Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1159




Chương 1159

Anh không ngờ hơn hai mươi năm trước, Sở Minh Khôi đã chủ ý như vậy, “Tại sao ông ta lại truy sát cha? Không phải hồi đó mẹ tôi đã nguyện ý đến với ông ta rồi sao?”

“Bởi vì cha đã phá vỡ kế hoạch của ông ta.”

Lục Minh Anh phức tạp nói: “Hơn 30 năm trước, cha, Hoắc Nhã Lam, Sở Minh Khôi, chúng ta đều học chung một trường. Hồi đó, mẹ con là hoa khôi của trường, căn bản là nữ thần trong lòng tất cả đàn ông, nhưng cha là một sinh viên đại học có gia cảnh rất bình thường, lý do cha gặp mẹ con hồi đó là vì cha tham gia hội sinh viên, nhưng hoàn cảnh gia đình của Sở Minh Khôi khá hơn cha một chút. Trong một buổi tiệc tùng, Sở Minh Khôi đã hạ thuốc ở trong rượu của mẹ con… ”

Lông mày Hoắc Anh Tuấn chùng xuống, “Nhưng con vẫn luôn nghe mẹ nói rằng cha đã dùng những thủ đoạn đê hèn …”

“Cha thậm chí còn không nghĩ đến việc leo lên mẹ của con, được chứ?”

Lục Minh Anh lạnh lùng nói, “Tất cả là do Sở Minh Khôi sắp đặt, nhưng hôm đó cha vô tình uống cạn ly rượu, Sở Minh Khôi tình cờ bị người nào đó ngáng chân, rồi có con, Hoắc gia cho cha ở rể. ”

Hoắc Anh Tuấn nhíu mày.

Anh đã biết về cuộc hôn nhân sau đó.

Mặc dù lúc đó Lục Minh Anh có hoàn cảnh gia đình éo le nhưng Lục Minh Anh lại là thủ khoa trong kỳ thi tuyển sinh đại học của năm, lên đại học điểm cũng rất xuất sắc, cộng thêm nhiều giải thưởng và danh tiếng tốt nên Hoắc Gia cũng đồng ý cuộc hôn nhân của họ.

“Cho nên, cha phá vỡ kế hoạch của Sở Minh Khôi?”

“Ừm.”

Lục Minh Anh gật đầu, “Vốn dĩ, Sở Minh Khôi sẽ gia nhập với Hoắc gia, nhưng lại bị cha phá hủy. Lúc đó, ông ta vẫn rất thích Hoắc Nhã Lam, cho nên mới hận cha. Ngay cả sau khi cha kết hôn với Hoắc Nhã Lam, tuy rằng lúc đầu hơi ồn ào, nhưng sau này nếu không có sự can thiệp của Sở Minh Khôi hết lần này đến lần khác, có lẽ chúng ta sẽ không ly hôn, điều cha không thể chịu đựng được nhất là Hoắc Nhã Lam đã sớm mang thai đứa con của Sở Minh Khôi. ”

“Cha đã xảy ra chuyện gì khi ở nước ngoài?” Hoắc Anh Tuấn hỏi.

Nói đến chuyện này, Lục Minh Anh trong mắt hiện lên một tia hận ý sâu sắc, “Vết sẹo này trên mặt của cha chính là lúc đó để lại, nửa khuôn mặt gần như bị hủy hoại, nhưng cha hận nhất chính là bà nội con vì cứu cha đã dùng tính mạng ngăn cản những người đó, cuối cùng… chết rồi ”.

Nói xong, Lục Minh Anh cúi đầu châm điếu thuốc, thở dài một hơi.

Hoắc Anh Tuấn cũng nắm chặt tay không tin.

Bà nội anh đã không còn nhớ rõ dáng vẻ ra sao vì anh khi đó còn nhỏ, và vì anh ở lại Hoắc gia, ấn tượng duy nhất về bà là một người bà rất tốt bụng.

Không ngờ thật sự là do Sở Minh Khôi giết.

Thì ra anh và Sở gia đã có mối thù sâu như biển từ lâu.

Lục Minh Anh nói tiếp: “Sau này, để tránh sự truy đuổi của Sở Minh Khôi, cha thậm chí không dám sử dụng hộ chiếu của mình. mỗi ngày trôi qua giống tên ăn mày, ngủ là trong ngõ nhỏ, ăn cơm thiu của người khác để lại, có đôi khi bị người ta đánh, ăn quỵt tiền lương, cha đường đường một sinh viên thành tích cao, lại trải qua cuộc sống người không ra người quỷ không ra quỷ.”

Hoắc Anh Tuấn cổ họng nghẹn lại.

Anh luôn cho rằng Lục Minh Anh đã bỏ mình mà sống cuộc sống sung túc ở nước ngoài.

“Sở Minh Khôi hồi đó làm như vậy sao?”