Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1378




Chương 1378

Tống Dung Đức: “…”

Anh sốc đến mức muốn ói ra máu.

Mới rời khỏi một thời gian, đã không còn ai muốn chào đón anh ấy.

Cuối cùng, Tống Dung Đức bị đưa đến Hình Đường.

Sau khi lãnh chín chín tám mươi mốt roi, Tống Dung Đức ngất đi, Tống Gia gọi xe cấp cứu, trực tiếp đưa đến bệnh viện Quý Gia.

Quý Tử Uyên nhìn thấy Tống Dung Đức cái mông bị đánh đến nở hoa, thầm hỏi Tống Hưng Thần em trai của Tống Dung Đức, “Tống gia đồng ý cho anh ấy trở về à?”

Tống Hưng Thần cười lắc đầu, “Không có, Tống gia cho phép anh ấy theo đuổi chị Minh Kiều để bước vào Tống gia.”

Quý Tử Uyên: “…”

Do đó, nếu anh ấy không làm được gì thì không thể trở về được.

… …

Khi Lâm Minh Kiều nghe tin Tống Dung Đức bị Nhạc Hạ Thu đá đít, thêm tám mươi mốt roi, tâm trạng rất tốt liền gọi điện cho Khương Tuyết Nhu : “Buổi tối nấu tôm càng ăn mừng.”

“Tuân lệnh.”

Khương Tuyết Nhu đồng ý.

Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, đã lâu cô và Lâm Minh Kiều không gặp nhau.

Cô cố ý tan làm sớm mua tôm càng rồi lái xe đến đó, trên đường đi thì nhận được điện thoại của Hoắc Anh Tuấn: “Tối nay anh đến nhà em ăn cơm nhé, Tiểu Khê và Lãnh Lãnh …”

“Đừng dùng hai đứa nhỏ làm cái cớ, tối nay tôi đã hứa cùng Minh Kiều ăn cơm.” Khương Tuyết Nhu trong nháy mắt cẩn thận nhìn thấu suy nghĩ của anh.

Hoắc Anh Tuấn có chút tức giận: “Em thà ở bên Lâm Minh Kiều còn hơn ở với con cái. Bạn bè hay con cái quan trọng hơn?”

“Không sao, đừng nhiều lời, sau này tôi sẽ dẫn Tiểu Khê ăn tôm càng.” Khương Tuyết Nhu nhớ tới Tiểu Khê thích tôm càng nhất.

“Em muốn ăn tôm càng sao?” Hoắc Anh Tuấn nhíu mày, “Trẻ nhỏ như vậy không thích hợp.”

“Tôi sẽ tự mình làm,” Khương Tuyết Nhu tức giận nói, “Tôi sẽ rửa sạch sẽ, anh cứ yên tâm.”

“Khương Tuyết Nhu, rửa tôm càng là một việc rất tốn công sức, anh nghĩ… công việc này anh làm tốt hơn.” Hoắc Anh Tuấn tình nguyện, “ Anh hứa sẽ rửa sạch sẽ mọi thứ rồi bóc ra cho em ăn.”

“… Được rồi.”

Có người trợ giúp miễn phí tốt như vậy, Khương Tuyết Nhu do dự vài giây rồi mới đồng ý.

Dù sao cô cũng không thể thoát khỏi anh ta, cho dù cô có hành hạ thế nào đi chăng nữa.

Sau khi mua tôm, cô ấy đã trực tiếp mang nó đến khu biệt thự ven sông.

Lâm Minh Kiều nhìn thấy hai cái túi tôm càng to trong tay cô ấy trợn tròn mắt. “Cậu, cậu mua cái này bao nhiêu cân ?”

***

“Hai mươi cân”( bằng 10kg nhé)

Khương Tuyết Nhu cười nói.