Du Côn Và Xã Hội Đen: Cặp Đôi Bá Đạo

Chương 78: Chap 75: Chạy đua với tử thần






Chap 75: Chạy đua với tử thần
Hunter về nước sau đó vài ngày, anh lặng lẽ bước vào phòng bệnh của Nhược Phong, nét mặt mang nỗi sầu cùng cực. Nó đã hồi sức sau mấy ngày nằm viện, ngay khi nhìn thấy Hunter, điều đầu tiên nó hỏi cũng là điều anh đoán trước được
- Evil sao rồi? Phong Hàn...
- Nhược Phong à...- Hunter ngồi bên giường bệnh, cố gắng trấn tĩnh nó
- Nói đi, họ sao rồi?!
Phong không chờ Hunter nói gì nữa, nó giật phăng giây truyền máu và truyền nước trên tay, xuống giường. Hunter chua xót giữ nó lại. Anh nhẹ nhàng ôm lấy đứa em đáng thương, vỗ về giỗ giành...

- Chúng ta về nhà thôi...
- Không! Em muốn gặp họ! Ngay bây giờ!
- Bình tĩnh nào.
Hunter giữ nó chặt hơn, Nhược Phong không kìm được nước mắt, người nó mềm nhũn trong vòng tay anh trai, nó sợ phải đối mặt với sự thật này, họ vẫn còn ở đó, Phong Hàn đã nói với nó rằng sẽ luôn bên cạnh nó mà, Evil không thể lừa dói nó như thế được. Tất cả chỉ là dối trá...
- Nghe anh nói đây.
- Không! Trả Evil lại cho em đi! Phong Hàn không thể bỏ đi như thế được...
Hạ Phi đứng ngoài cửa đau khổ nhìn cô chủ, cậu nhóc lặng lẽ quay đi, vết bỏng trên người không là gì so với nỗi đau mà cô phải chịu. Mọi chuyện đã kết thúc cả rồi. Cậu sẽ về Gangter để tổ chức đám tang cho Hạ Minh, thật không thể tin nổi một người lắm mưu nhiều kế như Minh lại điên dại mà lao vào biển lửa. Dù gì thì tình nghĩa anh em bao nhiêu năm, cậu không thể để cậu ta ra đi trong sự ghẻ lạnh như vậy được.
...
EL u sầu trong phòng bệnh ám mùi thuốc, một Evil mà ông muốn nghe lời đang ở đây, im lặng, đôi mắt ông đã đỏ ngày đi vì thức nhiều đêm, vì nỗi đau mất mát và cả những tội lỗi mà ông đã gây ra cho hắn. Vị bác sĩ gập tập hồ sơ bệnh và ra khỏi phòng, một phần vì lo cho sự nghiệp của bệnh viện và một phần vì số phận cậu con trai trên giường bệnh, ông bác sĩ gỡ chiếc mũ trắng đặt xuống bàn trước sự tức giận của ông trùm xã hội đen.
- Tôi thực sự không thể làm gì hơn.
- Lũ ăn hại! Chúng mày là một lũ ăn hại!
- Ông chủ, xin hãy bình tĩnh.

EL ôm đầu gục xuống, dòng nước mắt vốn cất giấu lâu nay giờ mới tuân dài trên gương mặt đượm vài nếp nhăn và tuổi tác.
Tên quản lí bước ra ngoài cùng bác sĩ, lão biết ông chủ lúc này không còn tâm trí để bình tâm, sự ra đi của cậu chủ là một cú sốc lớn với tất cả mọi người.
Hooldum quyết định đưa Phong Hàn sang nước ngoài điều trị, trấn thương bên trong quá nặng khiến hắn rơi vào tình trạng hôn mê sâu. Bệnh viện trong nước không cung cấp đủ các thiết bị tối tân nhất để có thể thực hiện phẫu thuật và điều trị. Nhược Phong sau khi tỉnh lại cũng không còn được thấy Hàn nữa, ai cũng bỏ nó đi lạnh lùng như thế. Có bao nhieu từ nếu như được nói đến, nếu như không phải vì một người như nó liệu Hàn có ra nông nỗi này không...Evil cũng sẽ không bất lực trên giường bệnh chờ đợi cái chết như thế được. Nhược Phong không thể làm gì cho cả hai người họ trong khi nó còn nợ quá nhiều.
...
Tên quản lí của EL theo sau vị bác sĩ vào phòng riêng, lão lo lắng hỏi bác sĩ về tình trạng lúc này của Evil
- 1 Phần cơ thể của cậu ấy đã chết. – Vị bác sĩ dán kết quả chụp X-quang lên màn hình: - Các dây thàn kinh ngoại cảm đã hư hỏng và bị vô hiệu hóa. Tổn thương từ bên trong từ các cơ quan đặc biệt này dẫn đến tnhf trạng hô mê sâu.
- Không còn cách nào sao bác sĩ?
- Trường hợp giả định, nếu như loại bỏ cơ quan ngoại cảm, nhưng chúng tôi không dám chắc chắn có thể cứu sống cậu ta vì 50% cơ quan trong cơ thể đều liên quan tới khả năng này.
- Loại bỏ chúng thì sao?

- Phẫu thuật thành công, nếu có sống cũng chỉ là người thực vật
- Hiện tại ở các bệnh viên lớn trên thế giới vẫn chưa xác nhận tình trạng này bao giờ. Chúng tôi không có tế bào gốc nào trùng với khả năng đặc biệt đó. Trường hợp nuôi cấy tế bào là không thể...
Nhược Phong đứng bên ngoài cửa, cảm giác mất thăng bằng, người nó thả phịch xuống sàn nặng trịch., tiếng bác sĩ thở dài bên trong phòng nghe não nề vô cùng.
- Chúng tôi e là...thời gian cho cậu ấy không còn nhiều.
Evil không thểchết...hắn không được phép làm điều đó với nó...không thể nào...không thể nào!