[Đồng Nhân] Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão

Chương 37: Đối thủ đầu tiên




Inuyasha đương nhiên không biết mình bị gia trưởng đại nhân đáng kính âm thầm hắc một phen. Tiểu bán yêu lúc này trong đầu chỉ có mấy từ " tăng nhanh thực lực " chạy lòng vòng quanh não, hai mắt mãn hàm chờ mong nhìn Mikazuki. Người nào đó chột dạ ho khan vài tiếng, sờ sờ cái ót:" Ta hôm nay vừa cảm ứng được hơi thở của ngọc Tứ hồn, hiện tại hẳn là cách ngài không xa. Tạm thời ta không cách nào nói cụ thể hơn, mọi việc liền do nhị điện hạ ngài tùy tâm sở dục vậy."

" Ngọc Tứ hồn?" Thiếu niên há to miệng:" Xú nha đầu kia vừa nói với ta ngọc Tứ hồn đã biến mất cùng Kikyo từ năm mươi năm trước, làm sao có thể xuất hiện nhanh như vậy?"

Chú thích thêm, xú nha đầu chính là chỉ Kaede bà bà.

Nghe được loại xưng hô kỳ ba này, Mikazuki thiếu chút nữa khống chế không được khóe mắt của mình:" Khụ khụ! Nói vậy nhị điện hạ đã gặp Kaede rồi? Còn có ai khác khiến ngài cảm thấy quái dị nữa không?"

Tiểu cẩu cẩu im lặng ba giây, ngờ vực nói:" Không quá chắc chắn, nhưng còn một cái nữ nhân nữa gọi Kagome. Ánh mắt nàng ta nhìn ta vô cùng kỳ lạ, có phần giống.... Ừm, có phần giống mẫu thân đại nhân vậy. "

Mikazuki yên lặng đem ba chữ " phụ lòng hán " nuốt xuống, bình tĩnh giảng giải:" Hẳn là không sai rồi. Nữ nhân kia chính là chuyển thế của Kikyo, ngọc Tứ hồn lúc này chính đang nằm trong tay nàng ta. Việc còn lại đành xem ngài phát huy thế nào, nhị điện hạ."

Lời động viên không có bị đưa ra lãng phí. Inuyasha lập tức lên dây cót tinh thần, hăng hái vỗ ngực:" Yên tâm! Ta nhất định sớm ngày giành được ngọc Tứ hồn trở thành yêu quái chân chính."

Mikazuki mặt không đổi sắc ngắt " kết nối ".

Loại vẻ mặt ngốc nghếch này vẫn là ít xuất hiện trên mặt Inuyasha thì tốt hơn. Sẽ phá hư khuôn mặt xinh đẹp đó a.

" Hài tử của ngươi ngược lại không khác chút nào! Sẽ không phải là tư sinh tử ( con riêng) đi? "

Trên quý phi tháp, Chước Ngọc Khanh vẻ mặt khó lường nhìn hắn. Hàn Tam Nguyệt sớm đã miễn dịch với loại châm chọc thiếu muối này, hờ hững trườn dài trên thủ tọa: " Có thời gian ở đây soi mói ta như vậy sao ngươi không đi tham gia cái đại hội Phục Ma gì đó của đám chính nhân quân tử kia a?"

Đáp lại hắn chỉ có tiếng hừ lạnh.

- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----

Chờ Inuyasha làm xong công tác tư tưởng quay về làng đã nghe được tin có yêu quái đến tấn công dân làng, miệng còn luôn lẩm bẩm đòi cướp ngọc Tứ hồn.

Thiếu niên vẻ mặt mộng bức đi vào làng trong, không lâu sau thì gặp được Kaede đang băng bó cho Kagome. Trên tay thiếu nữ quả thật là ngọc Tứ hồn không sai.

Dân làng vẫn là một bộ đề phòng vạn nhất trừng trừng theo sát hắn. Yêu quái trước đó đã bị Kagome dùng chút linh lực còn không quá tinh thuần tạm thời đánh đuổi. Nhất thời lại không ai có tinh lực đi chú ý thêm viên ngọc trong tay thiếu nữ. 

Kagome nhìn chằm chằm viên ngọc trước mặt. Không ai nhìn rõ hơn nàng, sâu trong ngọc Tứ hồn thản nhiên lượn lờ một tia hắc khí.

Là do tình cảm của nàng ảnh hưởng sao? Năm xưa Kikyo sợ suy nghĩ của mình ảnh hưởng đến khả năng thanh tẩy mới đem ngọc Tứ hồn cùng nhau đi xuống Minh giới, hiện tại hắc khí này cũng là do tâm tính nàng đã không còn kiên định? 

Không lẽ chỉ có sống vô dục vô cầu mới có thể đủ tư cách bảo vệ viên ngọc? Thảo nào lúc trước Tsubaki sẽ nhân lúc Kikyo rơi vào tình cảm của Inuyasha mà vội vã hạ thủ. 

Bán yêu ngồi xuống một nóc nhà cách đó không xa, thản nhiên quan sát thiếu nữ cùng ngọc Tứ hồn. Kagome cùng Kaede tạm thời không phản ứng hắn, thành ra không khí giằng co ở một thế cân bằng, ai cũng không tình nguyện dẫn đầu phá vỡ. 

Sự việc sau đó hẳn là ai cũng đều đã biết. 

Ngọc Tứ hồn cuối cùng vẫn bị kiếp sau của vu nữ chính tay bắn nát, vỡ thành hàng trăm mảnh nhỏ phân tán khắp nơi trên đại lục. 

Trải qua một thế kinh nghiệm, tiễn pháp của Kagome sớm đã không còn ngây ngô như lần đầu tiên chạm đến cung tên. Không cần sự trợ giúp của Inuyasha, thiếu nữ vẫn dễ dàng hạ gục ô nha quái, thành công đem ngọc Tứ hồn bắn thành tra tra. Về phần ngọc vỡ có phải do thiếu nữ cố ý hay không, cái này liền muốn xem thái độ đúng mực của nàng. 

Lần này thiếu nữ không có giữ lại bất cứ mảnh ngọc nào. 

Kagome đương nhiên chắc chắn không ai biết nàng cố tình phá vỡ ngọc Tứ hồn, hơn nữa nàng có đủ tự tin để thuyết phục Inuyasha một lần nữa cùng nàng lên đường thu thập mảnh ngọc vỡ. Inuyasha lại không thoải mái được như thiếu nữ. Hắn nghe tin ngọc Tứ hồn biến mất, hay chuyện ngọc Tứ hồn trở về, bây giờ lại nghe được ngọc nghiếc gì đó đã vỡ thành cám vụn. Tất-cả-đều-chỉ-trong-một-ngày! 

Đậu má! Có ai hiểu tâm trạng của hắn lúc này nữa hay không? Ai hiểu cho tam quan của hắn đây hả? 

Kagome thấy thiếu niên không để ý đến mình cũng không quá bi quan. Hiện tại bọn họ chỉ là người xa lạ, không cần vội vã như vậy. Trước hết nàng muốn về xem mẹ cùng ông nội đã, sau đó lại từ từ tính tiếp. 

Tâm trạng phập phồng sau khi gặp lại Inuyasha dần bình ổn. Kagome vẫy tay tạm biệt dân làng, nhảy xuống Giếng Ăn Xương. Thông đạo không gian từ từ được mở ra, thong thả cắn nuốt thân thể thiếu nữ. 

Không lâu sau, bên miệng giếng chỉ còn Kaede cùng hồng y bán yêu tóe lửa trừng nhau. Lão nhân tạm thời nhịn xuống các loại tâm tư khác, nặng nề kéo bước chân về làng:

" Ngươi đi theo ta! Chúng ta cần một lần nói chuyện công bằng. "

Thiếu niên không để ý tặc lưỡi, lại vẫn miễn cưỡng đi theo. Bọn họ lúc này quả thật cần ngồi xuống hảo hảo tính lại sổ sách từ năm mươi năm trước. 

- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----

Không ai biết Kaede đã nói gì cùng Inuyasha, nhưng ít nhất hôm sau dân làng phát hiện thái độ của thiếu niên không có khó chịu như lúc đầu. Đặc biệt Inuyasha còn ghé qua viếng mộ Kikyo một lần, sau đó dùng ánh mắt quái dị nhìn bọn họ, giống như người thông minh nhìn kẻ ngốc thế nào liền như thế. 

Vô số dấu hỏi to đùng lượn qua lượn lại trên đầu dân làng, nhưng cũng chẳng có câu trả lời cho bọn họ. Kagome tạm thời còn chưa quay lại, Inuyasha theo thói quen lên núi dạo một vòng, kiểm tra lãnh địa cũ của mình. Năm mươi năm trôi qua, không biết có bao nhiêu kẻ to gan dám chiếm địa bàn của hắn. Hiện tại muốn hảo hảo đánh một trận thống khoái. 

Hôm nay trên núi một mảnh kêu rên thảm thiết. Đại đại tiểu tiểu yêu quái thống nhất ôm đầu chạy trốn xuống chân núi. Cuối cùng lại phiền đến Kaede đem dân làng dẫn dắt diệt gọn mấy cái yêu quái tép riu trên đường dẫn từ núi xuống làng. 

Cả một buổi sáng, tiểu bán yêu nhanh chóng hoàn tất công tác đòi lại lãnh địa trên một ngọn núi, sau đó không buồn nghỉ ngơi lập tức nóng lòng chạy sang ngọn núi bên cạnh. Nghe nói bên này có một cái nữ yêu niên kỉ không nhỏ, ngược lại có thể đem ra luyện luyện tay.

→_→ Huynh đệ các người thật đúng nam nữ không kiêng a...o(╯□╰)o Tại sao không chịu nghĩ đến bài học của ca ca ngươi a?

Mikazuki←_←: Ê ê! Ăn nói cho cẩn thận a! Bằng không bổn tọa đập bẹp ngươi!

Trên đường sang đến ngọn núi bên kia, lại tình cờ gặp được hai toán quân nhỏ của nhân loại đang hành quân qua hẻm núi.

Không đúng, có lẽ chỉ là một toán mới phải. Một toán sống, một toán chết. Hai cái đều thuộc cùng một nhóm người. Inuyasha nheo mắt nhìn con hẻm nhỏ thông lên đỉnh núi, trên nó rải rác toàn bộ là thi thể binh lính.

Toàn bộ, đều là thi thể không đầu. Máu chảy lênh láng vẫn còn mới tinh, ngược lại xảy ra còn chưa lâu. 

Thiếu niên hơi tiến lên, trên tay đột nhiên đau xót. Một giọt máu theo mu bàn tay trắng bệch chảy ra, lửng lơ treo giữa không trung. Inuyasha nghiền ngẫm nhìn khung cảnh lối mòn, đột nhiên cười nhạt gập trảo.

" Tán Hồn Thiết Trảo!"

Không gian vang lên tiếng đứt gãy tinh tế, người thường rất khó nhận biết. Inuyasha men theo vết tích khi nãy, rất nhanh liền tìm được đồ vật còn sót lại. 

Một sợi tóc đen rơi trong vũng máu. 

Chịu được cảm giác ghê tởm trong lòng, Inuyasha cẩn thận đánh hơi. Nếu hắn đoán không sai, hắn rất nhanh sẽ đặt chân vào đến lãnh địa của một cái yêu quái khác. Tóc thường không có khả năng tổn thương đến da thịt bán yêu như hắn, nói vậy chỉ còn một cách giải thích khác.

Tóc này đã được yêu quái cường hóa.

Sống lưng đột nhiên lạnh lẽo, bản năng của bán yêu đem hắn lập tức tránh khỏi mặt đất, nhảy lên một ngọn cây gần đó. Lá cây rung mạnh rồi đột ngột dừng lại. Nơi hắn vừa đứng rõ ràng không có động tĩnh gì, nhưng dưới phản quang của mặt trời thì không khó để hai mắt của hắn nhìn thấy bộ dáng thật sự của nó. 

Một mạng lưới tóc đen giăng kín cả con đường, tựa như thiên la địa võng đem con mồi khóa lại bên trong. Thiếu niên không khỏi sờ sờ cổ mình, ngược lại thở phào nhẹ nhõm. 

Còn chưa đứt a. Yêu quái này coi bộ rất khó nhằn. 

Không đợi hắn cảm thán xong, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng xé gió. Inuyasha theo bản năng nâng tay che chắn, lại bị thứ kia trói chặt cổ tay. Định thần nhìn lại mới phát hiện ra thứ công kích mình là một dải tóc lớn. 

Kết giới màu tím lặng lẽ sáng lên, đem đống tóc ghê tởm kia toàn bộ bức ra khỏi kết giới. Những sợi tóc giăng trên núi cũng từ từ rút đi, lộ ra con đường an toàn vô hại. Inuyasha bẻ bẻ cổ tay, ánh mắt đong đầy chiến ý chạy theo lối mòn đi lên núi. 

Khiêu khích? Hắn sẵn sàng rồi!