Chương 1372
“Dù sao tôi cũng không muốn ở bên anh nữa. Anh quá vô dụng. Khi Hoắc Anh Tuấn muốn lấy tiền của tôi, anh bận bịu không giúp được gì cho tôi, thật vô dụng.”
Hạ Thu tràn đầy chán ghét, “Anh không xứng với tôi chút nào. Ban đầu tôi không muốn ầm ĩ đến khó coi như vậy, gần đây tôi luôn tránh mặt anh, tôi còn tưởng rằng anh đã tự hiểu, cho nên về sau không cần đến tìm tôi nữa. ”
“Anh hiểu không?” Viên tổng châm chọc, “Làm người thì phải tự giác, tránh ra.”
Anh ấy nói xong liền đẩy Tống Dung Đức sang một bên.
Tống Dung Đức ngơ ngác nhìn cô, anh như người mất hồn.
Đây là người phụ nữ mà anh yêu thương, trân trọng, sao lại có thể trở thành như thế này?
Quý Tử Uyên cau mày nhìn Hạ Thu, “Hạ Thu, cô có biết Viên tổng đã ly hôn, còn có con gái không?”
Đối diện với ánh mắt của Quý Tử Uyên, Hạ Thu rùng mình, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng nói: “Tôi biết, nhưng anh nghĩ hiện tại tôi có thể kết hôn với công tử hào môn quý tộc sao, Tống Dung Đức không xứng với tôi, Viên tổng là ngườ i vừa có quyền thế vừa có tiền.
“Được rồi, tự cô lựa chọn, hy vọng cô không hối hận, và sau này đừng trở về quấy rầy Dung Đức.”
Quý Tử Uyên thả cửa thang máy ra, thang máy đóng lại, không nhìn thấy rõ hai người bên trong.
“Tôi không tin Hạ Thu là người như vậy, tôi không tin.” Tống Dung Đức hoàn hồn, loạng choạng muốn đu ổi theo, nhưng Quý Tử Uyên đã nắm lấy cánh tay anh.
“Tống Dung Đức, tỉnh lại đi.” dù sao anh cũng là bạn tốt của Quý Tử Uyên,Quý Tử Uyên lạnh giọng nhắc nhở “anh đừng vì một người phụ nữ mà đánh mất đi tự tôn của mình. ”
Tay Tống Dung Đức bị giữ lại.
Anh thẫn thờ nhìn ra cửa thang máy, anh như mất đi thứ mình yêu quý nhất, đau đớn và bất lực.
Quý Tử Uyên lạnh lùng nói: “Tôi đã nhắc nhở anh từ lâu rồi, Nhạc Hạ Thu không đơn giản, anh nghĩ tại sao Hoắc Anh Tuấn không muốn cưới cô ấy, bởi vì anh ấy đã nhìn thấu bản chất của Nhạc Hạ Thu. Anh nghĩ xem Nhạc Hạ Thu một người phụ nữ hám tiền, liều mạng kiện cáo giành trăm tỷ của Hoắc Anh Tuấn, còn không chịu trả lại một xu cho Lão Hoắc. Chính anh là người quá u mê không tỉnh ngộ, không thể nào nhìn thấy bộ mặt thật của cô ta.
“Dùng đầu óc suy nghĩ đi, có phải sau khi Tống gia công khai cắt đứt với anh, thái độ của cô ta đối với anh liền thay đổi.”
“Khi cô ta là bạn gái của Lão Hoắc, cô ta còn có thể quan hệ với Lỗ Triết Hạn. Thì khi là bạn gái của anh, cô ta cũng có thể cắm sừng anh .”
“Cha mẹ anh tại sao không đồng ý cho anh cưới cô ta? Ðơn giản là họ không thích cô ta? Không phải. Tống gia không bao giờ là người không nói đến đạo lý, bởi vì bọn họ nhìn thấu được bản chất của Nhạc Hạ Thu, mà để một người như Vậy gả vào Tống gia sẽ làm hủy hoại thanh danh của Tống gia. ”
“Anh biết tại sao tôi chưa nói với anh những chuyện này, bởi vì tôi cảm thấy một người phụ nữ như Nhạc Hạ Thu sẽ không cam lòng kết hôn với tổng giám đốc u Lam Sênh, cô ấy muốn leo cao hơn.”
Lời nói của Qúy Tử Uyên như sét đánh ngang tai, hết cái này đến cái khác vang lên trong đầu Tống Dung Đức. Khuôn mặt của anh ngày càng nhợt nhạt.
Thật ra, không phải anh không nhận ra những thay đổi của Hạ Thu, có lúc anh cảm thấy cô rất yêu tiền.
Tuy nhiên, anh cố gắng phớt lờ đi.
Vì anh rất yêu cô.