Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1027




Chương 1027: Hi vọng em không giống như mẹ anh

Anh đã nghĩ kỹ, mình hiện tại có trị được hay không vẫn còn là một ẩn số, cũng không thể đi tìm người phụ nữ khác, như vậy sau này cứ lặng lẽ nuôi con gái của Hoắc Phong Lang đi.

Thứ nhất là để trả lại cho Hoắc Phong Lang.

Thứ hai là chính anh cũng rất thích Hiểu Khuê, Hiểu Khuê đã không bố không mẹ, tuy rằng không phải là con ruột của mình, nhưng anh đồng ý gánh vác trách nhiệm làm cha này.

Khương Tuyết Nhu nghe thấy thế lại ngây ngẩn cả người. Có thể nghe được những lời ấy từ trong miệng của

Hoắc Anh Tuấn, rất… không thể tin nổi. Phải biết Hoắc Anh Tuấn cho dù là đối với cô hay Nhạc Hạ Thu đều là loại dính chặt lấy không muốn buông tay, thậm chí chấp niệm của anh đối với chuyện tình cảm đã có chút dị dạng rồi.

Trong chớp mắt lại có thể nói ra chuyện sau này sẽ không tái hôn sinh con như thế thì rất đáng ngạc nhiên. Coi như là nhà họ Hoắc không xong rồi thì cũng không đến mức làm cho anh chán nản thất vọng đến vậy mà.

Đã có chút không giống như Hoắc Anh Tuấn mà cô từng biết rồi. “Hay là chờ anh giải quyết cho xong chuyện kiện cáo đi rồi nói sau.” Khương Tuyết Nhu nhỏ giọng thầm thì.

“Tuyết Nhu.” Hoắc Anh Tuấn bỗng nhiên nhỏ giọng gọi tên cô. ‘Khương Tuyết Nhu bị anh gọi cảm thấy không 11 quen, anh gọi dịu dàng với giọng khàn khàn mềm yếu như thể làm cho cô không biết phải làm sao? “Cẩn thận Lương Duy Phong.” Hoắc Anh Tuấn nhắc nhở cô: “Lương Duy Phong không có đơn giản như em nghĩ đâu.”

Gương mặt xinh đẹp của Khương Tuyết Nhu lập tức sa sầm: “Tôi cần anh nhắc nhở sao? Lương Duy Phong nếu đơn giản thì có được ngày hôm nay à? Hoắc Anh Tuấn, nếu anh muốn nói xấu chồng của tôi thì anh im miệng lại đi.”

Chồng của tôi…

Ba chữ này như kim đâm vào lòng của Hoắc Anh Tuấn. Anh muốn gào lên không cho cô nói những lời như thế nữa, nhưng vừa nghĩ đến cơ thể của mình, anh đã không còn tự tin để có thể mang lại hạnh phúc cho cô “Anh không phải cố ý muốn gây chuyện chia rẽ, anh chỉ lo lắng Lương Duy Phong sẽ có hận em, sợ anh ta sẽ bảo thù em”

“Anh có bệnh hả?” Khương Tuyết Nhu hoàn toàn bị anh chọc giận: “Anh ấy yêu tôi còn không kịp, làm sao mà hận tôi được? Ngược lại là anh đó, một lần hai lượt kiểm chuyện chia rẽ, anh ước gì chúng tôi ly hôn thôi, tôi nói cho anh biết, cho dù có ly hôn, tôi cũng sẽ không lựa chọn anh.”

Hoắc Anh Tuấn dường như không nghe thấy, nói tiếp: “Anh gửi đoạn video cho em, là đoạn video quay lại ngày đó chúng ta cử hành hôn lễ và động phòng ở trên đảo, buổi tối ngày hôm ấy anh đã gửi cho Lương Duy Phong.”

Đầu Khương Tuyết Nhu nháy mắt nổ tung, cơ thể run rẩy khó chịu: “Không phải là loại video đó chứ?”

“… Em xem một chút là biết thôi.” Hoắc Anh Tuấn trầm giọng nói: “Đổi lại là bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ để ý, nếu như Lương Duy Phong để ý, ghen ghét cũng là chuyện rất bình thường, nhưng nếu anh ta không nhắc tới một chữ, lại biểu hiện rộng lượng, khoan dung thì em phải cẩn thận chút, dù sao người có thể nhịn xuống chuyện như thế đều rất khủng bố”

“Hoắc Anh Tuấn, anh là đồ khốn khiếp.” Khương Tuyết Nhu tức giận đến đỏ cả vành mắt: “Buổi tối hôm ấy anh lại còn quay video, anh thật quá đáng lắm rồi, vô liêm sỉ đến đỉnh điểm, cả đời này tôi cũng sẽ không tha thứ cho anh.”

“Không sao cả, anh đã sớm biết em sẽ không tha thứ cho anh, anh chỉ muốn nhắc nhở em, không hy vọng em sẽ giống như mẹ của anh, bị người ta gạt hơn hai mươi năm, bà luôn cho rằng mình đã gả cho ánh trăng sáng trong lòng, người mà mình si tình chờ đợi từ lâu. Nhưng thật ra chỉ là một âm mưu mà người ta tỉ mỉ bày ra.”

“Duy Phong không thể nào là loại người như vậy, tôi cũng không phải là mẹ của anh, sau lưng tôi không có một gia tộc giàu nứt đố đổ vách, anh ấy chẳng có gì để mà lừa cá.”

“Lừa tình cảm của em đó, sau khi em yêu anh ta, anh ta có thể trắng trợn không cần kiêng dè gì mà trả thù em, giày vò em.”

Lời của Hoắc Anh Tuấn làm cho Khương Tuyết Nhu cảm thấy rùng mình. “Hoắc Anh Tuấn, tôi sẽ không mắc câu của anh.”

Cô cúp điện thoại. Sau khi trở lại phòng, cô dỗ Hiểu Khuê đi ngủ nhưng tâm trạng lại không thể nào bình tĩnh lại được.