Đủ Đau Thương Em Sẽ Từ Bỏ

Chương 1: 1: Bị Hãm Hại





Không...!không Mộng Uyển...!Bám lấy tay anh.
Diệp Mặc chạy ra gần lan can muốn cứu Mộng Uyển nhưng không kịp.

Anh đã chậm mất một bước rồi.

Bạn Gái anh bị rơi xuống trước mặt anh mà anh không thể làm gì khác.

Nhìn người con gái mình yêu từ từ rơi xuống đất " sầm " tiếng kêu của cô gái " Á" Mộng Uyển kêu cứu thảm thiết nhưng cũng vô ích.

Cô rơi xuống dưới đất, mắt cô hướng nên sân thượng nhìn bạn trai cô lần cuối xong rồi cô cũng nhắm mắt.

Máu từ người cô chảy ra rất nhiều.
Hạ Uyển vẫn đứng trợn tròn mắt và tay run lên vì cô không nghĩ sự việc lại như vậy.

Cô được Mộng Uyển Hẹn lên sân thượng bảo trả cô đồ là sợi dây truyền của một cậu bé trước đã được cô cứu vì Sốt cao giữa trời mưa đã tặng cho cô nhưng bị Mộng Uyển lấy.

Cô cũng chỉ muốn lấy đồ của mình thôi chứ không nghĩ Mộng Uyển lại rằng co muốn đẩy cô xuống đó lúc Mộng Uyển đẩy cô cô từng học chút võ lên đã tránh được vì là không trung nên Mộng Uyển đã rơi xuống.
Mà hướng nhìn của mọi người nghĩ là Hạ Uyển Đẩy cô ta xuống.

Tất cả đều hướng mắt về phía cô cho rằng cô là kẻ giết người.
Diệp Mặc chạy xuống dưới ôm Mộng Uyển vào lòng và gào hét muốn cô sống lại nhưng không thể.
- Mộng uyển em mở mắt ra nhìn anh.

Em không được chết.

Hu..


hu..

Đừng chết mà...!
Diệp Mặc gào thét trong vô vọng, mọi người xung quanh không ngừng chỉ trỏ bàn tán về cô gái vừa bị rơi xuống từ sân thượng.
Vì anh không chịu để cảnh sát mang xác Mộng Uyển đi lên cảnh sát phải kéo anh ra khỏi hiện trường.

Anh gào thét thậm trí đẩy cảnh sát ra.

Vì thấy anh quá kích động họ đã đánh ngất anh.
Hạ Uyển thì bị người ta chỉ trỏ là kẻ giết người và bị cảnh sát tạm giam.

Sau được gia đình bảo lãnh cho ra.

Và sau 3 ngày điều tra thì cảnh sát có kết luận là do vô tình dẫn đến tai nạn nên Hạ Uyển được trắng án.

Cô trong đó 3 ngày mà cứ nghĩ là ba năm.

Nó dài đến nỗi đêm nào cô ngủ cô cũng cảm thấy mình bị Mộng Uyển tìm đòi mạnh.
Diệp Mặc lúc tỉnh dậy anh vô cùng kích động anh không chấp nhận kết án đó.

Anh xông thẳng đến đồn cảnh sát.
- Các anh nhận hối lộ sao?
- Mong anh bình tĩnh đã.

Chúng tôi đã xem camera rồi.

Cô Hạ là tự vệ nên vô tình dẫn đến cái chết của cô mộng.
- Các anh nói điêu rõ ràng chúng tôi nhìn thấy cô ta đẩy Mộng Uyển mà.

Các anh là lũ chó.
Diệp Mặc gây láo loạn sở cảnh sát.

Cuối cùng cảnh sát gọi cho ba anh đến.

Ba anh bước vào và ba anh đã tát " Chát" cho anh một cái.
- Mày tỉnh táo lại cho tao.

Mày vì con đàn bà mà nổi điên gì vậy?
- Ba..

Đó là người con yêu nhất.
- Mày lên nhớ cảnh sát làm theo chứng cứ.

Mày nói có chứng cứ sao?
Lúc này Diệp Mặc im lặng quả thật anh không có chứng cử gì cả.

Anh mới nhận ra nếu mình không có quyền điều hành trương Thị thì anh sẽ không thể trả thù được.


Sau đó anh ngoan ngoãn nghe ba đi về.

1 tuần sau anh mới xuất hiện trước mộ của Mộng Uyển.
- Xin lỗi em.

Tôi không bảo vệ được em.

Tôi hứa sẽ báo thù thay em.

tôi sẽ không để kẻ đó sống yên ổn.

Em yên nghỉ nhé.

tôi sẽ thường xuyên đến thăm em.
Anh nói xong cũng quay lưng bước đi.

Chạy xe thẳng vào biệt thự chính.

Anh vào thư phòng và gặp ba anh.
- Ba con muốn đi du học.
Ba anh nhìn anh với vẻ nghi hoặc nói.
- Suy nghĩ kĩ rồi?
- Dạ con chắc chắn.
- Được ta sẽ sắp xếp tuần sau cho con đi Pháp.
- Cảm ơn ba.
- Cũng lên trưởng thành rồi.
Ba anh vỗ vai anh và sau đó rời khỏi phòng.

Anh cũng về phòng mình nhìn ngắn bức ảnh người con gái anh yêu mà không kìm lòng được.

Anh thề trong lòng sẽ trả thù cho cô.
Hạ Uyển sau khi trở về nhà cô luôn trong tình trạng tâm lý bất ổn.


Cô bị người đời soi mói kì thị.

Cô luôn trốn trong phòng làm cho ông Bà Hạ rất lo lắng.
Cuối cùng thì Hạ Uyển phải đến bệnh viện điều trị tâm lý.

Tại đây anh gặp một người bác sỹ điều trị cho cô tên là Cẩn Nam.

Anh rất tốt với cô luôn quan tâm chăm sóc cô.
Vì ám ảnh quá lớn nên trong suốt 6 năm nay cô luôn trong tình trạng mặc cảm và tự ti với người đời.

Vì mặc dù cảnh sát kết luận cô vô tội nhưng video đó không được công khai dẫn đến cô vẫn bị mọi người nghĩ là kẻ giết người.
Diệp Mặc anh sang Pháp du học anh cũng càng ngày càng trở nên lạnh lùng và ít nói.

Anh rất tàn ác nếu ai động đến anh.

Anh quen một người bạn thân đó là Thành Nghị.
cuối cùng anh cũng chờ đến ngày đó.

Ngày anh học song và về nước điều hành trương thị và bắt đầu kế hoạch trả thù Hạ Uyển.

Anh sẽ khiến cho cô sống không được chết không xong.

Về nước anh cũng đề nghị Thành Nghị về cùng anh và làm trợ lý cho anh.
Hai anh xuống sân bay mà người ta tưởng là diễn viên vì quá đẹp trai và phong độ.

Anh đi đến đâu khiến bao cô gái siêu lòng vì anh..