Đông Xưởng Truyền Kì

Chương 8: 8: Suy Luận Trong Đầu Há Ai Nghe






Những tháng sống tù túng ở Khang Hà khiến cho những tinh anh thị vệ Đông Xưởng và hàng ngàn quân nản chí thậm chí lương thực cũng không còn nhiêu.

Ngụy Phong quyết định dẫn người trong đếm tiến tới doanh trại gần nhất để cầu cứu viện.

-Toàn bộ chuẩn bị những đồ dùng cần thiết chưa ?.

-Dạ rồi.

-Đi !.

Trong đêm trăng sáng bóng các thị vệ in rõ dưới mặt đất.

Người dẫn đầu tiến ra doanh trại đó chính là Lạc Vân.

Với khinh công cửa hắn đủ để thót thân trước sự truy sát từ cao thủ tuyệt thế.

Đoàn người tiến vào doanh trại triều đình đóng ở đó nhưng điều ngạc nhiên là toàn bộ quân lính ở đây đã chết sạch kể cả tướng lính.

Hàng trăm quân lính chết không có 1 dấu vết đánh nhau thậm chí kể cả kho lương cũng bị đốt sạch.

Doanh trại không còn gì ngoài 1 đống tro tàn trước cảnh tượng này Lạc Vân liền tìm những manh mối còn xót lại và những người may mắn sống xót.


Những người ở đây chết không có 1 dấu vết phản kháng lại hay có 1 vết thương nào cả.

Phán đoán của Lạc Vân rằng những người này chết do trúng độc nhưng không thể biết được là độc gì chỉ khi nghiệm y mới có thể có đáp án.

Nhưng có 1 dấu hiệu cho thấy đã chứng minh được suy đoán của Lạc Vân đó là mạch tượng của những người này đều nổi lên hiện rõ và đều tỏ ra 1 màu tím đậm dọa bọn họ lúc kiểm tra.

Lạc Vân kiểm tra thử thức ăn mà quân lính ở đây ăn lúc trước khi chết thì thấy vẫn còn rất mới chưa có dấu hiệu thối rữa chứng tỏ vụ thảm sất này xảy chưa lâu.

Lạc Vân dùng kim bạc thử độc ở đồ ăn rồi sai người đun 1 nồi nước nóng thử độc.

Đúng thật độc từ kim chảy ra 1 màu xanh hòa vào dòng nước.

Màu xanh đại diện cho sự tàn khốc ác độc.

Theo kinh nghiệm của mình Lạc Vân cũng đoán ra đây là độc Tằm chỉ có ở Mông Cổ độc này không có thuốc chữa và khi nhiễm trong 1 thời gian ngắn sẽ phát tác xảy ra cái chết đột ngột.

Thế lực của đám người này thật lớn phía sau có Mông Cổ và Đại Hòa cho thấy dã tâm muốn chinh phục Trung Hoa của 2 nước gần biên giới.

Điều này liên quan đến xã tắc giang sơn mà phạm vi của Đông Xưởng không có nhiều quyền hành như vậy.

Để tránh Đông Xưởng tạo phản luật pháp Nhà Minh cho Đông Xưởng rất ít quyền lợi không có quyền tham gia vào triều chính.

Lạc Vân đành dẫn đội quay về Khang Hà để thông báo cho Ngụy Phong.

-Bẩm đại nhân toàn bộ quân lính bao vây quanh Khang Hà chết hết rồi ạ.

-Cái gì ? Không xong.

-Sao vậy đại nhân chúng ta có thêm manh mối là chuyện tốt mà.

-Ngươi đây là chưa nghĩ thấu đáo rồi.

-Mong đại nhân dạy bảo.

-Nếu triều đình đến bao vây chúng ta tránh lan truyền dịch mà đám người đó lại chết 1 cách thần bí như vậy.

Những nghi ngờ lớn nhất chính là chúng ta.


Sở dĩ triều đình đã cho Đông Xưởng rất ít lợi ích để tránh tạo phản nên nhân cơ hội này rất có khả năng vài vị quan viên sẽ tố cáo chúng ta.

-Đại nhân vậy chúng ta phải làm thế nào ?.

-Người của Đông Xưởng khắp Minh triều có bao nhiêu ?.

-Dạ chỉ có hơn 2 ngàn người thôi ạ.

-Tốt thông bao cho các nhánh khác tập hợp lại, cố gắng thông báo cho các thị vệ ở gần Hoàng thượng thắt chặt bảo vệ.

-Vâng.

Ngụy Phong vẻ mặt căng thẳng rất có khả năng Đông Xưởng sẽ bị thanh tẩy hàng ngàn thị vệ bị giết nếu bị đẩy trách nhiệm phản quốc.

Nhưng vấn đề lớn nhất của họ ở đây đó chính là lương thực.

Lương thực thì ngày càng cạn kiệt không có nơi nào cung cấp mà chưa kể nếu bây giờ tự ý tiến ra khỏi Khang Hà chắc chắn sẽ bị chém đầu.

Bọn họ đành vậyt lộn trong cơn đói những manh mối mà kiếm được bây giờ cũng vô dụng,mọi hoạt động điều tra đều gỡ bỏ toàn bộ.

Họ nếu không có người cung cấp lương thực khả năng cao sẽ chết vì đói.

Xung quanh Khang Hà chỉ có những khu ruộng bị tàn phá nặng nề không có lương thực cung ứng.

Ngụy Phong thấy vậy căn bản không chống đỡ đại cục như vậy được nên liền dẫn thị vệ Đông Xưởng tiến ra ngoài.

Lục Hùng chịu không nổi liền dẫn quân về Kinh.


Giặc không thấy đâu mà chỉ thấy được 1 mảnh đất hoang tàn căn bản không có 1 tên thần bí nào tới.

Suy đoán của Ngụy Phong như thể đã sai không có khả năng phục dậy.

Nhưng nghĩ đến đây Ngụy Phong mới suy xét lại những việc trải qua.

Nếu muốn bắt địch không nên đánh động mà khi dân chúng di tản như vậy làm cho bọn chúng phát hiện ra.

Kế hoạch di tản là do Mộc Liêm hiến kế sẽ có điểm nghi vấn hắn là nội gián và thông báo cho địch theo cách đó.

Nhưng suy đoán chỉ là suy đoán không thể kết án theo 1 phương diện không có chứng cứ như vậy được.

Ngụy Phong đành dẫn thị vệ hướng tới phủ thái thú mong nhờ sự giúp đỡ cùng với bảo vệ ông ta.

Nếu Khang Hà thất bại khả năng cao Phủ Thái Thú là mục tiêu tiếp theo của bọn chúng.

Đông Xưởng thị vệ phi ngựa rất nhanh nhằm giải quyết suy luận.