Dự Án Gột Rửa Linh Hồn

Chương 10: Chương 10





“Kết đội?” Nam Nam khó hiểu nhìn Bắc Bắc, “Kết đội để làm gì? Chẳng lẽ ở đây còn cho lập team giết ma à?”
“Rõ là không.” Bắc Bắc cười, “Ma là nhất, dù cậu mạnh đến mấy cũng không thể tổn thương bất cứ con ma nào.”
“Vậy chúng ta kết đội để làm gì?” Nam Nam không hiểu ý Bắc Bắc, “Nắm tay nhau đi dọn cơm à?”
“Chậc, vừa khen cậu tiến bộ, ngoắt cái để lộ IQ thấp rồi.” Bắc Bắc vươn tay móc điện thoại từ trong túi, vừa thao tác vừa nói, “Cậu nghĩ, chỉ có ma muốn giết cậu hả?”
Giọng Bắc Bắc rất tùy ý nhưng lòng Nam Nam thì đánh lô tô, cậu nghiêm túc hỏi dò: “Nhưng tôi có nghe họ nói quy tắc gì đó mà, chẳng lẽ không phải để hạn chế chúng ta giết nhau sao?”
Bắc Bắc rời mắt khỏi màn hình điện thoại, cười nhạt nhìn Nam Nam, “Rốt cuộc cậu vào đây như thế nào?”
“Gì cơ?” Nam Nam sững sờ.
Bắc Bắc nói tiếp, “Tôi rất tò mò, sao kiểu người “Ngây thơ vô tội” như cậu lại bị Hệ thống phán xét chọn? Hay là…” Bắc Bắc dừng nửa giây, ánh mắt bỗng trở nên sắc bén, “Cậu là một diễn viên có kỹ năng diễn xuất tuyệt vời?”
Đầu óc Nam Nam quay cuồng trước hàng loạt câu hỏi và sự nghi ngờ vô căn cứ của Bắc Bắc.

Não bộ dừng hoạt động, cậu cáu kỉnh vò tóc: “Làm ơn nói tiếng người đi, tôi không hiểu mấy câu đánh đố của anh, tôi còn khó hiểu hơn anh làm thế nào mà tôi lại vào đây.

Và nó có liên quan gì đến chủ đề trước của chúng ta không? Tôi chỉ muốn biết, rốt cuộc “quy tắc” mà họ nhắc đến là gì.”
“Giúp tôi một việc được không?” Bắc Bắc không trả lời Nam Nam ngay, mà bất ngờ nói, “Chắc hẳn trong phòng có giấy bút, cậu ký tên giúp tôi nhé.”
“Hở?” Nam Nam chẳng hiểu gì nhưng vẫn lấy giấy bút ra, viết từng nét “Nam Nam” rồi đưa cho Bắc Bắc, “Anh lấy chữ ký của tôi chi? Tôi đâu phải idol.”

Bắc Bắc nhận lấy, khóe môi cong thành đường cong quái dị.

Nam Nam nhìn mà tim hẫng một nhịp, đang định hỏi thì nghe Bắc Bắc nói, “Bây giờ, cậu đã bị tôi giết một nửa.”
Nam Nam sững sờ, đầu óc nhảy số, cậu nhớ tới ma nữ ghé vào bàn ăn nhìn chằm chằm vào Bắc Bắc đang ăn cơm ngày hôm qua.

Lúc đó cô ta quấn lấy Bắc Bắc đòi ký tên cho mình, chắc chắn ký tên là điều kiện chết của cô ta!
Sau khi nghĩ thông, sắc mặt Nam Nam tái nhợt.

Tuy cậu không biết sao mình lại sống sót từ tay Họa Họa, nhưng cậu tuyệt đối không muốn trải qua một đêm kinh khủng như vậy lần thứ hai.

Huống chi, ai có thể đảm bảo rằng lần thứ hai sẽ may mắn thoát chết như lần đầu tiên?
“Chỉ cần bây giờ tôi ra ngoài, nhét bừa chữ ký của cậu ở nơi nào đó.

Sau khi bị ma nữ kia nhặt được, đêm nay cô ta có thể đến thăm phòng cậu.” Bắc Bắc nói chầm chậm, “Chẳng lẽ như này không tính là tôi giết cậu?”
“Nhưng sao họ lại muốn giết tôi?” Nam Nam bày ra tư thế đề phòng, nhìn chăm chú vào chữ ký của mình trong tay Bắc Bắc, “Giết tôi thì được gì?”
Trái với Nam Nam đang căng thẳng tột độ, Bắc Bắc lại nhàn nhã nghịch tờ giấy, khóe mắt hơi nhướng lên, ánh mắt lấp lóe, “Đó chính là… Lý do tôi muốn hợp tác với cậu.”
Trong tầng lầu không có lối ra này, tổng cộng có ba mươi ba người chơi và ba mươi hai con ma.

Nếu có người bị ma giết ch.ết, xác của người đó sẽ được đổi mới và biến mất vào 12 giờ trưa ngày hôm sau.

Tất cả dấu vết về cuộc sống của người đã chết cũng sẽ được làm mới, căn phòng được khởi tạo lần nữa và bổ sung người mới.
“Chúng tôi không xác định được mấy giờ người mới sẽ xuất hiện trong phòng.” Bắc Bắc nói, “Sau khi đổi mới, cửa phòng không mở được, đến sáng hôm sau mới có thể gõ, lúc trước cậu thức dậy hẳn là buổi sáng nhỉ.”
Nam Nam gật đầu, tiếp tục nghe Bắc Bắc giải thích các quy tắc mà anh biết.

Mảnh giấy có chữ ký của cậu bị Bắc Bắc xé thành từng mảnh và ném ra ngoài cửa sổ, biến mất trong khoảng trắng mênh mông.

Cuối cùng Nam Nam mới thấy bớt lo, ngồi xuống lắng nghe.
Tầng lầu này sẽ giữ nguyên tổng số người chơi là ba mươi ba.


Chết thì thêm, không chết thì thôi không thêm, ma tương ứng với người chơi.

Ngoài hai anh em Mộc Mộc và Náo Náo, mỗi người bọn họ tương ứng với một con quỷ, do đó ma ít hơn người một đơn vị.
Chỉ con ma tương ứng mới có thể chui vào phòng của người chơi mà không cần người chơi kích hoạt điều kiện chết.

Nhưng cô ta cũng không thể giết người chơi, chỉ là từ đó tăng khả năng người chơi kích hoạt điều kiện chết của con ma tương ứng.

Đồng thời, khi một người chơi mất mạng thì con ma tương ứng với người đó cũng sẽ biến mất.
Đồng thời, Bắc Bắc còn chia sẻ một tin rất quan trọng với Nam Nam.
“Nếu cậu là người đầu tiên chạm vào xác chết bị ma giết, cậu sẽ biết điều kiện chết của con ma đã giết người đó.” Dĩ nhiên, nếu người chết bị con ma tương ứng giết thì điều kiện chết này là vô giá trị.

Bởi vì sau khi người chơi mất mạng, con ma tương ứng với người đó cũng sẽ biến mất.

Nhưng nếu người chết bị con ma không tương ứng giết, điều kiện chết này sẽ rất hữu ích.”
Có thể tránh thêm một điều kiện chết, bạn sẽ có thêm một hy vọng sống.
“Tôi còn một câu hỏi nữa.” Sau phút im lặng, Nam Nam nhìn Bắc Bắc đang nghịch điện thoại rồi nói thật nghiêm túc.

“Người chơi và con ma tương ứng của mình có quan hệ gì không?”
Ngón tay đang nghịch điện thoại của Bắc Bắc khựng lại, anh ngẩng đầu nhìn lướt qua bức tranh chân dung treo trên tường phòng Nam Nam.


Nhưng bức chân dung quá mờ và quá trừu tượng, không thể nhìn ra điều gì, thế là anh rời mắt, đưa màn hình di động đến trước mặt Nam Nam, chỉ vào bức ảnh trên giao diện rồi nói, “Cậu đã đọc tin này chưa?”
Nam Nam cúi xuống đọc thử, đúng là những gì cậu thấy ngày hôm đó.

Tin tức về một nữ sinh viên bị cưỡng h.iếp và giết hại, nghi phạm bị tình nghi là người Âu Mỹ, cậu gật đầu, “Tôi đọc rồi, vụ này đã kết án chưa?”
“Kết án thì chưa.” Ánh mắt Bắc Bắc dần tối đi, anh nói một cách mập mờ, “Nhưng danh tính của nghi phạm đã được xác định, cảnh sát đang truy nã cả nước.” Nói đoạn, ngón tay anh trượt xuống và load ra một tấm ảnh.
Không giống bức ảnh được làm mờ của nạn nhân, bức ảnh của tên tội phạm bị truy nã rõ nét đến mức có thể thấy rõ cả một nốt ruồi đen rất nhỏ.
Khi nhìn thấy bức ảnh, Nam Nam vô thức trợn tròn mắt, tay siết chặt thành nắm đấm.
“Sao có thể…” Cậu lẩm bẩm, “Đây, đây là gã con lai tên VV, newbie mới đến hôm nay mà?”
Bắc Bắc gật đầu, khóe môi nở nụ cười, “Không chỉ VV, cô gái bị giết trong bức ảnh này cũng sẽ theo chân VV gia nhập team ma.

Chẳng phải cậu hỏi tôi, rốt cuộc người chơi và ma có quan hệ gì sao? Đây chính là câu trả lời của tôi dành cho cậu.”
Sắc mặt Nam Nam càng xấu hơn, cậu bước lên một bước, ánh mắt có phần hung dữ vì kích động, “Không đời nào, tôi chưa bao giờ giết người thì lấy đâu ra ma quỷ đến đây với tôi? Chắc chắn là hệ thống trời đánh này có lỗi!” Vốn đang yên đang lành, không hiểu sao lại bị kéo vào nơi đáng sợ này, dù có tốt tính đến mấy cũng không chấp nhận được.

Nam Nam bất lực trong việc chống lại cái gọi là Hệ thống phán xét, cậu chỉ có thể hét to để trút hết sự trớ trêu của số phận: “Bao giờ hệ thống này mới phát hiện ra Bug của nó rồi thả tôi về nhà?”.