Mạnh Quốc Xuyên muốn lật đổ Tống tổng để trở thành người nắm quyền đất nước này.
“Đại thiếu gia, anh thật là sáng suốt.”
Ngôn Minh Hạo kinh ngạc, anh ấy vốn tưởng rằng thiếu gia mất trí nhớ sẽ không còn như trước nữa nhưng không ngờ lại càng khôn ngoan, quyết đoán hơn.
…
Trong bệnh viện, ngày hôm sau khi Khương Tuyết Nhu mở điện thoại di động lên, nhìn thấy trên mạng tràn ngập tin tức kho hàng của tập đoàn Diệp thị bị cháy. Sau khi chuyện này bại lộ, trên mạng tràn ngập những tin tức tiêu cực của tập đoàn Kế Diệp.
[Có nhầm lẫn gì không? Tôi cứ tưởng Diệp thị là dịch vụ chuyển phát nhanh tốt, phục vụ tốt, nhanh chóng, không ngờ trong gói hàng còn tìm thấy cồn. Sơ suất quá. Tôi nhất định sẽ không dám yêu cầu Diệp thị gửi hàng trong tương lai.】
[Diệp Gia Thanh, chủ tịch của Diệp thị, vốn là giám đốc điều hành cấp cao của tập đoàn Diệp thị đã ra đầu thú. Việc chuyển phát nhanh của tập đoàn Diệp thị cũ đang rối ren. Làm sao Diệp thị có thể tốt hơn được?】
[Gói hàng của tôi ở trong nhà kho, nơi xảy ra hỏa hoạn lần này. Bên trong là một chiếc đồng hồ mà bạn tôi gửi từ nước ngoài về. Nó trị giá 50.000 hoặc 60.000 tệ. Tôi tức chết, mọi người tuyệt đối đừng tìm Diệp thị gửi hàng đi. ]
“…”
Diệp Gia Thanh ngồi trên giường bệnh, điện thoại di động liên tục đổ chuông, đều là cuộc gọi từ cấp cao của công ty. Nghe nói có vài công ty thương mại điện tử hiện đang hợp tác với Diệp thị đang định hủy bỏ hợp tác.
“Diệp tổng, trước đây chúng ta đã bỏ tiền ra lo chuyện giới truyền thông, bọn họ cũng hứa sẽ không làm lớn chuyện này. Ai biết tối hôm qua Kênh Tin tức Nguyệt Hàn 1 đã phát sóng sự kiện này, hiện tại tốt nhất chúng ta nên làm gì.”
“Xảy ra chuyện phát sinh này. Tôi thành thật xin lỗi mọi người, sau đó sẽ đăng kết quả điều tra của cảnh sát.” Diệp Gia Thanh cúp điện thoại, ông vốn sắc mặt không được tốt, bây giờ trông càng tệ hơn.
Trợ lý Tiêu Viêm ở bên nói: “Diệp tổng, cảnh sát nói thư ký kho hàng bị người khác mua chuộc, nhưng người đứng sau chuyện này không bắt được. Mọi chuyện chỉ là cảnh sát nói chuyện. Không có văn bản thông báo, mọi người bên ngoài có thể không tin. Tôi cảm thấy rằng những kẻ có quyền lực đứng sau cố tình hãm hại công ty của chúng ta. ”
“Haha, anh nói đúng.”
Tiếng cười đắc thắng của một người đàn ông từ ngoài cửa truyền đến, Lương Duy Phong mở cửa bước vào.
Khương Tuyết Nhu và Diệp Gia Thanh mặt đen lại khi nhìn thấy anh.