Đột Kích Trái Tim Thiếu Nữ

Chương 63: Chị gái nhỏ à, chúng ta công khai đi




=Editor: Tiểu Ma Bạc Hà=

“Hối hận?” Đáy mắt Tô Mộ Mộc chợt có vẻ khó hiểu lướt qua.

Lâm Trăn nhìn Tô Mộ Mộc, mặt trời sáng lên trong mắt cậu khiến nó trở nên sâu sắc và rực rỡ hơn.

Cậu khẽ thở dài đầy tiếc nuối và đôi phần hối hận xót xa.

“Nếu năm đó em cố lấy can đảm đến chào chị thì có phải là mình đã ở bên nhau sớm hơn và cuộc sống của chị cũng khác đi rồi không?”

Tô Mộ Mộc nhìn Lâm Trăn thật lâu, cô cong môi thoải mái nói: “Không đâu.”

Thấy vẻ mặt nghiêm túc ấy chợt xuất hiện vết nứt, đáy mắt cô lấp lánh ý cười nhàn nhạt: “Khi đó em còn chưa lớn nữa mà! Sao chị dám ra tay với em được chứ.”

Lâm Trăn bực bội nói: “Chị gái nhỏ à, em đang nghiêm túc đó!”

Ý cười trong mắt cô dần tan mất nhưng nơi đó vẫn còn nét dịu dàng, cô thong thả bước đến dưới tán cây trong ánh mắt đầy khó hiểu của cậu.

Bóng cây trên người cô lắc lư theo gió, sống động.

Cô ngước mắt lên lẳng lặng nhìn Lâm Trăn cười rực rỡ hơn cả nắng giữa hè ban trưa.

Đoán chững giữa những người yêu nhau luôn hiểu được ý nhau, Lâm Trăn nhìn nụ cười ấy lập tức hiểu được ý đồ của Tô Mộ Mộc.

Cô cho cậu một cơ hội để nói ra tiếng lòng của mình khi xưa để mọi tiếc nuối tan thành hư ảo.

Cậu sải bước đến chỗ cô, bước chân nhanh như gió đầy dứt khoát và không chút chần chừ do dự.

Khi đến trước mặt cô, nhìn gương mặt đang cười khẽ ấy, tất cả những bản nháp đã được viết đi viết lại bấy lâu chợt lượn lên miệng rồi lại không thốt nên lời.

Lâm Trăn hơi do dự, cố chấp với những điều đã qua như thế có được cái gì không? Thời gian là thứ không bao giờ quay trở lại nên con người ta chỉ có thể nhìn về phía trước.

Tô Mộ Mộc nhìn thấy tất cả đắn đo trong lòng cậu nhưng cô không định hối thúc mà vẫn đứng đó chờ.

Cơn gió cuốn theo hơi nóng của ngày hè phất qua má, thổi tan mọi lo nghĩ trong đầu Lâm Trăn, hai mắt cậu sáng lên.

“Chị gái nhỏ.” Lâm Trăn lịch lãm đưa tay ra trước mặt cô.

“Hai cái cây mới thành một khu rừng, chị có bằng lòng làm cái cây còn lại trong đời em không?”

Tô Mộ Mộc hơi ngạc nhiên, sau đó nụ cười xán lạn nở rộ trên môi cô: “Có.”

Cô đặt tay mình vào tay Lâm Trăn, nhưng cậu lại cười lém lỉnh kéo cô vào lòng.

Dưới bóng cây, tiếng ve ngân vang trong lùm cỏ, hai bóng người ôm chặt lấy nhau.

Chuyện đã qua ta không thể quay lại nên chẳng cần phải nhớ mãi không quên.

Nhưng tương lai sẽ có đôi ta tiếp tục sánh bước cùng nhau đi tới.

May mắn là ta lại có cơ hội gặp được nhau.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Giữa ngày hè oi bức khiến quần chúng ăn dưa lười không cách nào tả nổi, hay nói chính xác hơn là chán sắp chết tới nơi. Ngày ngày lên mạng chẳng để làm gì, co rúc trong căn phòng lắp điều hòa vẫn cảm nhận được thứ mang tên—— Nóng.

Nhưng chẳng mấy chốc, một tin tức mới lại lôi kéo được nhiệt tình của quần chúng ăn dưa.

Cam Phỉ Đình bị trực tiếp Biển Sao cắt hợp đồng!

Weibo Cam Phỉ Đình bị thủy quân vây đánh!

Người sử dụng 1230897: Cam Phỉ Đình GoGo thuê thủy quân không trả tiền.

Người sử dụng 2580654: Cam Phỉ Đình GoGo thuê thủy quân không trả tiền.

Người sử dụng 7560327: Cam Phỉ Đình GoGo đã có bản lĩnh đi thuê thủy quân bôi nhọ Tô Mộ Mộc thì phải có bản lĩnh trả tiền chứ!

Lời thủy quân để lại như một quả nade ném xuống khiến tổ của quần chúng ăn dưa nổ tung!

Netizen A: Gì cơ? Thuê thủy quân bôi nhọ chị Mộc Mộc á? Mòe gì vậy ba?

Netizen B: Dính dáng tới Tô Mộ Mộc luôn hả?

Có quần chúng ăn dưa lập tức đoán ra mấy scandal được tung có tổ chức lần trước là do Cam Phỉ Đình gây ra. Suy cho cùng hai người vẫn là đối thủ cạnh tranh hợp đồng đại diện game, thêm vào đó là màn tranh chấp giữa hai người trong giải đấu thể thao điện tử.

Netizen C: Đúng đúng, tôi thấy Tô Mộ Mộc với Cam Phỉ Đình đã bỏ follow nhau rồi.

Netizen D: Thụ Ca cũng bỏ follow cô í.

Netizen E: Ô ô, Thụ Ca cũng tới góp vui à.

Netizen F: Tôi có người bạn làm trong Biển Sao, nghe nói Thụ Ca với ông tổng của Biển Sao là họ hàng á.

Netizen G:??? Nên là Cam Phỉ Đình cắt hợp đồng với Biển Sao có liên quan đến Thụ Ca? Não tự động hiện lên nội dung phim tổng giám đốc bá đạo yêu tôi.

Tô Mộ Mộc đang ở trong đoàn phim chờ quay, sở thích của cô trong thời gian rỗi đó chính là lướt Weibo, chơi game các kiểu nên đúng lúc lướt đến đoạn bình luận Lâm Trăn là tổng giám đốc bá đạo.

Cô lại nhìn tin nhắn Lâm Trăn vừa gửi sang—— Chị gái nhỏ ơi, tập luyện mệt lắm luôn ó, muốn được hôn hôn, muốn được ôm ôm, muốn được xoa xoa bóp bóp.

Tô Mộ Mộc vỗ trán, bá với tổng cái gì, chỉ có chó săn nhỏ thôi.

Tô Mộ Mộc: Vụ cắt hợp đồng là do em làm đó hả?

Cây Nhỏ Ánh Dương: Anh Quan đã thay chị ký hợp đồng livestream với Biển Sao nên hành động của GoGo là công kích ác ý với streamer cùng nền tảng, Biển Sao có quyền cắt hợp đồng trước thời hạn, đó là chuyện hợp lý hợp pháp hợp hoàn cảnh và không cần phải bồi thường tiền.

Tô Mộ Mộc than thở, pha này trâu bò quá!

Tô Mộ Mộc: Thế chuyện thủy quân đòi lương đấy là sao?

Cây Nhỏ Ánh Dương: Cái đó là thu hoạch bất ngờ đấy, có lẽ do vừa cắt hợp đồng với Biển Sao nên không gom đủ từng đó tiền chuyển cho người ta.

Càng xem đám thủy quân đến đòi lương cùng với mấy cái netizen cho là ‘kết luận’ Tô Mộ Mộc càng thấy sai sai ở đâu đó.

Tô Mộ Mộc: Sao chị lại có cảm giác trong đám thủy quân có người cố đẩy dư luận để đục nước béo cò thế nhỉ?

Cây Nhỏ Ánh Dương: Chị gái nhỏ thông minh quá! Vụ thủy quân vừa nổ ra thì anh Quan đã liên lạc với em, nhờ em hỗ trợ kỹ thuật để giúp anh ấy duy trì, thúc đẩy hướng đi của dư luận.

Tô Mộ Mộc chợt hiểu, vậy ra đám người dẫn hướng dư luận về phía cô đều là người của Quan Hi.

Cây Nhỏ Ánh Dương: Hừ, chuyện ác ý tấn công chị nào có dễ cho qua như vậy! Em đâu phải là corgi! Em là chó săn oai phong lẫm liệt á, gâu gâu gâu.

Tô Mộ Mộc: Xì, cùng lắm là Husky thôi.

Cây Nhỏ Ánh Dương: Chị nói sao thì là vậy ó, à hú hú hú.

Tô Mộ Mộc vui vẻ nhìn Lâm Trăn nghịch ngợm, cậu còn cố tình đổi tiếng sủa thành tiếng tru của husky.

“Chị Mộc Mộc đang xem gì mà vui thế?” Người trong đoàn làm phim tò mò hỏi.

Tô Mộ Mộc ngẩng đầu lên nhìn staff, cười nói: “Đang tán gẫu với bạn thôi, đến lượt chị hả?”

“Đúng đó, cảnh sau là đến chị rồi.”

“Được.” Tô Mộ Mộc vừa đáp lời vừa nhắn với Lâm Trăn—— Chị phải đi quay đây, moa moa.

Sau đó, Tô Mộ Mộc nhận được emo husky Lâm Trăn.

Cô buồn cười, không biết cậu dùng tốc độ thần thánh gì nữa, mới đó đã tìm được gói emo hợp hoàn cảnh ghê.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cuối tháng 12 tại Colombe, Đức. Giải thi đấu esport PUBG toàn thế giới.

Khán phòng chìm vào sự im ắng, tất cả mọi người cùng nín thở tập trung xem trận quyết chiến cuối cùng của chuỗi thi đấu SQUAD.

Đây là ván cuối cùng với 4W của Trung Quốc đối đầu với team CN Mỹ, 4W chỉ sót lại mỗi mình Lâm Trăn trong khi đội đối thủ lại có đến tận ba người.

Bấy giờ, Lâm Trăn đang thủ trong garage, tuy cậu có lợi thế về vị trí nhưng số người bên team địch lại hơn xa.

Cậu đứng quan sát hướng kẻ địch trên lầu hai rồi lao ra từ cửa sổ.

“Cậu ấy đã chạm mặt người team CN gài chặn ở cửa sau!”

‘Đoàng!’

Treetreetwo dùng AUG giết chết CN-Hero

Tất cả mọi người đều theo dõi màn hình trực tiếp, quan sát Lâm Trăn di chuyển ngoài nhà, vừa thấy địch lập tức nổ súng. Trong khoảnh khắc chỉ mành treo chuông ấy thì cái ăn được chính là tốc độ tay.

Khi cậu giết được hai người bên team kia thì bản thân cũng bị trúng một phát đạn.

“MY GOD! Treetreetwo chị còn một phần ba máu! Cực kì nguy hiểm!”

“Cậu ấy đang hồi máu, bình tĩnh bình tĩnh, không được, CN đã đến rồi!”

Lâm Trăn dứt khoát từ bỏ việc hồi máu, giơ súng lên bắt đầu đấu với team kia.

Giây tiếp theo, màn hình của cậu hiện lên chữ 【Đại cái đại lợi, tối nay ăn gà】!

“1VS3 ăn gà! Các ông thấy rồi đó! 1VS3! Đây chính là thành viên mới của 4W, Treetreetwo!” Caster đã xúc động đến nỗi nói loạn cả lên.

Khán phòng cũng vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Nhưng Lâm Trăn lại nhắm nghiền cả hai mắt, cậu xoa cánh tay phải mỏi nhừ và cụp mắt xuống nhìn cái bàn phím Tô Mộ Mộc đã tặng.

Trận này đã kết thúc, 4W thắng, cậu thắng.

Nghe thấy tiếng hoan hô vang vọng khắp nơi, các fans đang giơ bảng đèn tung hô cậu, khàn giọng gào thét ID cậu trong game.

Sau trận đấu, vì giành được quán quân của hình thức SQUAD nên 4W bị người người bao vây, cánh nhà báo liên tục ném câu hỏi về phía các thành viên trong đội.

Tô Mộ Mộc được chính phủ mời sang làm MC cho buổi livestream, bấy giờ cô cũng đứng đầu trong hàng ngũ phỏng vấn.

Lâm Trăn lướt đến chỗ cô, cậu cười xấu xa nhiệt tình gửi đến cô một cái hôn gió.

Tô Mộ Mộc nhận được nụ hôn đỏ mặt, ngượng ngùng nghĩ cái tên này lại bắt đầu công khai khoe khoang tình cảm trước bàn dân thiên hạ rồi!

Cô hắng giọng giải thích với ống kính: “Lúc nãy quán quân của chúng ta vừa mới hôn gió chào hỏi các bạn đấy.”

【Ha ha ha ha, chỉ gái nhỏ là ví dụ điển hình của trợn mắt nói dối luôn】

【Không không, chị gái nhỏ nói gì em cũng tin hết! Đúng vậy, Thụ Ca đang hôn gió chúng ta】

Khi khán giả đang gửi bình luận khinh bỉ các kiểu con đà điểu thì chợt có biến, bọn họ trông thấy Lâm Trăn trong màn hình bỗng lao xuống khỏi bục.

【Thụ Ca đang định làm gì đấy?】

【Đệt!! Linh cảm có chuyện lớn sắp xảy ra!!】

Tô Mộ Mộc đang thuật lại tình hình ở hiện trường thì trông thấy anh quay phim trợn mắt há mồm, hoảng hốt nhìn ra sau lưng cô. Cùng lúc đó, phía sau cũng vang lên tiếng hò hét đầy kinh ngạc.

Cô quay đầu lại theo bản năng và đập vào mắt cô là nụ cười rực rỡ của Lâm Trăn, sau đó một nụ hôn đã chặn môi cô, nụ hôn nóng rực và đong đầy tình cảm cuốn đi hết mọi hơi thở của cô.

Mới đầu cô còn nghe thấy tiếng vỗ tay và huýt sáo của mọi người xung quanh kèm theo tiếng tanh tách của máy ảnh nhưng tất cả chợt biến mất và thế giới chỉ còn lại hai người.

Thời gian trôi qua, Lâm Trăn lùi lại nhìn chằm chằm Tô Mộ Mộc: “Chị gái nhỏ, chúng ta công khai thôi.”

“Muốn được làm chồng lớn ư ư!” Đuôi chó uất ức lắc lư như cánh quạt quay.

“Được.” Cô cười ngọt ngào, kiễng mũi chân chủ động hôn trả.

Lâm Trăn dính dấu son môi đỏ tươi trên má và Tô Mộ Mộc nhìn nhau cười, đôi tay siết chặt lấy nhau ngọt ngào như ly kem tan ra.

Tuy là trận đấu đã chấm dứt nhưng với họ thì các trận đấu trong tương lai vẫn còn rất nhiều và chờ đợi họ chính là vô vàn thử thách.

Thậm chí cô đã nghĩ đến chuyện họ phải đối mặt với rất nhiều nghị luận về hai người trên mặt báo sau khi về nước nhưng bây giờ thì chẳng còn gì đáng để lo lắng nữa.

Vì cô không còn phải chống chọi một mình nữa, cả cô và Lâm Trăn đều sẽ đối mặt cùng nhau, tiếp tục bước đi trên con đường của hai người.

— Hoàn chính văn —