[Đồng Nhân HP] Phụ Nợ Tử Thừa

Chương 22: Trong World Cup nhiều bi kịch




Sissy đã hơn một lần nghĩ về việc nếu hôm nay cô gặp phải Lucius cùng Narcissa thì sẽ là một tình cảnh như thế nào.

cô đã nghĩ đến rất nhiều rất nhiều tình huống, duy chỉ có chưa từng nghĩ đến tình huống gặp nhau như bây giờ.

Trong trận đấu Quidditch, họ gặp nhau trên cầu thang hẹp dẫn đến ghế lô ở tầng cao nhất.

Narcissa kéo cánh tay Lucius, tuy rằng vẫn là một bộ dạng cao quý vô cùng như cũ, nhưng vẻ dịu dàng hòa nhã hiện ra trên mặt đã hoàn toàn hòa tan đi vết tích của thời gian.

Draco nói qua, sự hấp dẫn của một người phụ nữ không chỉ là vẻ bề ngoài, hiện tại xem ra đúng là như thế, người phụ nữ trước mắt tuy đã làm người vợ từ lâu, làm người mẹ nhiều năm, nhưng vẻ mỹ lệ ngày xưa lại chưa từng giảm đi nửa phần.

"Suyier nữ sĩ, buổi sáng tốt lành."

Người phụ nữ đó lễ phép gật đầu với cô, giọng nói thản nhiên không có chút rung động, không mất phong độ một chút nào.

Mà cô cũng chỉ có thể cứng nhắc mà chào lại, nhưng lại không thể nói ra lời...

Cuối cùng, là cô lùi lại một bước, trơ mắt nhìn một nhà Malfoy bước lên ghế ngồi trước, sau đó mới lặng lẽ đi theo cha con Diggory tiến vào, tìm một cái ghế ở trong cùng để ngồi.

Ý định ban đầu của cô là "yêu thương sinh mệnh, rời xa bạch kim", nhưng đáng tiếc toàn bộ khu ghế ngồi này chỉ có năm dãy, mà khoảng cách giữa chỗ cô ngồi và một nhà Malfoy chỉ có một dãy, khoảng cách này vẫn là rất ít để có thể giảm bớt sự xấu hổ về cuộc gặp nhau vừa nãy của họ.

hiện tại Sissy không hề ôm lòng ái mộ đối với Lucius là thật, nhưng mà dù sao thì cô cũng đã quấn lấy người ta nhiều năm như vậy, cô có thể khẳng định, trong nháy mắt khi Lucius nhìn cô ban nãy, diễn xuất quý tộc vốn một giọt nước cũng không thể lọt qua của hắn ta vậy mà trong nháy mắt lại hỏng mất một chút, nếu như không phải cô chắc chắn dung mạo của chính mình vẫn còn được xem là xinh đẹp vô cùng như trước thì khéo cô đã cho là mình biến thành hổ báo sài lang rồi...

Bên cạnh là cha con Diggory đang vô cùng phấn khởi mà dự đoán kết quả tranh tài, bên tai là tiếng hoan hô đầy hưng phấn của khán giả, tâm tình Sissy không khỏi càng thêm phiền não, muốn dời toàn bộ sự chú ý của mình vào sân thi đấu, nhưng không biết vô tình hay cố ý mà vẫn liếc mắt nhìn một nhà Malfoy.

"Này, người phụ nữ ngốc." một giọng nói hơi trầm thấp vang lên bên cạnh cô, cắt đứt suy nghĩ của cô. cô hơi nghiêng đầu, nhìn thấy được thiếu niên có khuôn mặt đã hơi góc cạnh.

Ánh mặt trời sáng rỡ chiếu vào gương mặt trắng nõn quá mức của thiếu niên làm nó hơi có màu vàng kim nhàn nhạt, theo góc độ của Sissy thì cô nhìn thấy đôi mắt màu xám tro của cậu đang nhíu lại, ánh sáng bắn ra bốn phía, giống như một loại rượu vang trong ly thủy tinh sáng, êm dịu và say đắm lòng người...

"Draco?" Sissy lắc đầu, vứt những suy nghĩ không thực tế của mình ra sau đầu, bình tĩnh mà nhích lại gần phía Cédric đang ngồi một chút: "Sao cậu lại ở chỗ này?"

Thi đấu gần bắt đầu, cảm xúc của khán giả lại càng dâng lên cao, không có ai thèm chú ý tới tình huống của bọn họ bên này. Nhưng mà không phải Draco rất thích Quidditch sao? Tại sao lại không ngồi ở phía trước cùng cha mẹ cậu ta, mà ngược lại lại chạy tới chỗ này của cô vậy.

Sissy không che giấu sự hoang mang của mình một chút nào, lại thấy Draco hơi nhíu mày.

"không phải cô vẫn luôn nhìn về phía chúng tôi hay sao? không nghe thấy tôi và cha nói chuyện à?"

không ngoài dự đoán mà nhìn thấy được bộ dạng bối rối vì làm chuyện xấu bị vạch trần của cô gái tóc trắng trước mắt, vẻ mặt của Draco dịu đi một chút, khẽ cười một cái: "Khó có được một ngày cha của tôi rảnh rỗi đi ra ngoài cùng mẹ, cho nên tôi cũng không muốn quấy rầy bọn họ, có tôi ngồi bên cạnh thì mẹ đều dành phần lớn sự chú ý lên người tôi, điều đó khiến cho cha cảm thấy không vui."

Khi cậu nói những điều này, giọng nói của cậu rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt thì lại len lén quan sát cô gái bên cạnh, nhìn thấy đôi mắt hơi có chút ảm đạm của cô, trong lòng không khỏi có chút hờn giận.

Ban nãy khi gặp nhau ở trên bậc thang, cậu vốn muốn chào hỏi với cô một chút, nhưng mà ánh mắt của cô lại chỉ dính chặt lên trên người của cha, ngay cả liếc mắt nhìn cậu cũng chưa từng, ban nãy thấy cô nhìn về bên này, còn tưởng rằng cuối cùng cô ấy cũng nhận thức được sự hiện diện của cậu, ai ngờ cô ấy lại có thể chưa từng chú ý tới chỗ ngồi của cậu bên kia chứ.

không phải người phụ nữ ngốc này nói không thích cha nữa rồi sao? Tại sao khi thấy cha cùng mẹ đi với nhau lại bày ra cái bộ dạng rầu rĩ này chứ, nhìn thật không thuật mắt mà.

Draco chống cằm nhìn cô, thẳng đến khi Trưởng phòng Thể thao và Trò chơi Phép thuật Ludo Bagman tuyên bố bắt đầu tranh tài, cậu mới dời ánh mắt về phía sân thi đấu.

trên sân xuất hiện linh vật của hai đội, khác với việc không thể tự kiềm chế cảm xúc khi đối mặt với tiên nữ của Harry cùng Ron thì biểu hiện của Draco tỉnh táo hơn rất nhiều, chỉ là có chút khinh thường mà nhìn vũ đạo của tiên nữ, thuận tiện khinh bỉ một chút động tác như muốn lao ra khỏi khán đài của của Harry cùng Ron.

Thời gian dần qua, cuối cùng Sissy mới để ý thấy so với đại đa số phù thủy vị thành niên thậm chí thành niên thì cậu nhóc bên cạnh mình thật sự là bình tĩnh quá rồi, có điều nhắc tới mới nhớ, nhà Malfoy có bao giờ thiếu người đẹp chứ, muốn nhìn yêu nghiệt thì tự mình soi gương là được rồi, tiên nữ thì có là cái gì chứ...

Nghĩ tới đây, cô nhìn Lucius ở cách đó không xa, quả nhiên, cha còn bình tĩnh hơn nhiều so với con đây này, tiên nữ hay vân vân thì đối với gia đình Malfoy đều là mây gió...

Len lén xoa xoa mồ hôi trên thái dương, Sissy cẩn thận thu hồi đem ánh mắt lại, chột dạ liếc nhìn Draco, đột nhiên người đang nhíu mày nhìn tiên nữ khiêu vũ trên sân lại quay đầu chống lại ánh mắt né tránh của cô.

"Làm...Làm gì vậy..." Sissy bị cậu nhìn thì sợ hãi trong lòng, mới một kỳ nghỉ không gặp, sao mà cậu nhóc này lại dậy thì thành công đến mức tuấn mỹ như thế này chứ, rõ ràng chỉ là bốn mắt không cẩn thận mà nhìn nhau, tầm nhìn của cậu vô tình rơi vào trên má của cô thôi...Vậy mà... Nếu nói là gương mặt của cô trong trẻo lạnh lùng như tuyết, thì ngón tay của của chính là đang cất giấu ánh lửa giữa mùa hạ. Ánh lửa đó lan ra lên đến đôi mắt của cậu, sau đó nhanh chóng nhuộm đỏ gò má của cô. (mình không hiểu đoạn này lắm đâu...)

Xong đời, mình đúng là hết chữa mà, tuổi tác của cái thân thể này cũng đã cao lắm rồi thế mà lại có thể bày ra bộ dạng mê trai đối với một thằng nhóc chứ...

Sissy ảo não không thôi, hoàn toàn không thấy được lúc này trên mặt Draco chợt lóe lên chút ranh mãnh.

Cậu cong cong khóe môi, để lại cho Sissy một bên mặt thật đẹp: "Người phụ nữ ngốc, tôi chợt phát hiện... Dung mạo cô hình như có chút giống những tiên nữ kia...

Ví dụ như tóc cũng là màu trắng, cũng là khuôn mặt xinh đẹp vô cùng, chỉ có điều so với những tiên nữ đang giả bộ quyến rũ kia thì người phụ nữ ngốc này lại quyến rũ từ trong xương cốt, rực rỡ như hoa đào.

Cậu cười tủm tỉm, nếu như bộ ba Harry Potter mà nhìn thấy dáng vẻ tươi cười của cậu hôm nay, chắc chắn bọn họ sẽ giật mình đến ngây người.

Nhưng Sissy lại không có chút tâm tư kinh động nào, nghe xong lời mà Draco nói, cô chỉ phản xạ có điều kiện mà giật khóe miệng một cái, một câu nói hỏng bét mà cô thường nói trước khi xuyên qua được bật ra: "Cậu mới giống như tiên nữ, cả nhà cậu cũng giống như tiên nữ..."

Sau khi cô nói xong mới ý thức được mình nói cái gì, liền vội vàng cúi đầu, tuy rằng tiên nữ rất xinh đẹp, nhưng dù sao nó cũng chỉ là một ma pháp sinh vật cấp thấp, sao cô có thể lanh mồm lanh miệng mà mắng cả nhà người ta như vậy được chứ...

Cũng may Draco nghe xong lời của cô cũng không có tức giận, chỉ là dùng một ánh mắt vô cùng kỳ lạ mà nhìn cô một lúc lâu, sau đó liền toàn tâm toàn ý xem thi đấu.

Trò chơi Quidditch giữa hai đội tuyển quốc gia khác hẳn với các học sinh Hogwarts, nhưng trong mắt Sissy, chẳng qua cũng chỉ là động tác của các cầu thủ càng thêm nguy hiểm hơn mà thôi.

Cho nên sau khi nhìn trận đấu một lúc thì cô bắt đầu ngáp, đặt ống nhòm phép thuật mà cha con Diggory đưa cho sang một bên, nhìn một đám cầu thủ cùng các loại bóng bay tới bay lui ở phía xa xa, bóng dáng mơ hồ càng ngày càng giống như đồng hồ quả lắc dùng để thôi miên...

Lại nói tiếp ngày hôm nay vì Cédric không biết độn thổ mà cô khó có được một hôm không có nằm ỳ mà dậy thật sớm, đi leo núi tìm tìm cái gọi là khóa cảng cùng cha con Diggory, cuối cùng lại còn gặp nhóm Harry Potter nữa...Trời biết thời điểm thằng nhóc Harry kia nhìn thấy cô, đôi con ngươi màu xanh di truyền từ Lily Potter đó trừng đến tròn vo, bộ dáng kia giống như là gặp phải quái vật hung ác ăn tươi nuốt sống vậy...

À.... Dung mạo của cô có dọa người như vậy sao....

Sissy rất muốn biện giải cho mình một chút, thực sự là buồn khổ hết buổi sáng, sao lại có thể bị người khác coi như là mãnh thú được chứ...

Nghĩ đi nghĩ lại, đầu của Sissy lại càng ngày càng nặng...

Mà kết quả đưa đến chính là chỉ một lúc sau, Draco đang chăm chú xem tranh tài thì đột nhiên cảm thấy trên vai nặng hơn một chút, cậu nghiêng đầu nhìn qua, lại đối diện trực tiếp với một khuôn mặt xinh đẹp vô cùng.

cô gái trang điểm nhẹ nhàng, đôi mắt xán lạn như đá quý khi tỉnh giờ đang đóng lại, yên lặng xinh đẹp giống như một nhánh hoa mai.

Draco có thể khẳng định hô hấp của mình đang trở nên dồn dập, chàng trai đã tiến nhập thời kỳ trưởng thành biết điều này có ý vị gì...Là do cậu xấu hổ? Hay là do người phụ nữ ngốc này?

không, điều này là không thực tế, Draco ngay lập tức phủ nhận ý tưởng khủng khiếp này, một người đàn ông sẽ chỉ ngại ngùng khi đối mặt với một người phụ nữ có mà anh ta có tình cảm, mặc dù cậu chưa từng nghĩ mình sẽ cưới một người vợ như thế nào trong tương lai, nhưng việc cậu xuất thân từ gia đình Malfoy là đã định sẵn người vợ tương lai của cậu chắc chắn sẽ là một thục nữ nhà danh môn, và tất nhiên là phải phù hợp tuổi tác...Cậu cũng không muốn cưới một người phụ nữ còn lớn tuổi hơn cả mẹ cậu, cưới về xong lại phải chăm sóc giống như mẹ của mình đâu...

Draco rùng mình một cái, phục hồi lại tinh thần, vẻ mặt có chút hoảng hốt nhìn Sissy đang ngủ ở trên vai của cậu, cậu nhớ là cậu có thể đẩy cô ấy ra....Hoặc ít ra là gọi cô ấy dậy....Nhưng cậu lại phát hiện cơ thể mình vô cùng cứng ngắc giống như bị thi chú đóng đá vậy....

"Người phụ nữ ngốc..." Thấp giọng lầm bầm một câu, cuối cùng Draco cũng không thể làm gì khác hơn là nhận mệnh đảm nhiệm việc làm gối ngủ cho Sissy.

Cậu thừa nhận, từ sau khi trên vai có thêm một cái đầu dựa vào thì cậu cũng không có tâm tình gì xem tranh đấu nữa, chỉ mong có một Truy thủ nào đó bắt lấy Golden Snitch nhanh lên một chút, kết thúc trận đấu này, cũng kết thúc tình cảnh hiện tại của cậu...

Có lẽ là lời cầu nguyện của cậu có tác dụng, hơn mười phút sau, Krum của đội Bulgaria bắt được Golden Snitch, khán giả bên cạnh đều đứng lên hoan hô.

cô gái xinh đẹp tựa vào người chàng trai, chỉ là một bên mặt mà đã đẹp đẽ như vậy... Nếu như không phải cậu ta biết rõ tuổi thật của cô gái này thì sợ là sẽ nghĩ lầm họ là một đôi tình nhân nhỏ...

"Cậu là... Malfoy..." Cédric nhận ra người mà Sissy dựa vào chính là cậu nhóc mới vừa rồi còn tranh cãi cùng nhóm người Harry, cũng là Truy thủ năm ngoái đoạt được Golden Snitch trong tay Harry ở trận chung kết Quidditch.

Nhìn bộ dạng kiêu căng của cậu ta, sao có thể cho phép Sissy ngủ ở trên vai mình chứ?

Cédric cảm thấy thế giới này vô cùng thần kỳ, có điều khi tỉ mỉ nghĩ lại, thời điểm tranh tài năm ngoái, là Sissy dẫn đầu xông vào giải vây cho Malfoy này...Cậu và Sissy mới quen nhau bắt đầu từ kỳ nghĩ lễ này cho nên chuyện xảy ra khi đó cậu cũng không quá để ý.

Nhưng mà nói như vậy, quan hệ của hai người này không đơn giản?

Lúc này, có lẽ do âm thanh reo hò ầm ĩ xung quanh quá mức vang đội mà Sissy cũng dần dần tỉnh dậy. cô là một người có suy nghĩ vô cùng mơ hồ lúc mới rời giường, điểm này thì cho dù chuyển kiếp cũng không thể thay đổi được...

Vì vậy người nào đó tỏ ra như không có việc gì mà ngồi thẳng dậy từ trên vai của Draco, nhìn Draco ở bên trái một chút, lại nhìn Cédric ở bên phải một chút, cuối cùng cũng chú ý tới ánh mắt đang nhìn chằm chằm nhau của hai người.

"Xin chào? Đây là thiên lôi câu động địa hỏa trong truyền thuyết sao? (Ám chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng giữa đôi tình nhân. một bên là "thiên lôi", một bên là "địa hỏa", vậy thì nếu ở gần nhau thì...) Màn phù dung, chăn uyên ương, đêm xuân ngắn ngủi, hai vị đây cần phải tranh thủ thời gian nhé!"