[Đồng Nhân] Why? Xuyên Vào Akame Ga Kill??

Chương 11: Giải Đấu Võ Thuật (Cuối) : Bị Bắt (1)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


"Ưm!?"_Lúc này bên Rojin đang vui vẻ chúc mừng cậu thì bị một cánh tay bịt miệng cô lại.

Cau mày vội đá vào chân sau của tên đang bịt miệng mình (me : sức của con t trâu quá mà) tên kia cũng vì thế mà bỏ ra cô nhanh chóng quay mặt lại bất ngờ hốt lên "Seryu?!"

Rojin vừa mới nói tên của nàng ta xong, Seryu nắm chặt lấy tay cô kéo áp cô vào tường(giật xuống á, vì Seryu lùn hơn Rojin mà), mặt kề mặt chuyện gì cũng sẽ tới Seryu áp môi mình vào môi cô.

Bất ngờ khi bị nàng cưỡng hôn, Rojin không hề không phản kháng mà ngược lại còn cảm nhận nụ hôn đó.

Nếu như nghĩ nụ hôn lúc đầu gặp mặt nhau nó rất nhanh vì chính cô đẩy ra, nhưng bây giờ Rojin lại cảm nhận nụ hôn ấy.

'Rojin! Em còn định hôn cô ta tới chừng nào?'_Một giọng trầm nhưng nó lại có cảm giác lạnh lẽo tới thấu xương.

Nó phát ra từ trong đầu cô. Cô nhanh chóng nghĩ ngay tới 'Nii!"

'Em còn nhận ra người anh này hay sao? '_Giọng nói của anh không còn là giống trước kia nữa mà bây giờ giọng điệu của anh như đang giận dỗi.

'Hì, thôi mà Nii .'_ Rojin thở dài nghĩ .

'Chuyện quan trọng của em bây giờ là cứu tên nhóc bên sàn đấu kia khỏi người phía trên đang ngồi đấy '

'Người anh đang nói đến là Tatsumi sao?'_Cô hỏi

'Cấm hỏi. Em mà còn hỏi mà không đẩy cô gái kia ra thì đừng trách tại sao biển xanh lại mặn'_ Anh vừa dứt câu im lặng ngay .

Cô thở dài trong suy nghĩ, trở về thực tại tự dưng răng nanh cắn mạnh vào lưỡi mình làm cho nó tứa ra máu .

Seryu đang hưởng thụ nụ hôn bất trợt cảm nhận được vị tanh của máu mà rời khỏi nụ hôn nhìn Rojin .

"Sorry "_ Cô nói xong nhanh chóng nhảy ngược lại chạy về hướng cậu.


Lúc này bên cậu

" Tìm được rồi..."_ Esdeath đột nhiên đứng dậy nói.

"Rất phù hợp với Teigu phải không ?"_Run lên tiếng hỏi

"Chỉ là một nửa thôi, còn cái khác nữa "_Esdeath không nhìn lại mà nói.

"Đội trưởng? "_Run bất ngờ nhìn Esdeath.

Esdeath vừa dứt lời đi xuống bậc thang một cách nhanh mà nhã nhặn lịch sự.

'Úi! Cô ta tự ý xuống võ đài!?'_ Tatsumi thầm nghĩ.

Rất nhanh Esdeath đã đến võ đài mà đi tới chỗ cậu đứng thẳng nhau.

"Tatsumi là tên cậu phải không? Tên đẹp đấy " _ Esdeath lên tiếng trước khen ngợi cậu.

"Cảm ơn "_Cậu cúi đầu kính trọng nói lại.

'Đây là Esdeath sao? Người ra lệnh cho tam thú.. Nếu cô ta không tồn tại... Aniki có lẽ vẫn..'_Cậu thầm nghĩ với sự tức giận.

"Trận đánh lúc nảy tuyệt lắm. Cậu sẽ có thưởng"_Esdeath nói xong móc cái đó ra từ ngực của mình.

"Rất cảm ơn"_Ngoài mặt cậu cố nặn nụ cười bên trong laij nghĩ khác 'Coi như từ thiện từ của kẻ địch...tiền vẫn là tiền, cứ nhận lấy rồi tỏ ra biết ơn là được. "

Lúc này cô mới chạy tới hô to "Cẩn thận!"_Cô vừa mới hô lên ngay lập tức bị Seryu bắt lại dè xuống đất.

"Hả?!!!"_Leone giận tím người đứng dậy định lao tới đập người đang đè Rojin cho nhừ tử mới hả dạ. Nhưng được Lubbock ngăn lại.

"Huh?"_Tatsumi bất ngờ nghe được liền xoay lại.

"Từ bây giờ... Cậu thuộc về tôi."_Giọng nói ngọt ngào từ Esdeath phát ra.

Cô ta lấy ra viếc còng cổ đưa vào cổ cậu như bị xích chó vậy.

"Eh? Ca--cái gì?!"_Mỉm cười gượng gạo nói.


"Ở đây phiền quá. Về dinh thự nào"_Esdeath nói xong quay đầu kéo lấy dây xích lôi cậu đi.

"Khoan! Rojin chu mi a!!"_Tatsumi hoảng hốt gọi tên cô cầu cứu.

"Tôi tới đây dừng lo!"_ Rojin nặng nhọc kéo lê Seryu đang ôm mình tới chỗ cậu.

"Hử?"_Esdeath bất ngờ ngừng trạng thái kéo lê cậu lại mà quay lại hướng phát ra giọng nói.

"Đội trưởng! "_Seryu ngạc nhiên, buông cô ra mà đứng lại nghiêm chỉnh hướng Esdeath mà nói.

"Seryu?"_Esdeath nghe thấy giọng nói quen tai liền chuyển hướng nhìn Seryu đang đứng.

Lúc này Esdeath không nhìn thấy cô vì chỉ nhìn Seryu hơi bất ngờ.

Mọi người trên khán đài đều tò mò không biết cuộc đấu sẽ diễn ra tiếp tục hay phải coi tướng Esdeath, Seryu cậu và Rojin làm gì đó.

Thấy hai người đang bất ngờ Rojin nhân lúc này bò tới bên cậu giữ cô im lặng để trốn đi.

Lubbock và Leone rất căng thẳng khi nhìn Rojin và Tatsumi trốn, họ cầu mong là cả hai an toàn trốn được.

Nhưng không. Trời không cho hai người Rojin và Tatsumi trốn đi, Esdeath đột nhiên quay lại thì kinh ngạc nhìn cô.

Tatsumi cùng Rojin đều đổ mồ hôi hột, thầm mong là không xảy ra chuyện gì đang sợ...

"Cậu thanh niên tóc trắng này. Là của em sau Seryu? "_Esdeath bất ngờ lên tiếng làm cô và cậu giật mình.

Nhưng người giật mình hơn ai hết chính là Rojin .(me: toang rồi) Seryu nghe vậy thì mỉm cười nhìn Esdeath trả lời hết sức là bình thản "Vâng. Cậu ấy sẽ là bạn đời của em. Đội trưởng"

"Cái gì!?"_Tatsumi kinh hãi không tin những gì mình vừa mới nghe được.

"Oh"_Esdeath cũng bất ngờ không kém, trái tim không biết vì sao lại khó chịu đến vậy?

Nghe như vậy ngây người vì quá sốc. Đợi một chút sao cô mới bình thường lại lên tiếng "Này này, đừng có ăn nói tào lao như vậy, tôi là bạn đời cô khi nào?"

Seryu nghe vậy cũng không kích động mà ngược lại nhìn cô cười nói "Lần thứ nhất hai ta đã hôn nhau gần bến tàu, lần thứ hai không phải vừa mới ban nãy hay sa-"_Seryu đang nói giữa chừng cô bay tới chặn miệng Seryu lại.

Seryu không nói gì đưa tay chỉ chỉ sau lưng cô, hàm ý là muốn Esdeath đánh ngất cô.

"Hửm?"_Esdeath lúc đầu thấy vậy hơi kinh ngạc nhưng vẫn tiến tới định đưa tay đánh ngất Rojin , thì Tatsumi lúc này chạy không kịp nên hô lớn.

"Rojin cẩn thận!"_Tatsumi

Cô nghe vậy liền quay lại... Nhưng quá muộn rồi, một cú đánh tay gián xuống vùng cổ Rojin , chưa định hình lại thì đôi mắt bắt đầu tối sầm lại và bất tỉnh.

________To Be Continue ________

Đm cuộc đời! Chơi gần 20 ván bài 2 ngàn mà thua sml :))) không muốn đăng đâu nhưng vì giao thừa người nào cũng ở nhà không được xem hóa bông =]]]

Mai mùng 1 tết me sẽ đăng thêm 1-2 chương nào đó :)))