Chương 1388
Trái tim đang hồi hộp của Hoắc Anh Tuấn “đập mạnh, thình thịch”, cứ tưởng cô sẽ đẩy anh ra như trước, nhưng lần này thì không.
“Tuyết Nhu …” Cổ họng anh nóng lên, khàn cả giọng.
“Ừ.” Khương Tuyết Nhu ngẩng đầu, đôi mắt to đẹp thu vào tầm mắt.
Hoắc Anh Tuấn không nhịn được nữa, cúi đầu hôn một cái, hỏi: “thuốc từ đâu mà ra?”
“Là Tần Di đưa .” Giọng nói nhẹ nhàng của cô phát ra từ đôi môi mỏng giữa hai người họ.
Trái tim Hoắc Anh Tuấn mềm như kẹo bông, “Tuyết Nhu, anh biết là em vẫn luôn quan tâm anh.”
Nói xong anh lại hôn tới tấp lên người cô
Khương Tuyết Nhu xuất thần.
Cô vẫn là quan tâm đến anh ấy sao.
Sau khi nhìn thấy vết thương trên tay của anh, cô không nhịn được liền hỏi Tần Di xin thuốc .
Cô cũng biết rằng nửa đêm anh sẽ chuồn êm lẻn vào cho nên cô cứ ở đây đợi.
Trước đây, cô rất muốn thoát khỏi anh hoàn toàn.
Nhưng sau việc Lương Duy Phong lần này, cô thật sự sợ hãi.
Đời này cô thà đừng lấy chồng còn hơn lấy một người đàn ông khác.
Vì những đứa trẻ, có lẽ cô nên cho anh một cơ hội.
Chỉ là, cô sẽ không kết hôn nữa.
Đang miên man suy nghĩ, trong miệng bỗng nhiên đau nhức, Hoắc Anh Tuấn tức giận nhìn cô, “Lúc tôi hôn em, em lại mất tập trung.”
Khương Tuyết Nhu chớp mắt, sau đó kéo bàn tay anh ra.
Hoắc Anh Tuấn cười tủm tỉm giải thích: “Không nhịn được thì thôi.”
“Về phòng ngủ đi.” Khương Tuyết Nhu trầm giọng nói.
“Đừng …” Hoắc Anh Tuấn ôm cô lại hôn lên tóc cô, có phải tôi đang nằm mơ.
Anh đã làm quá nhiều điều sai trái và không muốn cô dễ dàng tha thứ cho mình, anh sẵn sàng chọc phá cô đến tận thế, nhưng đêm nay, cô lại nằm trong vòng tay anh thật nhu mì.
“Đừng ầm ĩ, đi ngủ đi.” Khương Tuyết Nhu nhướng mi cười.
“Khụ khụ.” Hoắc Anh Tuấn bị kích thích ho khan, nhưng anh chỉ có thể thừa nhận lời cô nói vẫn có lý, Tuyết Nhu, dù sao cô ấy cũng là phụ nữ, không thể lộ liễu quá..
“Tôi nói thật.” Khương Tuyết Nhu nghiêm túc nói, “Hoắc Anh Tuấn, với thân thể hiện tại của anh, tôi có thể coi như tái hợp với anh vì lợi ích của hai đứa nhỏ.”
“Em thật sự… đồng ý quay lại với anh sao?” Hoắc Anh Tuấn sững sờ, cảm giác như đang nằm mơ, cả người choáng váng.
“Vậy anh đã yên tâm về phòng ngủ chưa.” Khương Tuyết Nhu nói với giọng đặc biệt bất lực, “Nhưng tôi hi vọng anh có thể thu liễm một chút. Dù sao tôi với Lương Duy Phong vẫn chưa ly hôn.”
“Được rồi, anh hứa sẽ giúp em ly hôn với Lương Duy Phong càng sớm càng tốt.”
Hoắc Anh Tuấn hạnh phúc hôn lên trán cô, “Tuyết Nhu, anh yêu em, anh thề, sẽ không lặp lại những sai lầm trước đây. Không ai có thể chia cắt chúng ta. Từ nay, anh sẽ nghe lời em nói.”
“Vậy thì tôi bảo anh về phòng ngủ đi, bây giờ anh không chịu đi” Khương Tuyết Nhu chọc vào ngực anh, nhẹ giọng nói. Hoắc Anh tuấn thật muốn tát vào miệng của mình một cái thật đau.