Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1263




Chương 1263

“Tuyết Nhu, anh còn phải đợi bao lâu nữa.” Lương Duy Phong nghiêng đầu hôn lên mặt cô.

Khương Tuyết Nhu không nhịn được nghiêng đầu qua một bên né tránh.

Khuôn mặt tuấn tú của Lương Duy Phong trầm xuống, Khương Tuyết Nhu nhìn thấy dáng vẻ của anh ta thì trong lòng không khỏi hoảng sợ, cô vội vàng muốn thoát khỏi anh ta.

Nhưng Lương Duy Phong ôm chặt, không chịu buông tay.

“Hiện tại, anh không được hôn em nữa sao.” Lương Duy Phong không thể không tức giận.

Những ngày qua, anh ta luôn nhẫn nhịn, nhưng lần trước anh ta đánh cô thì phát hiện lửa giận trong lòng không khống chế nổi.

Bởi vì cô thà để Hoắc Anh Tuấn vô dụng đụng vào cũng không muốn anh ta đụng vào mình.

“Anh lại muốn. . . Đánh em sao?” Khương Tuyết Nhu vô thức che mặt mình.

Đây là bản năng, cũng là sợ hãi thật.

Lương Duy Phong cứng đờ người, vội vàng ôm chặt cô: “Không phải, anh không đánh em, anh chỉ quá yêu em, Tuyết Nhu, anh muốn em.”

Nhu cầu của anh ta lộ liễu như vậy, Khương Tuyết Nhu cũng cảm nhận được.

Cô im lặng.

Lục Thiên Bảo theo dõi cả ngày, gần như ngày nào anh ta và Điền Tự Nhiên cũng xảy ra quan hệ trong văn phòng, vậy mà anh ta vẫn không thỏa mãn.

Lương Duy Phong đúng là cặn bã.

Lúc anh ta nói những lời này thì không cảm thấy buồn nôn à.

“Duy Phong, anh cho em thêm thời gian. . . .” Cô úp mở kéo dài.

“Mỗi lần em đều nói anh cho em thêm thời gian, rốt cuộc phải bao lâu nữa.” Vẻ mặt Lương Duy Phong khổ sở: “Anh cho em thêm thời gian, tối chủ nhật này, anh không muốn đợi thêm.”

“. . .”

Khương Tuyết Nhu trừng mắt, không biết nên nói cái gì.

“Em đi tắm rửa đi.” Lương Duy Phong buông cô ra.

Sau khi Khương Tuyết Nhu lên lầu thì Lương Duy Phong mới xoay người vào thư phòng, anh ta kiểm tra tình hình bên trong, không có dấu vết có người động vào, nhưng lúc anh ta mở máy tính lên thì phát hiện buổi sáng máy tính vẫn còn ba mươi phần trăm pin, đến bây giờ lại chỉ còn hai mươi lăm phần trăm. . . .( v~ cả trí nhớ, tui là tui đếch thể nhớ dăm ba cái tiểu tiết này đâu)

Sắc mặt anh ta đột nhiên thay đổi.

Một lát sau, anh ta gọi điện thoại: “Điều tra xem ai dùng máy bay không người lái cắt đứt dây điện. . . .”

Hôm sau.

Khương Tuyết Nhu mang theo cơ thể mệt mỏi đến văn phòng.

Tối hôm qua, trong đầu cô chỉ nghĩ đến chuyện Lương Duy Phong và máy tính của anh ta nên cả đêm không ngủ.

Không lâu sau Lương Vũ và Lục Thiên Bảo tới, Lục Thiên Bảo thấy sắc mặt của cô không tốt thì lo lắng hỏi: “Có phải là chị điều tra được gì đó đúng không?”

“Ừm.” Khương Tuyết Nhu nói suy đoán của mình với bọn họ.