=Editor: Tiểu Ma Bạc Hà=
Hôm nay Thụ Ca trả lời netizen G: Rõ ràng tôi với anh Chó @TốiNaySóiĐến còn xứng hơn này, quần áo chị gái nhỏ chọn cho tôi thành đồ đôi với anh ấy 【ghét bỏ 】 【ghét bỏ 】.
Câu trả lời của Lâm Trăn lập tức được anh Chó chia sẻ: Trời ơi cậu đừng có nói bậy, anh đây trong sạch nhé, Cốc @PhongXuyBiếnHạpCốc hãy tin tôi, tôi đang chờ cậu dẫn tôi đi đánh xếp hạng đây.
Phong Cốc cũng hồi âm rất nhanh: Hôm nay trong tiệc liên hoan cậu đã cướp chân gà của tôi! Tình yêu ngày xưa ấy đã chết rồi, tình yêu mới @KhôngĐủNổiTiếng.
Cái trò điểm danh AT* ngày càng lan rộng, hết người này đến người khác bị gọi tên, cuối cùng gọi ra gần hết những streamer nổi tiếng. Vì có rất nhiều lượt chia sẻ nên Weibo ấy lại lao lên vị trí đầu, hơn nữa còn lan ra cả ngoài giới game thủ, đám quần chúng ăn dưa nhàm chán cũng bắt chước theo.
(*) điểm danh AT: Điểm danh những người có mặt
Có vài quần chúng ăn dưa kéo về Weibo gốc, thoạt đầu ai cũng ngạc nhiên vì anh Treetreetwo đẹp trai, sau đó bắt đầu hỏi xem chị gái nhỏ mà cậu nhắc tới. Câu hỏi ấy vừa xuất hiện lập tức dậy lên sự xúc động trong lòng fan CP ‘Cây Cối*’ và fan trung thành của Thụ Ca. Bọn họ chạy lạch bạch tới chiến trường, một lòng cùng nhau bổ sung kiến thức cho quần chúng ăn dưa.
(*) CP Cây Cối này đã xuất hiện từ chương trước trước rồi nhưng vẫn chưa giải thích, thật ra tên gốc của CP này là CP Thụ Mộc, dịch ra mới thành cây cối nhưng mình thấy để CP Cây Cối dễ thương hơn.
Netizen 1: Chị gái nhỏ Thụ Ca nói chắc chắn là Nicetree, bạn xem tổng hợp những video bọn họ chơi với nhau đi rồi quay lại xem phút thứ 1:32 của video này, gần đây Thụ Ca chơi random lại gặp gái, nghe xem rồi so sánh, anh ấy gọi người khác là em gái 0v0!
Netizen 2: Lần trước Thụ Ca đang chơi game mà vẫn nghịch điện thoại, bảo là nhắn tin với Nicetree, có nghĩa là hai người đã bí mật liên lạc với nhau rồi.
Netizen 3: Bọn tôi có chảo hẹn ước, nade hẹn ước và chiếc xe ba bánh từng đấu với Ferrari.
Vì đám fan lâu năm nhiệt tình bổ sung kiến thức nên video chơi game của Tô Mộ Mộc bà Lâm Trăn lại bị đào ra, hơn nữa còn lan ra ngoài giới với tốc độ tên lửa. Có rất nhiều người không chơi game lướt theo làn sóng dữ dội ấy đến xem video, sau đó các loại ha ha ha lập tức chiếm cứ cả Weibo.
“…” Tô Mộ Mộc không ngờ kết quả cuối cùng lại là thế này, tâm trạng u uất của cô trở nên tươi sáng hơn, rực rỡ như pháo hoa bắn ra đủ loại sắc màu.
Nhưng mà…
Sao cọng lông của cô cứ nổi tiếng hơn gương mặt cô thế nhỉ!
Từ Từ YOYO: Em trai nhà cậu ứng xử khéo ghê, lẳng lặng gạt bỏ scandal nhưng vẫn không làm ai phải mất mặt.
Tô Mộ Mộc:.
Từ Từ YOYO: Cậu càng im lặng chứng tỏ trong lòng càng dậy sóng, đừng giả vờ nữa, có phải là vui tới nỗi nhảy tưng tưng lên không?
Tô Mộ Mộc: 【Điệu nhảy quảng trường khủng bố 】
Đúng là Tô Mộ Mộc có hơi vui vẻ, tất nhiên một người thông minh như cô có thể nhận ra Treetreetwo đang lảng sang chuyển khác, điều ấy có nghĩa là tạm thời cậu vẫn chưa thích cô nàng tên GoGo kia.
Từ Từ YOYO: Bớt đi nha, xem cậu đắc ý kìa. Không biết đâu, tớ cũng phải đi tìm anh sói nhỏ, áu áu.
Từ Từ YOYO: Nhưng mà cậu phải cẩn thận nha, bây giờ video của cậu đang nổi tiếng, lỡ đâu bị lộ…
Tô Mộ Mộc: Không thể nào, lần trước cậu xem xong vẫn không chắc đó là tớ mà.
Tô Mộ Mộc vừa thề thốt với Du Từ Từ xong thì Quan Hi đã gọi điện đến, hơn nửa đêm mà tiếng chuông đòi mạng ấy vẫn vang lên thế này tức là có việc gấp, Tô Mộ Mộc lập tức nhận ngay.
Quan Hi gầm rú: “Tô Mộ Mộc! Cô là kẻ thù hay là công ty đối thủ của anh thế!”
Tiếng gầm của anh ta khiến tai Tô Mộ Mộc đau đau, cô buộc phải kéo điện thoại ra xa rồi nói với nó: “Anh Quan bình tĩnh đã, chuyện gì vậy?”
“Cô nói xem! Người trong cái video game đó là cô đúng không!!” Lúc đầu xem cái video bạn bè gửi tới anh ta thấy nó rất hài nhưng càng xem càng thấy sai sai, sau đó vội vàng xem liên tục 5,6 cái để xác nhận. Tuy giọng trong video và giọng ngoài đời hơi khác nhau nhưng cái cách nói năng và mấy câu cửa miệng đấy cộng thêm gần đây Tô Mộ Mộc đang chơi cái game này thì chắc chắn là cô không lẫn đi đâu được!
“Anh nói cho cô biết, cô đừng hòng dối gạt lấp liếm cho qua nhé!!” Quan Hi hít sâu, cố gắng tìm lại bình tĩnh: “Cô nên biết rằng bí mật là thứ không nên tồn tại giữa quản lý và nghệ sĩ, hơn nữa chuyện này còn liên quan đến hình tượng của cô trước công chúng, anh không muốn thấy cái ngày cô bị người ta phanh phui be bét đâu, trên mạng đã lan ra tới đâu rồi mà cô vẫn còn để anh đứng trong sương mù thế này.”
Quan Hi nói rất đúng, tốt nhất nghệ sĩ, quản lý và công ty phải hợp tác với nhau bởi sự chân thành vì giấu diếm sẽ gây ra rất nhiều phiền toái làm liên lụy đến công ty và chính nghệ sĩ đó.
“Là em…” Tô Mộ Mộc tự biết mình sai rụt cổ lại.
“Cô cô cô muốn chọc anh tức chết à.”
“Thật ra cái người trong video cũng khác em lắm mà, chắc là không có ai nhận ra đâu nhỉ? ”
Internet và đời thật cách nhau cả ngọn núi, trừ những người thân thiết gần gũi hoặc là những người hiểu rõ lời ăn tiếng nói của cô ra thì rất khó để người khác nghĩ cô gái MAX hài hước trong game là một diễn viên hạng bét ngoài đời là cùng một người.
“Đúng là không có ai nhận ra, chỉ có anh nghi ngờ thôi.” Quan Hi nhớ hôm nay diễn đàn tràn ngập video này nhưng không có ai nhắc tới anh và Tô Mộ Mộc. Anh quản lý đã quản lý Tô Mộ Mộc bao năm nay, hiểu rõ tính nết con người cô nên mới nhận ra được nhưng vẫn chưa dám chắc chắn 100% nên mới gọi cho cô để xác nhận.
“Nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất*.” Quan Hi bóp trán thở dài, nói: “Tôi phải nghĩ sẵn cách xử lý mới được.”
(*) Đây là một kiểu chơi chữ: Nhất vạn (10000) – Vạn nhất (nghĩa thông dụng của từ này là ‘lỡ như/chẳng may’), mười ngàn không đáng sợ chỉ sợ cái xác suất một phần mười ngàn.
Tô Mộ Mộc nói khẽ: “Bị nhận ra cũng đâu đến nỗi nào? Bây giờ nghệ sĩ chơi game nhiều lắm chứ có phải mình em đâu. Huống chi hình tượng mê game cũng thu hút được nhiều fan lắm đó, bằng chứng là có quá trời lượt chia sẻ này.”
“Với điều kiện cô không mở miệng chửi đệt, chửi mọe nó, chửi người ta bắn như bãi c*t ch* vân vân thì điều đó hoàn toàn đúng.”
“…”
“Cô có thấy mấy nữ streamer không, người nào cũng anh ơi moa moa da, anh ơi 666! Còn cô thì sao? Dùng phần mềm đổi giọng bảo người ta gọi mình là anh, đã vậy còn cầm súng chỉa vào đầu địch bắt người ta hát nhạc thiếu nhi cho mình nghe nữa.”
“…” Lịch sử đen tối bị đào ra khiến Tô Mộ Mộc cạn lời. Ngẫm lại thì đúng là lúc chơi game với Treetreetwo cô đã làm khá nhiều chuyện ti bỉ.
“Cô giấu cái đuôi của mình kín vào cho anh! Không thì anh sẽ cầm ba mét vải trắng đến trước cửa nhà treo cô lên đấy, hay là cô thích nhuộm đỏ? Dù sao cũng là đoạn đường cuối cùng, anh cho cô nhiều sự lựa chọn.”
“…” Sao lúc trước cô lại không phát hiện ra anh Quan hài hước thế nhở!
Quan Hi xoa mi tâm, bùi ngùi nói: “Tô Mộ Mộc à, không có fan nam nào đi thích một ngôi sao nữ ăn nói sỗ sàng đâu.”
“…” Tô Mộ Mộc bị dạy dỗ liên tục gật đầu như con gà mổ thóc nhưng đến đoạn đấy thì chợt nghĩ tới điều gì đó, cô thẳng lưng dậy: “Anh Quan, anh vừa mới nói gì thế?”
“Anh bảo cô giấu đuôi vào.”
“Không phải câu này.”
Quan Hi nhớ lại, hỏi: “Anh ơi, moa moa da?”
“Không phải không phải.” Tô Mộ Mộc mím môi, hỏi: “Fan nam không thích hả?”
“Đúng vậy, chắc chắn luôn. Anh cũng là đàn ông nên anh biết, ai cũng thích mấy cô gái hiền lành, dịu dàng, ngọt ngào, ngốc ngốc, đáng yêu hoặc là một trong số đó cả.”
“Ư…” Tô Mộ Mộc chần chừ, hỏi: “Nhỡ đâu anh chỉ đại diện cho cánh đàn ông quá lứa lỡ thì ngoài 30 thì sao?”
Quan Hi không vui, anh nhấn mạnh: “Quá lứa lỡ thì gì ở đây. Tô Mộ Mộc, cô đừng có trả thù cá nhân nha, anh là một cành hoa tuổi 30, độ tuổi vàng của một người đàn ông, đang trend đấy.”
“Anh Quan, thật ra trend bây giờ là phi công trẻ.”
“…Cô im ngay!” Quan Hi nổi điên ngắt điện thoại.
Điện thoại thì đã cúp nhưng lời Quan Hi nói vẫn quanh vẫn trong đầu cô như nỗi ám ảnh không cách nào lãng quên. Cô nghĩ nghĩ, bây giờ người quen duy nhất thích hợp để hỏi chỉ có Giang Trừng Vũ.
Tô Mộ Mộc: Ấy, công chúa Cam ơi có đó không?
Giang Trừng Vũ: Không.
Tô Mộ Mộc: Ế! Anh Trừng ơi, anh Vũ ơi, anh hai ơi. Đừng mà đừng đừng, anh quay lại đi.
Giang Trừng Vũ: Chuyện gì mà nhắn lúc nửa đêm vậy, tôi đang quay đêm, cô chỉ có 1 phút để kể lể thôi đó.
Tô Mộ Mộc: Cậu thích mẫu con gái thế nào?
Giang Trừng Vũ:???
Giang Trừng Vũ: Cô không sợ tôi khai cô ra, bảo nửa đêm có một ngôi sao nữ nhắn tin quấy rối tôi hả.
Tô Mộ Mộc: Tôi nghiêm túc đấy, hỏi chút thôi.
Giang Trừng Vũ: Tôi thích một cô gái dịu dàng, nền nã, hiền lành và hiếu thảo với người lớn. Thật ra nhan sắc thế nào không quan trọng, quan trọng nhất chính là tính cách của người đó, hai người phải hòa hợp thì mới ở bên nhau được.
Nhìn thấy những dòng ấy, tim cô nặng trĩu. Vậy những gì Quan Hi nói chính là sự thật rồi.
Giang Trừng Vũ: Đó là câu trả lời mẫu mực do công ty soạn sẵn, thấy tôi thuộc giỏi không 【đắc ý 】 Thật ra tôi chỉ có một yêu cầu thôi, chỉ cần xinh là được.
Tô Mộ Mộc: ……………………….
Giang Trừng Vũ: Ờ đúng rồi, tôi thích cả ngực to nữa.
Đầu cô úng nước rồi nên mới đi hỏi Giang Trừng Vũ, chưa hỏi còn đỡ, càng hỏi càng thấy nghẹn lòng.
Khi Giang Trừng Vũ xin nghỉ hai ngày để đi chụp hình năm mới bên này nhận được tin nhắn WeChat của Tô Mộ Mộc, cậu ta hơi hoang mang, nhưng sau khi trả lời tin nhắn xong ngẩng đầu lên nhìn Đường Tiểu Kiều tập trung ngồi lướt Weibo với vẻ mặt dữ dằn như đang chơi game đến bo cuối thì lại càng ngu.
Giang Trừng Vũ tò mò hòi: “Sao em lướt Weibo mà cứ như đi đánh giặc, đầy mùi thuốc súng thế?”
Trong lần nghỉ phép này, cậu ta vô tình gặp được người bạn cũ Đường Tiểu Kiều ở điểm chụp hình.
Đường Tiểu Kiều không thèm ngẩng đầu lên, tập trung chiến đấu cực kì hăng hái: “Đây là cuộc chiến của fan CP, anh không hiểu được đâu.”
Tuy Giang Trừng Vũ rất nhiều chuyện nhưng chưa tới nỗi xen vào đời tư của người khác nên không định nghiêng người sang xem cô bé đang đăng gì. Nếu cậu ta xem thử thì chắc sẽ sợ hãi cách dùng tài khoản phụ của một nữ streamer lắm.
Đường Tiểu Kiều nhanh nhẹn soạn hết một Weibo, tiếp tục tẩy não mọi người rằng chị Nicetree tốt lắm lắm, cực kì xứng với Thụ Ca luôn.
Anh đẹp trai Giang Trừng Vũ bị ngó lơ thì thào: “Uầy, con gái mấy người lạ thật đấy.”
“Sao thế?”
“Ban nãy Tô Mộ Mộc chạy tới hỏi anh thích mẫu con gái thế nào làm anh sợ tới nỗi tưởng là cô ấy định tỏ tình! Cuối cùng lại không phải.
Đường Tiểu Kiều khựng lại, cuối cùng cô bé cũng ngẩng đầu lên nhìn Giang Trừng Vũ: “Chị Mộc Mộc đã nói gì?”
“Đây, cho em xem.” Giang Trừng Vũ giơ điện thoại ra trước mặt cô bé.
Đường Tiểu Kiều lướt qua lịch sử trò chuyện như một cơn gió: “…”
“Em trả lời giúp anh một câu được không?”
“Được thôi.” Giang Trừng Vũ thoải mái đáp, sau đó nghiêng đầu sang tò mò hỏi: “Em định trả lời thế nào?”
Đường Tiểu Kiều soạn chữ sau đó nhấn gửi đi—— Không phải chàng trai nào cũng thế đâu, trên đời vẫn còn những người rất đặc biệt.
Tin nhắn xoay mãi không chịu gửi đi, nhìn lại mới thấy mạng đã bị ngắt rồi.
— Hết chương 26 —
Lời nhắn của tác giả
Lâm Trăn chống nạnh đắc ý vì sự thông minh của mình~ Nhưng bên Tô Mộ Mộc toàn là đồng đội heo nên không ai hiểu được lòng cậu.
Editor: Ngửi thấy mùi JQ của ông Chó với ông Gió nhé, hai ông bớt bớt tung cẩu lương lại đi, cưng quá ai chịu nổi >~< Tiện thể thì yêu Kiều Kiều quá trời quá đất, streamer tạo acc clone để làm fan CP Cây Cối, cười chết >O