Dụ Dạ

Quyển 1 - Chương 64




Sau khi người mẫu cuối đi xong, thiết kế sư Lý Uy dẫn dắt người mẫu trở lại trên đài chào cảm ơn.

Công tác cường độ cao khiến đại bộ phận người mẫu đều có điểm mệt, Lãnh Dạ cũng vậy, thể lực hắn kỳ thật không kém, nhưng ngày hôm qua bị thương khiến hắn nguyên khí đại thương, tuy rằng sau đó truyền máu, nhưng không khiến hắn hoàn toàn khôi phục lại. Đứng ở trong đám người, hắn cảm thấy có điểm choáng váng đầu,miệng vết thương đã ẩn ẩn đau, phỏng chừng là thay quần áo bị nứt ra rồi. Người mẫu ở dau đài so trên đài bận rộn hơn rất nhiều, đi xong một vòng lại phải đổi quần áo cùng tạo hình, Lãnh Dạ vì tiết kiệm thời gian mặc quần áo phải giành giật từng giây, căn bản không có tinh lực bận tâm vết thương.

Tuy rằng trạng thái không phải rất tốt, nhưng Lãnh Dạ không có biểu hiện ra ngoài, ngọn đèn cùng hoá trang che dấu sắc mặt có điểm tái nhợt, trên mặt hắn thủy chung mang theo ưu nhã tươi cười, hắn cùng vị người mẫu cuối cùng kia phân biệt đứng ở bên người Lý Uy, lúc này tối chú ý hai vị người mẫu, chung quanh ngọn đèn ám xuống dưới, tập trung đánh vào trên đài, truyền thông bấm máy láo liên không ngừng, dưới đài vỗ tay cũng là kéo dài không thôi.

Không hề nghi ngờ đây là buổi diễn gần như hoàn mỹ.

Sau khi kết thúc buổi diễn là mở tiệc.

Người mẫu đều sẽ tham gia, Lãnh Dạ tuy có thương trong người, nhưng không thể rời đi, hắn tư lịch còn thấp, nếu không tham gia lời nói thực dễ dàng bị người khác nói này nọ, hắn cũng không nghĩ không duyên cớ bị người khác nói cao ngạo.

Không chỉ Lãnh Dạ, Viêm Phi cùng Lăng Quang Thần bọn họ cũng tham gia, vài hảo hữu bưng Champagne, chúc mừng Lãnh Dạ đêm nay biểu hiện xuất sắc.

“Tiểu Dạ, cậu thật sự là thần may mắn của tôi.” Lăng Quang Thần không thể nghi ngờ là vui vẻ, hắn nắm cổ Lãnh Dạ. cười ha hả nói:“Tôi thật sự là rất may mắn, cậu có tiềm lực như vậy, sẽ chờ lấy hoa hồng. Bất quá cậu cũng thực may mắn, có thể bị người đại diện như tôi phát hiện, hắc hắc.” Vài chén rượu uống xong, hắn có điểm đắc ý vênh váo.

“Thôi đi, nếu không đánh dấu Tiểu Dạ, anh hiện tại phỏng chừng cái quần cũng không có mà mặc.”Amanda trêu chọc hắn.

“Ách……” Mạnh miệng bị chọc thủng, Lăng Quang Thần ngượng ngùng gãi gãi đầu.

Trước Lãnh Dạ hắn ký quá vài tân nhân, tố chất kỳ thật cũng không tồi, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân cũng chưa hồng được, Lãnh Dạ xuất hiện đánh vỡ tình cảnh xấu hổ của hắn.

Lãnh Dạ vỗ vỗ bả vai Lăng Quang Thần, cười an ủi hắn:”Anh là người đại diện tốt nhất.”

“Tiểu Dạ, cậu đối tôi thật tốt.“Lời nói Lãnh Dạ khiến Lăng Quang Thần thực cảm động, nương vài phần cảm giác say muốn hôn hai má hắn:“Đến, để tôi hôn một cái.”

Lãnh Dạ cười né tránh, Lăng Quang Thần cũng không buông tha, đối hắn mân mê bạch tuộc miệng:“Yêu yêu……”

“Khụ khụ.” Một bên Viêm Phi làm bộ ho khan.

Nghe được thanh âm Viêm Phi, Lăng Quang Thần theo bản năng mới hướng hắn xem qua, Viêm Phi mỉm cười nhìn Lăng Quang Thần, trong ánh mắt lời ngầm là: Cậu cứ thử làm gì Tiểu Dạ nhà tôi thử xem

Lăng Quang Thần sợ Viêm Phi, cảm giác say lúc này tỉnh một nửa, vội vàng từ trên người Lãnh Dạ văng ra, trốn bên người Lê Hân.

Lê Hân tự nhiên mà ôm Lăng Quang Thần cùng Viêm Phi trao đổi hiểu lòng mà tươi cười.

……

Nháo một hồi, bên kia truyền đến rối loạn hấp dẫn bọn họ chú ý.

Lý Uy vào bàn, hắn vừa xuất hiện liền hấp dẫn khách chú ý, tham gia bữa tiệc trừ người mẫu biểu diễn và đối tác, đại bộ phận đều là nhân vật nổi tiếng, Lý Uy tại xã hội thượng lưu rất có lực ảnh hưởng, nhất là những người thời thượng, cơ hồ đều thực sùng bái hắn.

Là người mẫu có lợi nhất đêm nay, Lãnh Dạ tự nhiên lên tiếng tiếp đón.

Bưng Champagne, Lãnh Dạ xuyên qua đám người, hướng Lý Uy đi.

Muốn cùng Lý Uy bắt chuyện rất nhiều, bất quá Lý Uy chú ý tới Lãnh Dạ, vì thế đuổi đi những người khác.

Hắn đối Lãnh Dạ cảm thấy hứng thú.

Đi đến trước mắt Lý Uy, Lãnh Dạ mỉm cười mở miệng:“Lý tiên sinh, đêm nay thực thành công, chúc mừng.”

“Này cùng các mọi người biểu hiện xuất sắc.” Hắn cùng Lãnh Dạ đụng ly, uống một ngụm Champagne sau tiếp tục nói:“Cậu đêm nay biểu hiện phi thường xuất sắc.”

“Cám ơn.” Lãnh Dạ cười nói.

Lý Uy năm nay hơn ba mươi tuổi, xuất đạo không bao lâu liền công khai, bất quá hắn thực hoa tâm, tình nhân luôn luôn đổi, hơn nữa khẩu vị thực tạp, các loại hình đều có, từ mĩ thiếu niên đến cơ nhục mãnh nam, chỉ cần có thể vào mắt hắn đều ai đến cũng không cự tuyệt, hắn cũng có một tình nhân là một nam diễn GV Nhật Bản rất nổi danh, bất quá hai người quan hệ chỉ giằng co một tháng liền chia tay.

“Tôi thực xem trọng cậu, lấy tư chất của cậu khẳng định có thể nổi tiếng, hiện tại còn kém một chút thôi.”

“Cảm ơn lời nói của ngài.”

Hai người nói chuyện với nhau trong chốc lát, Lý Uy đối Lãnh Dạ nói:“Biệt thự của tôi tại phụ cận, sau khi yến hội kết thúc có thể đến uống một ly cà phê với tôi chứ.”

Lời nói của hắn thực hàm súc, nhưng ẩn hàm một tầng ý tứ thực rõ ràng.

Lãnh Dạ sửng sốt, sau đó lễ phép cự tuyệt nói:“Này chỉ sợ không được, tôi buổi tối còn có việc, cho nên không rảnh, cho nên thực xin lỗi.”

“Cậu xác định?” Lý Uy chọn mi.

Làm thiết kế sư, Lý Uy bên người không thiếu người mẫu chủ động hiến thân, cự tuyệt lời mời của hắn tuy rằng cũng không thiếu, nhưng giống Lãnh Dạ như vậy cự tuyệt không chút nghĩ ngợi thật đúng là không nhiều lắm.

Lãnh Dạ vừa định mở miệng, một bàn tay đột nhiên khoát lên bờ vai của hắn, Lãnh Dạ quay đầu liếc mắt một cái, là Viêm Phi.

“Vị này là?” Lý Uy nhìn Viêm Phi.

Viêm Phi mỉm cười hướng hắn vươn tay:“Tôi gọi là Viêm Phi, là phó tổng tài công ty, cũng là bằng hữu của Lãnh Dạ.”

Lý Uy nắm trụ tay hắn, tầm mắt tại hắn cùng Lãnh Dạ, rất nhanh liền hiểu được cái gì, sáng tỏ cười cười:“Nguyên lai như vậy.”

Viêm Phi kéo gần lại khoảng cách với Lãnh Dạ, hai người thập phần ăn ý tựa vào cùng nhau.

Lý Uy nhún vai, có chút tiếc nuối đối Lãnh Dạ nói:“Xem ra đêm nay không thể mời cậu đến nhà tôi làm khách.”

“Tin tưởng ngài sẽ tìm được người khác thích hợp.” Viêm Phi nói.

“Đương nhiên.”

“Hai người rất xứng đôi.” Lý Uy nói.

“Cám ơn.” Viêm Phi nói.

Lý Uy tuy rằng thực tùy tiện, nhưng biết hắn cùng Viêm Phi quan hệ ngoài dự đoán mọi người không có dây dưa Lãnh Dạ, mà là thập phần rộng lượng ca ngợi bọn họ, Lãnh Dạ đột nhiên nhớ tới Đỗ Trình, đồng dạng là thiết kế sư, đồng dạng đào tạo sâu tại hải ngoại, nhưng hai người đã có tính cách bất đồng hoàn toàn, Đỗ Trình nội liễm mà ổn trọng, là điển hình người khiêm tốn, mà Lý Uy đem phonh cách phương Tây tùy tính, tuy rằng cùng gương mặt Đông Phương nhưng trong khung hoàn toàn là một tay ăn chơi phương Tây.

Chấm dứt nói chuyện với nhau xong, Lý Uy đối Lãnh Dạ lại phát ra mời:“Cậu hiện tại có lẽ không rảnh, bất quá nếu ngày nào đó có, có thể tới tìm tôi, tôi tùy thời hoan nghênh ngươi, điện thoại cùng địa chỉ của tôi thực dễ dàng tra được.”

Lãnh Dạ gật đầu nói:“Được.”

Viêm Phi còn lại là mỉm cười nhìn Lý Uy:“Chỉ sợ hắn vĩnh viễn không có không.”

Lý Uy câu thần:“Thế sự khó liệu.”

Hai người tầm mắt tại vô hình giao chiến, tuy rằng không có ác ý nhưng ánh lửa bắn ra bốn phía, khiến Lãnh Dạ cảm thấy thực bất đắc dĩ. Chẳng qua hai người mới vừa đi không bao lâu liền phát hiện Lý Uy đã cùng một người mẫu khác nói chuyện, hoàn toàn đem Lãnh Dạ quên ở sau đầu, hoa tâm trình độ làm người ta giận sôi.

Viêm Phi đối việc này âm thầm trầm trồ khen ngợi, Lãnh Dạ khóe miệng hơi hơi run rẩy vài cái, hắn đột nhiên cảm thấy vòng lẩn quẩn này quá loạn……

……

Yến hội kết thúc đã là đêm khuya, Lãnh Dạ lên xe Viêm Phi xe, Lăng Quang Thần cùng Amanda lên xe Lê Hân, đoàn người tại cửa lớn cáo biệt.

Lãnh Dạ mệt chết đi, vừa lên xe liền nhắm mắt lại nghỉ ngơi, Viêm Phi không có đánh nhiễu hắn, dọc theo đường đi đều không có nói chuyện, Lãnh Dạ ngủ trong chốc lát sau tỉnh lại, sau đó phát hiện xe chính chạy tại một ngã tư xa lạ.

“Anh đây là muốn đi đâu?” Lãnh Dạ có chút kỳ quái hỏi.

“Bệnh viện.” Viêm Phi từ kính nhìn hắn một cái.

“Anhkhông thoải mái?”

“Em ngủ hồ đồ rồi à, miệng vết thương trên tay không phải nứt ra rồi sao, phải xử lý thôi.”

Lãnh Dạ thế này mới tỉnh táo lại:“Anh như thế nào biết?” Hắn trước đó rõ ràng không biểu hiện ra bất cứ gì không thích hợp, cũng không nói cho quá bất luận kẻ nào.

Viêm Phi nói:“Em vẫn hay dùng tay phải, lúc lấy cái ly lại dùng là tay trái.”

Lãnh Dạ thụ thương là tay phải, cho nên vẫn đều tránh cho sử dụng tay phải, không nghĩ tới Viêm Phi cư nhiên cẩn thận như vậy, chi tiết này đều chú ý tới.

Lãnh Dạ vén ống tay áo, nguyên bản băng vải trắng noãn đã muốn chảy ra ẩn ẩn vết máu, trước đó đau lâu lắm, hắn hiện tại cảm giác đã muốn chết lặng, nếu Viêm Phi không nhắc tới, hắn đã nhanh quên.

Viêm Phi nói:“Nếu cảm thấy mệt vậy ngủ tiếp đi, đến bệnh viện tôi gọi em dậy”

“Ân.” Lãnh Dạ gật gật đầu, nhìn nam nhân đang lái xe kia, khóe môi nhẹ nhàng giơ lên. Hắn vẫn cảm thấy Viêm Phi là một dã tính nam nhân, lại không nghĩ tới còn có một mặt nhẵn nhụi như vậy.

……