Còn một ngày nữa là đến ngày lên đường. Selena lòng thấp thỏm không thôi cố gắng tỏ ra bình thản nhất có thể.
Tản bộ quanh tường thành cô quan sát nông dân lao động miệt mài dưới ruộng. Lòng đầy vui vẻ vì ý kiến của cô đã được chấp thuận khi Izumin bẩm báo cho lão vua đó. Lão ta có vẻ kinh ngạc khi Selena đưa ra được ý tưởng hay như vậy, sau đó liền ban thưởng trang sức cho cô. Với những thứ mắc tiền mà không phải của mình, Selena không tỏ ra quá thích thú nên liền đem trả lại. Trong mắt mọi người cô là một cô gái cực kì giản dị. Thân hình có phần nhỏ bé nhưng lại rất mạnh mẽ và quật cường, mái tóc đen ngắn đôi lúc được buộc lên, cũng có khi sẽ được điểm tô bằng vài bông hoa nhỏ màu trắng. Trang phục thường là quấn bằng vải được cố định bằng dây hoặc trang sức bằng vàng buông dài chạm đất. Selena cảm thấy rất rườm rà nên cô quấn chỉ cao qua đầu gối một chút để dễ dàng di chuyển
-Sao mình không sử dụng sức kéo của trâu, bò cho đỡ vất vả? Làm hoàn toàn bằng sức người trông cực quá ạ- Selena thắc mắc. Tay bưng nước đến mời mọi người
-Cô bé nói nghe lạ quá. Vậy cái cách dùng sức kéo đó làm như thế nào?- Một bác nông dân đã đứng tuổi nhận bát nước từ Selena, thuận miệng hỏi theo
Cô ngẫm nghĩ, bắt đầu nhớ lại cách ông nội đã từng làm cho cô xem khi còn bé sau đó nói
-Ta chọn ra một con bò đực khỏe mạnh. Đầu tiên ta buộc ách cày vào vai của nó, sau đó luồn dây qua hai bên mũi . Vì ban đầu bò chưa quen nên ta sẽ để một người đứng trước cầm một dây đã luồn qua mũi của bò dẫn đi, một người khác sẽ cầm nốt dây còn lại đứng ở đằng sau kéo bò đi theo phương hướng xác định. Sau một thời gian bò quen ta không cần phải dùng tới hai người nữa, chỉ cần một người ở đằng sau điều khiển thôi- Selena rất tận tình nói. Còn nhờ mọi người đi kiếm một chú bò cho mình.
Cô đưa tay xoa mũi, vết bùn trên tay liền dính vào mặt quệt ra một đường dài
Izumin ở trên tường thành quan sát tất cả, tay vẫn còn cầm văn kiện chưa đọc hết. Anh mỉm cười nhu hòa. Lặng lẽ cùng Ruka đi xuống quan sát Selena
Cô trò truyện với mọi người rất vui vẻ còn cùng với mấy đứa nhóc chạy giỡn. Vô tình lại vấp vào đá mà ngã nhào ra, Izumin rất nhanh chóng liền đỡ được trước khi mặt cô kịp chạm xuống đất.
Selena kinh ngạc, có chút chưa kịp thích ứng nên đờ mặt ra. Đến lúc nhận thức được thì thấy mặt anh đang ở rất sát mặt mình. Đỏ mặt, cô nhanh chóng đẩy người Izumin ra. Nhìn xung quanh đã thấy mọi người quỳ rạp xuống cúi lạy hoàng tử của mình
Izumin gật đầu phất tay, ra hiệu cho mọi người đứng dậy. Rất nhanh chóng mọi người lại tiếp tục công việc của mình
Selena định đi theo nhưng mới được vài bước đã bị kéo lại. Izumin lấy khăn lau mặt cho cô, giọng có chút gắt gỏng
-Nhìn cô bây giờ khác gì bọn họ. Mặt mũi đầy bùn đất còn ra thể thống gì
-Không sao mà. Bẩn một chút có thể lau được mà, như anh đang làm đó- cô cười tươi đứng dậy, lại nhanh chóng chạy đến chỗ mọi người
Khi cô đi xa được một đoạn, Ruka lên tiếng nói, giọng đầy cảm thán
-Thật kinh ngạc khi cô ấy lại có thể nghĩ ra chuyện này
-So với Carol có phần suy nghĩ thấu đáo hơn một chút. Rất biết nghĩ trước sau- Izumin thâm trầm, ánh mắt vẫn hướng nhìn Selena chạy nhảy. Cảm thấy khoảnh khắc này thật xinh đẹp, có chút ích kỉ muốn níu giữ lại.
- - - - - - - -
Bầu trời dần chuyển tối, ánh hoàng hôn làm cho không gian trở nên đỏ rực. Selena lúc này mới quay về, còn chưa kịp thay ra quần áo gì đã bị lính dẫn đi
-Ta nghe nói cô giúp bọn nông dân dùng bò cày ruộng?- Lão vua cất lời hỏi, rất nhanh chóng đi tới chỗ Selena
Cô lùi lại vài bước, chuyện lần trước vẫn khiến cô sợ sệt nên tâm lí cảnh giác vẫn luôn thường trực mỗi khi gặp gã.
Hắn cười rất vui vẻ khi nhìn phản ứng của cô. Lại bước về ngai vàng của mình ngồi xuống
Selena lúc này ngước đầu nhìn quanh một vòng thấy Izumin đang ngồi cạnh lão vua, đứng sau còn có Ruka đều đang nhìn cô chằm chằm
-Chỉ là thấy bọn họ vất vả nên đề ra chút ý kiến- Lúc này cô mới cất lời, ánh mắt linh động giảo hoạt quan sát ghi nhớ
-Vừa hay ta muốn nghe ý kiến của cô, nghe nói cô còn từng đề xuất xây trường học. Ta rất thích ý kiến đó- lão vua đưa tay vuốt râu, cười hiền nhìn Selena bằng ánh mắt chờ đợi
Selena suy nghĩ một lúc, cũng không còn quá rụt rè liền lên tiếng.
-Ở chỗ tôi có một câu nói thế này: "Hiền tài là nguyên khí của quốc gia". Câu nói này hẳn mọi người cũng hiểu. Nhưng hiền tài lúc nào cũng xuất phát từ tầng lớp quý tộc chỉ vì các ngài được học chữ như vậy không đúng lắm. Ngoài kia rất nhiều người tài giỏi, cũng có những người "sẽ" trở thành người tài giỏi. Nhưng đó là những người như thế nào? Chính là những người được tiếp cận với chữ viết, tiếp cận với tư tưởng và chiến lược của quốc gia. Trải qua trau dồi, họ sẽ bộc lộ được tài năng của mình. Lúc đó chẳng phải ta đã có thêm người giúp sức gánh vác chuyện đất nước sao? Như vậy ta nên xây trường học. Bên cạnh việc dạy chữ, ta sẽ dạy cả cách chiến lược, dạy võ cho mọi người. Đàn ông học võ thì ra chiến trường, đàn bà dùng đó mà tự vệ bảo vệ chính mình. Biết đọc, biết viết chữ sẽ tránh bị lừa gạt lại còn từ đó mà có cơ sở làm những chuyện to tát hơn. Nói chung là cực kì có lợi - như chạm trúng mạch nói của mình, Selena nói ra liên tục, đi đi lại lại nêu ý kiến
Một phen ồn ào diễn ra. Quan lại xì xầm to nhỏ. Lão vua thì bật cười ha hả thích thú. Còn Izumin mặt chỉ thoáng qua tí kinh ngạc, sau đó biểu tình như kiểu đã quá quen với chuyện này
-Haha ta không ngờ việc xây trường học lại có nhiều lợi ích như thế. Được, theo ý cô- lão vua phất tay ra hiệu. Rất nhanh chóng quay sang phía Izumin trao đổi
Bụng Selena đói cồn cào bắt đầu kêu ọt ẹt biểu tình. Thấy bọn họ vẫn rất sôi nổi bàn bạc Selena định bụng đi ra ngoài
-Đợi chút, hôm nay ta chiêu đãi tiệc, hi vọng cô sẽ đến tham gia- ý cười vẫn rất nồng đậm, hướng Selena cất lời.
Cô gật đầu cúi chào, rất nhanh chóng rời đi
- - - - - - - -
Lại bị dẫn đi, Selena được đưa tới nhà tắm dành cho hoàng tộc
-Mọi ngày không phải vẫn tắm ở bên chỗ dành cho tì nữ sao?- Selena thắc mắc, có chút nghi hoặc
-Đây là ý của hoàng tử, mong cô nhanh chóng, tránh để hoàng thượng cùng các quan đại thần chờ đợi - một người phụ nữ trung niên nói với Selena. Selena để ý rất kĩ vì người này vẫn luôn ở bên cạnh Izumin, hình như lã nhũ mẫu của anh, tên là Mura thì phải
Cô đứng đợi một lúc vẫn chưa thấy bà Mura ra ngoài, lúc này mới hiểu rõ ý cô vội vàng
-Chuyện này, tôi tự tắm là được- cô ngại ngùng, gãi đầu một lúc. Đổi lại vẫn là cái lắc đầu lạnh lùng của bà Mura.
Dầu thơm được sức lên, tóc cũng được cài lên bằng trâm vàng và miện bằng vải có khăn voan che mặt. Selena một thân áo váy dài thướt tha thêu đầy hoa mai vàng ươm làm cô trông vô cùng dịu dàng. Phấn đánh lên mặt sau một lúc nhìn cô trông nữ tính hơn hẳn. Có chút khó chịu nhưng Selena cũng không biểu tình gì quá nhiều
-Xong hôm nay nữa thôi, mai phải nhanh chóng lên thuyền tới Ai Cập nữa- Selena thầm nghĩ, ánh mắt đầy kiên định
- - - - - -
Trước mắt Selena bây giờ là một bữa tiệc cực kì hoành tráng. Trên tay ai cũng đang cầm ly rượu câu nệ, nịnh hót nhau nói vài lời. Cô bước vào, sảnh liền trở nên im lặng. Vẻ lấm lem lúc trước đã không còn, thay vào đó là bộ dạng có phần lộng lẫy và cuốn hút của thiếu nữ tuổi mới lớn. Trong trẻo khiến người khác muốn nâng niu. Lúc sau bắt đầu có vài lời cảm thán
-Thật xinh đẹp- tiếng xuýt xoa phát ra từ nhiều chỗ. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cô đầy ý thèm thuồng.
Selena rùng mình, bắt đầu cảm thấy khó chịu. Cô lùi lại, muốn bỏ đi
Izumin tiến tới liền kéo tay cô tới ngồi bên cạnh anh. Anh nở nụ cười rất dọa người. Sau đó không thèm để ý tới cô nữa liền trực tiếp uống rượu.
Nhìn xung quanh một chút. Bụng cũng đã biểu tình nên Selena liền với tay lấy đồ ăn cho vào miệng.
-Đúng là ăn gì cũng thấy ngon sau khi làm việc cật lực- cô cười, lại lấy thêm một ít đồ ăn nữa
-Vậy thì ăn nhiều một chút- Izumin đưa ly rượu tới trước mặt Selena, nhẹ nhàng nói với cô
Cô không hiểu ý, cầm lấy ly rượu nhấm nháp một chút. Phát hiện được vị ngọt. Lúc này cô mới biết là Izumin đưa nước trái cây cho mình
Rất nhiều người trò truyện với Selena, cô cũng rất nhiệt tình giải đáp mọi thắc mắc của họ
Một lúc sau đó, Izumin giật mình cúi người liền phát hiện Selena đã ngủ quên bên cạnh mình. Uống nốt ly rượu, anh cúi chào rồi bế Selena về
- - - - - - -
Kiểm tra lại kĩ một chút túi vải của mình. Selena vỗ ngực đầy quyết tâm, liền nhanh chóng cải trang lẻn ra khu chợ. Lúc này đã rất sát giờ hẹn, cô có chút gấp rút nên chạy rất nhanh.
-Anh đã đến rồi sao?- Selena thở dốc, rất vui vẻ vì thấy Kai đã đứng đợi cô ở bến cảng.
-Tôi đi cùng cô- Kai lên tiếng, giật lấy túi vải từ vai Selena khoác lên vai mình
-Cái này không cần đâu, tôi tự đi được mà- có chút kinh ngạc, Selena đờ người ra một chút sau đó liền lên tiếng cố gắng thuyết phục.
-Đến đó rồi sao? Cô có biết đường không?- Kai quát cô, sau đó kéo tay cô dẫn đi
Selena rất không tình nguyện nhưng cũng chẳng nói thêm gì. Đúng a, cô mù đường
Gặp được Wang tiên sinh, Selena giải thích một chút về sự xuất hiện của Kai. Thấy anh cùng là người Trung Quốc nên rất nhanh chóng đã nhận được cái gật đầu từ vị tiên sinh này. Kai đưa túi tiền cho Wang tiên sinh sau đó cùng Selena lên tàu
- - - - - - -
-Bẩm hoàng tử, người của Kai đưa đến thứ này còn nói thêm là Selena đã lên thuyền tới Ai Cập- Ruka chạy lại bẩm báo, đưa cho Izumin cái vòng vàng trạm trổ hình công
-Cái này là kỉ vật của Carol đưa cho cô ấy - Ruka nói thêm vào, đứng sang một bên chờ đợi
-Là Hạ Ai Cập, cô ta đang trên đường tới đó. Hôm qua trời sao đã báo hiệu Carol sẽ quay lại. Nàng sẽ xuất hiện sớm thôi- Izumin siết chặt tay, đem chiếc vòng cất vào túi áo. Trên tay anh còn đang cầm một chiếc vòng khác được đính rất nhiều ngọc. Là anh dự định sẽ tặng cho Selena
- - - - -
Sóng biển vỗ rì rầm vào mạn thuyền, Selena đứng ngay trên boong tàu nhìn xuống làn sóng. Gió thổi rất mạnh làm buồm căng to đưa thuyền lướt đi nhanh chóng. Được một lúc cô đi vào bên trong trao đổi một chút với Wang tiên sinh
-Khoảng bao lâu nữa ta mới đến Ai Cập thưa ngài?
-Nếu thời tiết thuận lợi như bây giờ thì khoảng chừng ba ngày nữa là tới- Wang tiên sinh trả lời Selena, rót mời cô một chén nước gừng ấm
-Uống cái này cho khỏi say sóng, tốt cho sức khỏe của cô
Selena vui vẻ nhận, một hơi uống cạn, sau đó lại đi ra ngoài tìm kiếm Kai
-Lúc nãy anh có nói tôi không biết đường. Vậy anh từng đến Ai Cập rồi sao?- có chút hiếu kì, Selena chậm rãi hỏi
-Như ngài Wang tiên sinh. Gia đình tôi là thương nhân. Phụ thân tôi từ Trung Quốc xa xôi tới đây mua bán hàng hóa kiếm lợi nhuận. Lâu lâu sẽ đưa tôi đi theo, năm ngoái đã được đến Ai Cập.
-Vậy tại sao anh lại bị bắt đi lao dịch ở Hittite?-Selena hỏi ngược lại
-Tới tuổi lao động thì bị bắt đi thôi. Phụ thân tôi gặp mẫu thân tôi là người Hittite. Hai người lấy nhau sau đó ở lại Hittite tiếp tục làm ăn. Cho nên nhìn tôi giống người Trung Quốc nhưng từ nhỏ tôi đã sống ở Hittite rồi- Kai ôn tồn giải thích, đưa tới cho Selena một chiếc khăn ấm quấn người
-Ra là vậy- không tiếp tục thắc mắc nữa. Selena lại tiếp tục đi dạo một vòng quanh thuyền. Rất không yên vị liền sờ mó vào các cột thuyền lớn, vẻ mặt đầy háo hức
-Thích ghê, lần đầu tiên được đi thuyền bằng gỗ, cột buồm rõ to huhu- cô ôm cái cột như ôm ai đó rất thân quen. Nhiều người hiếu kì cười thầm nhưng chẳng ai ngăn cản Selena làm chuyện đó cả
- - - - - - - - -
Ngày thứ hai trên thuyền, Selena đã dần quen thuộc với mùi gió biển. Cô vào bên trong kho hàng nhìn vị Wang tiên sinh tính toán, khắc từng chút số liệu một lên bức phù điêu
-Tôi giúp được gì không?- Selena mở lời, rất thân thiện ngồi xuống nhìn theo
-Tôi cần tính toán hết chỗ này, nên chắc không có gì cần cô giúp đâu
Selena mắt hướng nhìn theo, đọc từng số liệu, sau đó lại quay qua nhìn ghi chép của vị Wang tiên sinh. Hóa ra là cộng trừ hàng hóa và ghi số tiền thu được
-Mộc dược bán được tổng cộng 23 đồng, nhũ hương 16 đồng, vải vóc loại tốt 30 đồng, loại trung 10 đồng, muối trắng 30 đồng, gỗ hương 20 đồng. Tổng cộng thu được 129 đồng. Trừ đi vốn liếng ban đầu mỗi loại lợi nhuận là 30 đồng vàng- mắt Selena liếc rất nhanh, cô nhìn sổ sách sau đó tính toán rồi nói liên tục, cầm tiếp miếng phù điêu khác, cô lại bắt đầu tính toán
-Cái này, cô tính toán nhanh thật đấy!- Wang tiên sinh kinh ngạc nhìn Selena, ông ngồi nhẩm tính lại thấy những số liệu Selena nói đều đúng y chóc. Có chút bị làm cho bất ngờ
-Tôi có hơi thắc mắc là sao ngài không dùng cái máy tính kiểu cổ, nhưng thôi. Vậy tôi đọc, còn ngài ghi chép lại, như vậy sẽ nhanh hơn, tính toán sổ sách là sở trường của tôi đó. Chốc nữa xong, tôi giúp ngài thống kê- Selena cười lém lỉnh, sau đó liền tiếp tục. Cô giỏi nhất môn toán, cái này không cần phải bàn thêm đâu
- - - - - - -
Con thuyền cập bến tới Tebe nhộn nhịp. Selena bị mọi thứ làm cho choáng ngợp. Chân thật tới nỗi khiến cô một trận phấn khích chạy phá lung tung
-Cảm ơn ngài vì đã giúp đỡ, chúc ngài buôn bán thuận lợi- Selena gập đầu cúi chào, rất lịch sự cảm ơn
Wang tiên sinh đưa đến cho cô một túi vải, bên trong có một ít lương khô cùng nước để cô lên đường. Sau đó liền chào tạm biệt cùng người của mình đem hàng hóa ra chợ
Selena kéo Kai đi một vòng. Cảnh chợ nhộn nhịp làm Selena thích thú
-Bà nghe gì chưa? Hoàng phi xuất hiện ở Hạ Ai Cập rồi. Nghe nói là ở làng chài đó- vài người phụ nữ tụm năm tụm bảy lại nói với nhau. Selena rất nhanh chóng liền xen vào nghe ngóng
-Nghe nói hoàng thượng cho người đến đón rồi, ngài sốt ruột lắm nhất là từ sau khi Hoàng Phi trầm mình xuống dòng sông Nil. Tất cả là vì bà nữ Hoàng Kafura kia- giọng nói có chút bực tức, người này nối tiếp người kia thi nhau đồn thổi
-Vậy là chị ấy về tới Hạ Ai Cập rồi- Selena lẩm bẩm, sau đó lách mình ra ngoài
-Anh đưa tôi đến Hạ Ai Cập được không?- Selena nói với Kai. Cũng không trực tiếp nhìn vào mặt anh mà đang rất bận rộn suy nghĩ
-Được- Kai gật đầu, sau đó liền dẫn Selena đến chỗ bán ngựa, mua một con
-Ta sẽ di chuyển bẳng ngựa- Kai nói với Selena sau đó liền giúp cô ngồi lên yên ngựa
Con đường bằng đất trải dài, gió thổi mang chút mùi của cát sa mạc. Hai người bọn họ cứ thế đi miệt mài suốt ba ngày cuối cùng cũng tìm đến được làng chài nơi Carol xuất hiện
Xuống ngựa, Selena tiến tới hỏi thăm tình hình
-Xin hỏi hoàng phi Carol hiện giờ ở đâu?- cô hướng tới một người phụ nữ. Cất lời hỏi nhanh chóng
-Hai ngày trước hoàng phi đã được đưa đi, có lẽ trở về hoàng cung rồi
Nắm bắt tình hình, không nhanh không chậm Selena lại đi ra ngoài tiến tới chỗ Kai
-Không được rồi, quá gay rồi- Tay cô siết thành nắm đấm
-Có chuyện gì sao?- Kai thắc mắc hỏi
-Tôi biết là anh mệt rồi, nhưng mà sau hôm sau chúng ta phải lên đường ngay, nếu không Izumin sẽ đến trước chúng ta 1 bước mất- Selena gầm gừ khó chịu, lại rơi vào khoảng riêng của mình
-Cô biết hoàng phi ở đâu sao?
-Biết chứ. Là núi Musa. Ước gì chị ấy gặp được Menfuisu đừng vì thấy bà Kafura đó mà ghen bóng ghen gió không chịu gặp mặt, như vậy lại một màn đuổi bắt nữa mệt lắm- tình tiết này cô nhớ như in, có chút chán ghét, ngước đầu lên nhìn bầu trời đã dần chuyển tối, ngao ngán thở dài