Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1659




Chương 1659

Lãnh Lãnh tiếp tục than thở: “Nghe bà nội nói, Hoắc gia sắp xong rồi, hai người còn nhàn hạ thoải mái thân mật sao?”

Hoắc Anh Tuấn thờ ơ nói: “Vậy các con có nhàn hạ thoải mái xem chuyện này sẽ như thế nào không?”

Tiểu Khê yếu ớt hỏi: ” con chỉ là muốn hỏi, nếu như đóng cửa, có còn được ăn kẹo ngọt không?”

Mọi người: “…”

Đều là những người có tâm hồn ăn uống.

Lãnh Lãnh liếc cô một cái, “Đừng lo lắng, cho dù kết thúc, sau này anh sẽ khởi nghiệp và kiếm thật nhiều tiền cho em, để em ngoài việc tiêu tiền thì không cần phải suy nghĩ chuyện gì khác.”

“Thật tốt quá.” Tiểu Khê nâng khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu nói.

Nhìn cảnh này, lúc đầu Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn kiềm chế lại nhưng sau đó không khỏi bật cười.

Tốt hơn hết vẫn muốn như một đứa trẻ, vô lo vô nghĩ.

Nhưng thực tế, mỗi người sinh ra ai cũng đều là trẻ con sao, chỉ là càng về sau càng đòi hỏi nhiều hơn….

Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn đột nhiên thật sự nghĩ thoáng rất nhiều.

“Đi thôi, đi ngủ tiếp thôi.”

Hoắc Anh Tuấn trực tiếp ôm Tiểu Khê ngồi lên cổ.

Tiểu Khê dùng sức quơ mạnh nắm đấm nhỏ, “Lái, lái đi.”

Hoắc Anh Tuấn không những không tức giận, ngược lại còn rất vui vẻ.

Khương Tuyết Nhu nhìn với ánh mắt ôn nhu.

Lúc trước cô cảm giác như bị một khối đá lớn đè nặng, nhưng bây giờ thực sự thoải mái hơn rất nhiều

Cho dù ngày mai cô đi tìm cha của Thương Mỗ, cô cũng phải thoải mái nhiều hơn.

Dù sao cũng phải cố gắng hết sức, nếu thật sự thất bại thì cũng không thể miễn cưỡng.

Cô không nói với Hoắc Anh Tuấn chuyện này, thứ nhất là sợ anh ghen, thứ hai là cô cảm thấy Hoắc Anh Tuấn không muốn cô đi nhờ vả người khác, anh ấy có lòng tự trọng của mình.

Chiều hôm sau, Khương Tuyết Nhu lái xe đến ngân hàng nước ngoài mà Thương Mỗ nhắc tới.

Cô đợi rất lâu trong đại sảnh để lấy số, mới đầu chỉ nhìn thấy một đám người khôi ngô, vạm vỡ bước ra, sau đó là một người đàn ông mặc quần tây đen, nhìn có vẻ giống như là bản sao của Thương Mỗ lúc về già. Một đôi mắt xanh thẳm, gương mặt rất sắc sảo và cực kỳ lạnh lùng, có thể nhìn ra được lúc còn trẻ chắc cũng là một soái ca khiến bao cô gái phải siêu lòng.

Tuy nhiên, khí chất của người này rất phi thường, Khương Tuyết Nhu đã từng nhìn thấy rất nhiều người có thân phận hiển hách, nhưng chưa có ai tạo cho cô áp lực lớn như cha của Thương Mỗ.

Đương nhiên những người như vậy họ rất cảnh giác và không dễ dàng gì tiếp xúc được họ.

Nhưng, cô ấy phải thử một lần.

Thấy nhóm giám đốc chuẩn bị hộ tống cha của Thương Mỗ ra khỏi ngân hàng, một chiếc Bentley đã đi tới trước cửa.

Khương Tuyết Nhu nghiến răng, mạnh dạn đi tới, “Thương tổng.”