Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1661




Chương 1661

Dường như không chỉ có sắc đẹp mà còn có cả mưu mô.

“Cô cùng Thương Mỗ có quan hệ gì?” Thương Dục Thiên lạnh lùng, trực tiếp ngắt lời cô.

Khương Tuyết Nhu giải thích, “Tôi với cậu ấy là bạn.”

“Bạn?” Thương Dục Thiên chế nhạo, “Tôi nói thật, tôi không tin cô chỉ coi nó là bạn, nếu không, làm sao cô có thể xuất hiện ở trước mặt tôi.”

Khương Tuyết Nhu sững sờ, sau đó mới biết đối phương đang hiểu lầm, có chút xấu hổ, nhưng vẫn cố gắng nhắm mắt  nói: ” Khi tôi biết cậu ấy, tôi cũng không biết thân phận của cậu ấy, tôi chỉ coi cậu ấy như em trai thôi, tôi đã kết hôn và cũng có con rồi.”

Thật ra Thương Dục Thiên cũng đã biết được những chuyện này, nhưng không ngờ cô ấy lại thẳng thắn nói như vậy, ông kinh ngạc vài giây, “Khương tiểu thư, tôi nghe nói ở Nguyệt Hàn giữa nam và nữ không có cái gì gọi là tình cảm trong sáng, huống chi nó là người ngây thơ vụng về, nói dối là xem nó như em trai, nói thẳng ra là không có quan hệ máu mủ, xem nhau như em trai chị gái thì đó chính là có ý đồ, muốn có một mối quan hệ mập mờ.”

Khương Tuyết Nhu xấu hổ, còn chưa nói đến vấn đề chính thì đã bị Thương Dục Thiên làm cho cô giống như kiểu cô trăm phương ngàn kế tiếp cận con trai ông chỉ vì tiền.

Có phải những người giàu có thường mắc loại bệnh khinh thường người khác này không?

“Tùy từng người, thật ra cũng có nhiều người giống thể loại như vậy, nhưng không thể vì mình là phụ nữ nên không thể có bạn khác giới là đàn ông, Thương tổng, chẳng lẽ bên cạnh ông không có bạn nữ nào sao?” Cô nhìn không được mà phản bác lại.

Hôm nay nói chuyện này đúng là đã hạ thấp bản thân.

Nhưng Khương Tuyết Nhu vẫn hơi coi trọng người đàn ông này.

“Thương tổng, nếu như ông cứ cố chấp cho rằng tôi cùng Thương Mỗ có gì đó mập mờ, tôi nghĩ ông không chỉ làm nhục tôi mà còn làm nhục cả con trai của ông, đồng thời ông cũng xem thường con trai của mình.”

Khương Tuyết Nhu phản ứng rất nhanh phản bác lại, “Tuy rằng hôm nay là lần đầu tiên gặp Thương tổng, nhưng tôi cũng có thể thấy Thương tổng là người rất khôn ngoan và điềm đạm. Người thành đạt như ông mà giáo dục con trai thì  anh ấy chắc chắn sẽ rất giống ông, rất khôn ngoan và tỉnh táo. Người như vậy nhất định sẽ không bị sắc đẹp dụ dỗ, hơn nữa còn biết người kia đã có gia đình và cả con nữa, liệu có còn muốn mập mờ không.”

Thương Dục Thiên khuôn mặt tuấn tú hiện lên vẻ sâu thẳm suy ngẫm.

Người phụ nữ này khiến ông nhớ tới Khương Tụng ngày xưa, khẩu khí hùng hồn, sắc sảo không kém.

Nếu ông ấy cho rằng Khương Tuyết Nhu dụ dỗ Thương Mỗ, thì cũng là gián tiếp thừa nhận chỉ số IQ và tính cách của Thương Mỗ.

“Miệng mồm nhanh nhẹn, có điều … Tôi đã  thấy rất nhiều dạng phụ nữ như thế này rồi.” Thương Dục Thiên không lấy gì làm lạ.

“Đương nhiên, Thương tổng mới ngoài hai mươi tuổi, có thể thấy tôi hơi đặc biệt một chút, nhưng ở trước mặt ông thì không thể qua được mắt ông, ở độ tuổi trưởng thành như ông, nên chắc hẳn là đã có rất nhiều phụ nữ tiếp cận ông theo cách này.”

Khương Tuyết Nhu cung kính cười nói: “Nhưng tôi không quan tâm, tôi đến đây không phải để cho ông nhớ tới tôi mà tôi chỉ nghĩ có thể cùng các người trò chuyện một lát, có thể sẽ có lợi.”

“Cô đang nói đến Hoắc Thị?” Thương Dục Thiên chế nhạo mỉa mai “Không biết Thương Mỗ nói với cô như thế nào, nhưng tôi không quan tâm tới Hoắc Thị, hiện tại cũng không có ý định hợp tác với Hoắc Thị, huống chi mọi người đều biết Hoắc Thị sẽ không tồn tại được lâu.”