Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1302




Chương 1302

Mẹ anh quản lý rồi.” Hoắc Anh Tuấn nói đương nhiên: Bà ấy trêu chọc Sở Minh Khôi nên bà ấy phải chuộc lỗi, mà bà ấy nói anh phải theo đuổi được vợ tương lai trước.”

. . .”

Khương Tuyết Nhu hoàn toàn không tin Hoắc Nhã Lam sẽ nói ra những lời này.

Đi thôi, anh đưa em đi làm, sau khi em tan làm thì anh sẽ đón em đến nhà họ Hoắc ăn cơm.” Hoắc Anh Tuấn vừa nói vừa đẩy cô vào xe: Hiểu Khê và Hiểu Lãnh không gặp được em nên sắp tức giận rồi, anh đã đồng ý với bọn nhỏ sẽ đưa em tới rồi. . . .”

Khương Tuyết Nhu không vui trừng mắt nhìn anh.

Hoắc Anh Tuấn nhún vai: Không có cách nào khác, bây giờ anh không dám dẫn bọn nhỏ ra ngoài, em không muốn gặp bọn trẻ sao?”

. . . Được rồi.” Khương Tuyết Nhu thở dài, ai bảo hai đứa bé là trái tim của cô chứ.

Hoắc Anh Tuấn vui mừng: Vậy anh sẽ nói dì Tần mua thêm thức ăn làm món em thích.”

Khương Tuyết Nhu lườm anh một cái.

Sao anh lại mặt dày như vậy.

Hai người đã ly hôn, cô đến nhà họ Hoắc ăn cơm, người khác sẽ nghĩ cô thế nào.

Dì Tần hay nhắc tới em.” Hoắc Anh Tuấn không nhìn cô, nhiệt tình nói: Dì ấy rất nhớ em.”

Khương Tuyết Nhu ấm áp trong lòng, trước kia dì Tần luôn giúp cô đỡ: Dì Tần vẫn còn ở đó à.”

Dì ấy vẫn ở đó, sau khi nhà họ Hoắc bán vườn thì rất nhiều người làm rời đi, dì Tần ở lại, dì ấy coi nhà họ Hoắc là nhà của mình.” Hoắc Anh Tuấn xoay người thắt chặt dây an toàn cho cô.

Lúc cô đang suy nghĩ thì lén hôn môi cô một cái.

Son môi vị đào.” Hoắc Anh Tuấn nhướng mày, dáng vẻ nhân tài giới kinh doanh của anh làm cho người ta hoàn toàn không ngờ được anh sẽ làm chuyện như vậy.

. . .”

Khuôn mặt Khương Tuyết Nhu không nhịn được nóng lên.

Đối với keo da chó này, cô hoàn toàn bất lực: Anh lái xe nhanh lên, tôi còn phải họp nữa.”

Hai mắt Hoắc Anh Tuấn sáng lên.

Anh còn nghĩ mình sẽ bị lườm hoặc là bị mắng.

Không ngờ không sao cả.

Có lẽ cô đã quen rồi.

Đây có gọi là. . . Đang phát triển tốt không?

Được, anh chắc chắn sẽ đưa vợ đến công ty trong nửa tiếng nữa.”

Hoắc Anh Tuấn vui vẻ ngồi vào ghế lái.

Khương Tuyết Nhu cắn răng nói: Hoắc Anh Tuấn, anh có thể đừng mặt dày như thế được không, tôi không phải là vợ của anh.”

Anh không mặt dày thì em sẽ làm vợ anh sao?” Hoắc Anh Tuấn hỏi lại.

Anh đang nằm mơ à.” Khương Tuyết Nhu chế giễu lại.

Hoắc Anh Tuấn cười nhún vai: Anh không mặt dày thì em cũng không làm vợ anh, anh mặt dày thì còn được gọi em là vợ, vậy thì anh sẽ mặt dày.”

Khương Tuyết Nhu: . . .”