Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1674




Chương 1674

“Hoắc Tổng, anh nói không sai.” Thành viên hội đồng quản trị gật đầu, cũng có chút tức giận: “Chẳng qua lúc đầu sản phẩm của chúng ta không có vấn đề gì, nhưng người phía trên gây rắc rối cho chúng ta.”

“Nếu mọi người cũng đứng về phía chúng ta thì có thể lợi dụng điều này để đột phá, gây áp lực cho phía trên, quan trọng nhất là có thể làm cho Tống Nguyên sớm nắm quyền.”

Hoắc Anh Tuấn tuyên bố.

Tất cả mọi người khiếp sợ.

Hoắc Anh Tuấn cười lạnh: “Chuyện đã đến nước này thì Hoắc Thị không còn đường lui nữa.”

Hoắc Anh Tuấn nhanh chóng liên lạc với Quý Tử Uyên, bắt đầu hành động.

Buổi tối.

Khương Kiều Nhân ăn cơm với cả nhà Khương Tụng và Thương Dục Thiên, điện thoại của Thương Dục Thiên bỗng nhiên vang lên.

Sau khi ông ta nghe máy thì khuôn mặt tuấn tú bỗng lạnh lẽo, hiện lên nụ cười hứng thú.

Nụ cười kia làm cho Khương Tụng không nhịn được hỏi: “Sao vậy?”

Thương Dục Thiên sờ tóc bà ta, ông ta còn chưa kịp mở miệng thì quản gia bỗng nhiên thông báo Triệu Vệ Bách đến.

“Để cậu ta vào đi.” Thương Dục Thiên nhàn nhạt lên tiếng.

“Sao anh ta lại đến đây.” Khương Kiều Nhân nhỏ giọng lầm bầm.

Thương Dục Thiên liếc cô ta một chút, sau đó Triệu Vệ Bách đi đến.

“Chú Thương, dì Thương, thật ngại quá, cháu đã quấy rầy mọi người ăn cơm.” Triệu Vệ Bách mang theo vẻ lấy lòng, thân phận của hai người này không tầm thường.

“Có việc gì sao?” Khương Tụng nghĩ anh ta theo đuổi Khương Kiều Nhân nên chạy đến đây.

Khuôn mặt Triệu Vệ Bách cứng đờ, sau đó nhỏ giọng nói: “Ông nội bảo cháu đến đây nói khoảng thời gian này chèn ép Hoắc Thị quá nhanh, phải chậm lại một chút.”

“Anh có ý gì?” Khương Kiều Nhân không khống chế nổi, không cam lòng mở miệng trước: “Không phải trước đó ông nội anh muốn chúng ta dùng thời gian ngắn nhất phá đổ Hoắc Thị sao.”

Triệu Vệ Bách cười khổ: “Mọi người chưa nhìn thấy tin tức trên mạng sao, hiện tại người dân nước Nguyệt Hàn đều đứng về phía Hoắc Thị, tất cả mọi người nói nhà họ Triệu nhắm vào Hoắc Thị, thậm chí cản trở nước Nguyệt Hàn phát triển công nghệ cao, nếu tiếp tục như vậy thì danh tiếng của ông nội tôi trong những năm qua sẽ mất hết.”

“Được rồi, tôi biết rồi, cậu trở về đi, không thể trách ông nội cậu, chúng tôi đã coi thường đối phương.” Thương Dục Thiên lười biếng xua tay.

“Chú Thương. . . .” Khương Kiều Nhân có chút vội vàng nói.

“Chồng, chuyện gì đã xảy ra.” Sắc mặt Khương Tụng cũng khó coi, bà ta nghĩ dạy dỗ Hoắc Anh Tuấn là một chuyện dễ như trở bàn tay.

Thương Dục Thiên không nói chuyện, sau khi Triệu Vệ Bách rời đi mới nắm tay vợ nói: “Anh cũng vừa biết chuyện này, các em đã quá coi thường Hoắc Anh Tuấn hoặc là xem thường Khương Tuyết Nhu.”

Thương Mỗ nhanh chóng đọc tin tức của nước Nguyệt Hàn, sau đó lập tức hiểu ra.

“Mẹ, cha nói không sai, nếu tiếp tục như thế thì có lẽ nước Nguyệt Hàn sẽ xoay chiều.” Thương Yến nói: “Mẹ xem video này thì sẽ biết.”

Khương Tụng mở ra xem, bên trong xuất hiện một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp làm cho hai mắt của người khác sáng lên.