Chương 1565
Khương Tuyết Nhu kinh ngạc, phía sau Khương Kiều Nhân là thế lực gì.
“Em ở lại Thanh Đồng chị không yên tâm, để chị cho Hoắc Anh Tuấn tìm người đón em.” Cô nói.
“Ừ.” Lục Thiên Bảo không từ chối, em nghĩ… hơi kỳ lạ, bên kia hình như biết ngoài Lương Vũ còn có em cho nên sau khi đánh bại Lương Vũ, bọn họ lại tập kích em. Em cảm thấy Khương Kiều Nhân dường như rất hiểu chúng ta. ”
“Ước chừng Lương Duy Phong đã nói với Khương Kiều Nhân về tình hình của em. Hiện tại cô ta biết rất rõ về em, là do em bất cẩn.” Khương Tuyết Nhu tràn đầy khó chịu. “Là ai được nhỉ?”
“Trên xe rất tối không nhìn thấy bên trong.”
Khương Tuyết Nhu đau đầu.
Cô còn chưa có động tĩnh gì, cánh tay trái cùng cánh tay phải đã bị thương tổn rồi, mà cô đối với Khương Kiều Nhân vẫn chưa biết gì.
Quên đi, bây giờ chỉ có binh lính đến thì tướng chặn, nước đến thì đắp đất.
… …
Tập đoàn Hoắc Thị.
Chiến Thành đợi ở cửa cả tiếng đồng hồ.
Hôm nay, Hoắc Anh Tuấn tung hoành, với sự sụp đổ của Sở gia, Hoắc Anh Tuấn đã có được Sở thị với tốc độ nhanh như gió, thậm chí cả thiên hạ đều biết tên của người này.
Vào khoảng ba mươi tuổi, anh ấy đã ngã xuống và leo lên với tốc độ nhanh nhất.
Đây được xem là mượn gió bẻ măng, từ tối đến khuya đã có rất nhiều người tên tuổi hiển hách muốn gặp anh. Nhưng phần lớn đều bị anh ấy từ chối.
“Anh Chiếm, Hoắc Thiếu cho anh vào.” Ngôn Minh Hạo mở cửa nói.
“Cảm ơn.” Chiến Thành gật đầu, sải bước đi vào.
Hoắc Anh Tuấn ký xong bản hợp đồng cuối cùng, bỏ qua một bên, ngẩng đầu nhìn Chiến Thành, “Anh đến là vì Trình Nhã Thanh sao.”
“Hoắc Thiếu… anh định làm gì với cô ta.” Chiến Thành ngập ngừng hỏi, “Tôi biết cô ta đã giết Hoắc nhị Thiếu, chắc anh không định để cô ta thoát.”
“Anh còn muốn cô ta sao?” Hoắc Anh Tuấn giễu cợt, “Mấy ngày nay, để lấy thuốc giải của tôi, cô ta đã tìm mọi cách dụ dỗ Sở Nghị, ngủ với anh ta, anh không chê sao?”
“Từ lúc biết cô ta mập mờ với Sở Nghị, tôi đã khinh thường cô ta rồi.” Chiến Thành lắc đầu dứt khoát, “Tôi chỉ quan tâm đến đứa con trong bụng cô ta”.
“Tôi nói được thì sẽ làm được, sau khi anh vào làm nội gián, nếu không phải anh báo tin, có lẽ Lãnh Lãnh và Tiểu Khê đã có chuyện.” Hoắc Anh Tuấn nhét bút vào ống đựng bút rồi để xuống, mảnh khảnh khoát khoát tay, “Sau khi sinh con xong, Trình Nhã Thanh sẽ giao cho cảnh sát, anh sẽ nuôi con.”
“Cám ơn.” Chân mày Chiến Thành buông lỏng, “Hoắc Thiếu, anh có thể để cho tôi trở về Long Các không, cho dù tôi không thể làm đường chủ, tôi cũng muốn làm việc cho anh một lần nữa.”
“Không, Chiến Thành, anh đã có tuổi rồi. Long Các không phải là nơi để anh dưỡng lão. Tìm nơi an nhàn cùng con cháu tốt hơn.” Hoắc Anh Tuấn nhẹ giọng nói, “Về phần Long Các, tôi đã có chọn được đường chủ mới. ”
“Ừm, tôi đã mong đợi từ rất lâu rồi, cảm ơn Hoắc Thiếu, sau này sẽ gặp lại.”
Chiến Thành nở một nụ cười gượng gạo, gật đầu quay lưng lại rồi rời đi.