[Đồng nhân HP] Đại Xà Vương Không Ăn Thỏ

Quyển 2 - Chương 10: Trận chiến trong rừng sương




Sáng hôm sau, sau một đêm ngủ không ngon giấc. Sabrina lờ đờ tỉnh dậy. Bộn quần áo thi đấu đã treo sẵn ở đó. Bữa sáng cũng được thị nữ chuẩn bị từ lúc nào. Cô rất nhanh xua tan đi cơn mệt mỏi, vệ sinh mặt mũi rồi thay quần áo.

Sabrina hôm nay tết tóc cao hai bên, trông như một nữ chiến binh. Đi vào đôi bốt da rồng màu tím. Mặc vào bộ quần áo màu xanh đang cứ chốc chốc lại bùng cháy lên những ngọn lửa xanh rừng rực ở đuôi áo. Trông cả người Sabrina cứ như một cây đuốc nhỏ sắp ra trận.

Khán đài hôm nay là trường thi đấu thể thao thường ngày của Hoàng gia. Hai bên khán đài hình oval đã chật kín người ngồi từ rất sớm. Bọn họ đều treo băng rôn, biến ra những khẩu hiệu ủng hộ cho nước nhà mình. Có một con rồng rất lớn bằng phép thuật còn bay quanh khán đài để cổ vũ cho Hungary. Bên này, một đám yêu tinh nhí xinh đẹp với mác tóc vàng chóe lọe đang chí chóe cãi cọ nhau về điệu nhảy để chào mừng Italia. Đám người Ireland mặc đồ xanh mướt mát thì liên tiếp hóa phép ra những con yêu tinh xanh tinh nghịch bưng theo những chiếc nồi vàng ra sức mời mọc giám khảo. Quả thực là ở những sự kiện trọng đại, các nước luôn muốn phô trương thanh thế ra cho cả thế giới thấy.

Riêng nước chủ nhà Ai Cập thì kéo cả những con nhân sư của họ theo để đứng ở cửa ra vào đấu trường. Ở giữa là một cái khán đài nơi các thí sinh dự thi sẽ đứng trên đó. Sabrina rất nhanh chạy lại đứng cùng Sirius và Snape, đội thi đại diện cho Hogwarts, đại diện cho nước Anh.

- Cậu có lo lắng không vậy? Sirius nhỏ giọng hỏi, còn đem một chiếc kẹo bơ mềm chìa ra cho cô. "Ăn đi, cậu sẽ thấy đỡ hơn."

Sirius đúng là còn ngọt ngào hơn cả kẹo bơ nữa. "Mình đang cảm thấy hào hứng vì sẽ có rất nhiều đấu thủ mạnh tới từ khắp nơi trên thế giới." Mà kẻ kia, nghe nói là hắn nhất quyết chống cự vùng vẫy trốn thoát khỏi sự phản đối của những thầy thuốc để đến tham dự Lễ khai mạc. Hắn nói rằng hắn đã khỏe lắm rồi, nhưng cả đường đi cứ vịn tay lên đầu thầy Flitwick làm gậy chống.

- Không hẳn khắp nơi đâu. Có rất nhiều nước không tham gia. Ví dụ như Cuba chẳng hạn. Bọn họ chỉ thích làm cướp biển.

- Và giờ đây Lễ bế mạc của cuộc thi Đấu tay đôi Phù thủy Quốc tế thường niên do Liên đoàn Đấu Tay Đôi Pháp Thuật Quốc Tế đăng cai tổ chức ở Ai Cập. Và trước tiên xin gửi những lời cảm ơn nồng nhiệt nhất đến gia đình Hoàng Gia Ai Cập đã rất rộng rãi tiếp đón chúng ta những ngày qua. Thứ hai, ta xin không phụ lòng mong đợi của quý vị nữa, cuộc Thi đấu tay đôi phù thủy Quốc tế chính thức được bắt đầu.

- Tôi sẽ phổ biến cách thức, phương pháp, luật lệ của cuộc thin gay bây giờ đây. Trước mặt tôi đang có 99 phù thủy trẻ tài năng đến từ khắp nơi trên thế giới. 99 người này sẽ chia ra làm 33 đội, mỗi nhóm ba người để bắt đầu bài thi. Phần thi năm nay sẽ có chút khác biệt so với mọi năm. Vì lượng thí sinh dự đông. Nên Liên đoàn quyết định sẽ tổ chức thi đấu dưới dạng Battle Royale. Tức là thi đấu sinh tồn. 99 người trong một khu rừng rộng 10km. Có một con sông bắc ngang qua khu rừng. Trung tâm của con sông đó chính là địa điểm tổ chức vòng thi đấu thứ hai. Tất cả những thí sinh ở đây sẽ có 5 ngày sinh tồn trong rừng, chống lại quái thú, bẫy sập và cả chính những đội thi khác để đến được Ngôi nhà giữa rừng. Mỗi đội thi sẽ được phát cho một tấm thẻ. Đó là những tấm thẻ mang thuộc tính kim, mộc, thủy, hỏa, thổ được biểu trưng trên đó. Ngoài tấm thẻ duy nhất được phát, mỗi đội sẽ phải tìm thêm 2 tấm thẻ nữa để đạt đủ điều kiện dự thi. Như vậy là sẽ chỉ có 11 đội được bước tiếp vào vòng sau thôi. Không cần biết dùng thủ đoạn gì, hãy đảm bảo có được 3 tấm thẻ. Bạn sẽ đi tiếp.

Tể tướng Imhotep dùng Sonorus tăng âm lượng của mình lên cỡ đại. Đứng đó giang cả hai tay ra mà giảng giải trận đấu.

- Nào giờ hãy lại bàn ta lấy đơn đăng kí. Đơn này sẽ khiến các ngươi kí một cái khế ước rằng sẽ chấp nhận nguy hiểm trong trường hợp mất mạng. Có nghĩa là các ngươi sẵn sàng cho cái chết. Nào lại đây!!!

Ông hô hào mọi người. Đội của Sabrina sẽ bước ra sân thi đấu đầu tiên theo như thỏa thuận. Ông Imhotep sẽ cầm lấy tay chúng nó kí một cái Lời thề Bất Khả Bội Fidelius Charm lên để đăng ký chấp nhận việc chúng nó sẽ chết như ông Imhotep thỏa thuận. và Sabrina giờ đây đang đứng như trên pháp trường, cắn răng giơ tay ra để tạo lời thề. Mà theo cô quả quyết là ánh mắt của Voldemort trông như sẽ giết chết cô nếu cô không dành chiến thắng. Cô đứng đây chấp nhận cái chết theo như đã thỏa thuận với hắn.

Sirius là người xem ra dũng cảm nhất trong cả nhóm. Hắn còn dắt tay cô bước thẳng vào cánh cổng vòm lớn đằng sau khán đài, bước thẳng vào cuộc thi đấu.

Đứng ở cửa ra vào cô một cặp nữ chiến binh đang cúi chào bọn họ. Người chị tên Allan, người em tên Nóe. Bọn họ là đội xuất phát trước, kế tiếp là đội hình nước chủ nhà Ai Cập với Hoàng tử Nameri và công chúa Raphael cùng một kẻ to lớn, trông cứ như là Hộ vệ của bọn họ. Trông hắn chẳng có vẻ gì giống với lũ trẻ con đứng trên bục ngày hôm nay.

Bọn họ đi ngày sau khi đội của Sabrina đã rời đi nên cô không thể thấy rõ được những đội hình đằng sau nữa. Nhưng cô đã rất nhanh nhẩm lại tên tuổi cùng khuôn mặt của mỗi người khi cô nghe lỏm được họ nói chuyện lúc đứng ghi danh ở trên sân đấu. Bọn họ đi sâu vào trong rừng. Những cây cối cao lớn ngút trời, đan xen vào nhau như khung cửi. Bọn trẻ bước đi trên nền đất mấp mô toàn những lá khô.

- Vậy là chúng ta sẽ phải chấp nhận cả việc giết chết lẫn nhau để đi tiếp. Quá là tàn nhẫn!!! Snape lên tiếng.

- Cậu sợ rồi sao Snivellus? Sirius châm chọc.

- Đừng có gọi cậu ấy là Snivellus. Cậu ấy tên Severus Snape. Còn nữa, cậu nên nhớ là bài thi này đề cao tinh thần đồng đội. Còn nếu như cậu đủ khả năng lấy được thêm hai tấm thẻ nữa thì mình không ý kiến. Cậu có thể lên đường được rồi đấy. Sabrina quạu.

- Các cậu đừng cãi nhau nữa. Snape lúc này mới đứng một bên hòa giải hai người.

BỘP. Một tiếng va chạm rất to, Sirius đấm ngã Snape. Snape bị người kia giáng cho một đấm, loạng choạng đứng dậy.

- Hai cậu làm cái quái gì thế hả? Cậu không thể đánh Sev được. Sabrina chạy lại ngăn lấy Sirius.

- Cậu còn không nhìn kỹ lại xem? Hắn không phải là Snape. Snape sẽ không bao giờ nói chuyện với tớ bằng giọng điệu hòa giải ấy. Hắn không hề có. Hơn nữa, đầu tóc hắn cũng sạch sẽ chứ không bóng lưỡng như Snape.

- Cậu đang nói gì vậy? Mình biết cậu ghen tức với mình và Sabrina. Nhưng mình...không nghĩ cậu lại nhỏ mọn vậy. Snape gào lên, chỉ thẳng cây đãu phép vào mặt Sirius.

- Fulgari. Một sợi dây ánh sáng văng lên, trói chặt lấy Snape lại.

- Finite Incantatem. Cô bé chỏ đầu đũa phép lên Snape, kẻ kia viền vặn vẹo, làn da phùng ra trông như ủng nước, hắn thoát ra khỏi bộ dáng lòng khòng của Snape mà hiện thân thành một thằng bé da nâu, nó có tới 6 cánh tay mọc ra từ đằng sau lưng, đang bị trói dồn lại thành một đống như những que diêm. Hắn có cái đầu trọc lốc, bên trên là một chỏm tóc bờm xờm vàng khè như bờm sư tử cháy.

- Tên đóng giả yếu kém. Món thuốc Đa dịch của ngươi cũng không thể nào giúp ngươi đóng giả con sên ghê tởm kia được. Sirius đứng một bên, dí đũa phép vào hắn, bộ dáng sẵn sàng chiến đấu.

- Xui quá. Có vẻ như không còn sự lựa chọn nào khác khi các ngươi đã khám phá ra sự thật. Tên 6 tay ré lên. Trong tay hắn cầm một con dao nhỏ, chặt đứt cả sợi dây ánh sáng của Sabrina.

- Vậy thì ta đành dùng tới vũ lực thôi. Nói rồi hắn lao vào Sirius đang đứng ở đó.

- Ăn hay bị ăn còn chưa biết đâu? Sirius đáp trả.

Hai tay của tên kia lôi ra hai thanh kiếm đang gác bên hông. Thì ra hắn chỉ có thể cầm 2 thanh, chứ 6 thanh thì hắn tuyệt đối trở thành nhân vật đáng sợ nhất của bài thi này.

- Incendio! Từng quả bom lửa văng ra từ đầu cây đũa phép của Sirius, đem mặt đất nổ thành từng hố lớn sâu hoắm, liên tục đuổi theo mục tiêu đang chạy lại tấn công bằng kiếm.

- Tay ta được tạo ra để ngăn chặn mọi phản đòn ma pháp cậu bé ạ. Nói rồi hai cánh tay rảnh rang của hắn giơ lên, nắm trọn lấy ngọn lửa ném trả về phía Sirius.

Sabrina nãy giờ đều là chạy đi tìm Snape. Thấy cậu ngã bất tỉnh ở đó thì cô vội chạy lại điều trị rồi kéo cậu qua phía Sirius đang quần nhau với tên kia. Cô đã quá chủ quan khi nghĩ rằng Sirius có thể chống đỡ được với một tên quái vật 6 tay.

- Locomotor Mortis.

- Levicorpus.

Hai âm thanh đồng loạt vang lên. Đem chân kẻ kia trói chặt lại, hắn ngã lăn ra mặt đất rồi rất nhanh bị treo lên không trung bằng mắt cả chân duỗi ra lơ lửng. Một món bùa độc của Snape, thì ra năm Hai cậu đã phát minh ra nó rồi. Sabrina thầm khen ngợi.

- Ta vẫn là không thích hợp hành động một mình.

Nói rồi hắn đu người lên hoàn hảo khôi phục bộ dáng bay trong không trung rồi nhảy xa vài thước biến mất vào trong rừng cây rậm rạp. Kẻ này có họ hàng với Tề thiên đại thánh Tôn Ngộ Không ư? Trèo cây giỏi như vậy.

- Nếu ba chúng ta không ở gần nhau thì đừng tin ai, bất cứ ai cũng có thể giả dạng thành một trong chúng ta. Có khả năng chúng sẽ trà trộn vào chúng ta. Rõ chưa?

Snape đứng đó giảng giải.

- Chính cậu mới là kẻ bị đánh ngất.

- Vậy chúng ta phải làm như thế nào? Sabrina lên tiếng.

- Chúng ta sẽ tạo ra một mật khẩu, một mật khẩu mà chỉ có chúng ta sử dụng với nhau thôi. Nếu đưa sai mật khẩu thì chúng ta sẽ phát hiện ra kẻ thù liền. Nghe cho kỹ đây, mình chỉ nói một lần thôi, mật khẩu cho Sabrina là kẹo bông gòn, mật khẩu cho Sirius sẽ là Chân nhồi bông. Còn mình sẽ là Hoàng tử lai nghe chưa?

- Tại sao lại chỉ có một mình cậu được là Hoàng tử?

- Vì mình là trưởng nhóm.

Bọn trẻ lần mò đi trong khu rừng. Bọn chúng dừng bước trước một rặng cây mờ đục toàn sương trắng. Bọn chúng không thể nghe rõ, nhìn rõ được người xung quanh.

Sabrina nghe thấy tiếng lạo xạo đạp lên những chiếc lá khô bên cạnh, tiếng bước chân vang lên cứ mỗi lúc lại một gần. Trong tay càng nắm chắc hơn cây đũa phép. Cô đợi cho đến khi tiếng bước chân đó đi ngang qua mình. Bỗng thấy một trận rùng mình, xung quanh cô lạnh băng như thêm sương phủ giá. Những đọt băng bám vào cành cây gần đó mà héo úa đi.

Sabrina thấy một người đàn ông đeo chiếc kính tròn một mắt lê lết lại gần phía cô.

- Chạy đi...con hãy chạy ngay đi...đừng để chúng bắt được. Người đàn ông với đôi tay đầy máu ra nắm lấy cổ tay cô.

Chỉ tới khi Sabrina phát hiện ra cổ tay cô không dính máu cô mới biết đây là ảo giác. Có lẽ là do màn sương kia ư? Ngẩng đầu lên, cô thấy một tốp Giám ngục Azkaban đang đứng ở đó. Ào chùm đen kín mặt, chỉ lộ ra cái mồm tròn xoe với tua tủa răng nhọn hoắt. Chúng đang bay lờ lững trong không khí. Đem hạnh phúc và niềm vui rút sạch đi chung quay đây.

Chỉ còn lại nỗi tuyệt vọng. Người ta cảm thấy trống rỗng hoặc có kẻ lại đang đau khổ cực kỳ. Chúng không thể thoát ra khỏi khung cảnh trước mắt.

Chuyển động...mày phải chuyển động đi. Sabrina thầm nghĩ, mắt thấy một tên giám ngục đang hớp lấy từng ngụm linh hồn của Sirius. Kéo linh hồn cậu bé mỏng manh như làn khói vàng mà tham lam hút lấy.

Sabrina nghĩ tới một ký ức vui vẻ. Khi cô chiến thắng Cúp Quidditch. Cô đã vui như thế nào khi mọi người hò reo rồi khênh cô lên không trung.

- Expecto Patronum!!!

Chỉ một ánh sáng bạc xẹt ra từ đầu cây đũa phép. Không ổn rồi. Sirius không thể lặplại định mệnh bị hút hồn bởi những tên Giám ngục được nữa. Cô không muốn chứng kiến cảnh đó, không muốn nghĩ đến chúng. Cô nghĩ tới niềm vui khi Slytherin liên tục Bảy năm liền đạt được Cúp nhà. Cô đứng trên bục nhận danh hiệu học sinh xuất sắc nhất. Cô nhảy cỡn lên, vui đùa theo điệu nhạc.

- Expecto Patronum...ummmmm!!!

Một tiếng hét còn lớn hơn nhưng đáp lại chỉ là một luồng sáng bạc vụt ra. Thành công đem sự chú ý của cả 3 tên Giám Ngục dồn về phía cô.

Lạy Merlin, bọn họ còn nhập khẩu cả Giám Ngục ư? Giám ngục không phải đang nên cai ngục Azkaban hay sao. Vui đùa ở đây làm gì? Không có vui đâu nha. Rồi trong đầu Sabrina vụt lên cảnh cô và người kia đang hôn nhau thắm thiết. Hai người như hòa quyện vào làm một. Dường như không gì có thể chia cắt họ:

- Ex...pec...to...Patronum!!!

Sabrina đảo cây đũa phép một vòng. Từ đầu cây đũa phép hiện ra một con ngựa lớn màu bạc có cánh, chạy băng lại hí vang giơ chân giẫm đạp tấn công những tên Giám Ngục. Rồi quay đầu lại bên này, húc văng một tên khác bay xa. Chạy quanh một vòng xung quanh xua tan đám sương mờ mờ rồi vỗ cánh bay đi mất. Một con Abrẫn màu bạc. Thần hộ mệnh của cô là một con Abraxan.

Đỡ lấy Sirius và Snape. Dùng một cái quyết chữa trị còn không quên lôi ra cả tá lớn bé chocolate Ếch Nhái ra cho bọn họ.

- Ăn đi! Các cậu sẽ thấy đỡ hơn đấy.

Ban đêm, sau khi Sabrina chạy xung quanh một vòng, liên tục tạo ra những màng chắn pháp thuật vô hình bao quanh lại khu cắm trại.

- Salvia Hexia...Protego totalum...Cave inimicum...Fianto Duri.

Cô bé tạo ra một loạt thần chú bảo vệ, bùa che chắn, còn có cả bùa báo động và đuổi người nữa. Sirius đứng một bên phụ giúp Snape dựng trại.

Lúc nhóm lửa xong thì lũ trẻ đã đói meo. Sirius mới bèn nhận nhiệm vụ cùng Snape đi kiếm những thứ có thể ăn được trong rừng.

- Mẹ mình có thể hóa phép ra thức ăn từ trong không khí. Snape một bên gãi đầu gãi tai, bộ dáng biếng nhác lên tiếng.

- Mẹ của bồ không thể nào biến ra thức ăn từ không khí. Không ai có thể. Thực phẩm là điều đầu tiên trong năm trường hợp ngoại lệ chính trong luật của Gamp về Luật chuyển đổi nguyên tô. Bồ không thể tạo ra thức ăn từ trong hư vô. Bồ có thể Triệu hồi nó, nếu bồ biết nó ở đâu, có thể biến đổi nó, hay làm tăng số lượng nếu bạn đã có. Sabrina lên tiếng giảng giải.

Snape rất không đành lòng nhưng vì cậu là người am hiểu các loại cây, thảo dược và nấm nhất. Nếu để cho tên Sirius kia đi kiếm rau cỏ, bọn cậu cũng ngộ độc hết cả lũ không chừng. Vậy là Snape nhận nhiệm vụ đi hái nấm, tìm những rau và củ quả có thể ăn được trong khu rừng. Còn Sirius thì đi săn thú. Một công việc phải nói là vô cùng hợp với Sirius. Cậu nhanh nhẹn đặt bậy sập, bẫy treo rồi trái đánh phải đánh đem lời nguyền bắn ra bùm bùm vào những con thú vật đáng thương trong khu rừng.

Bọn chúng săn được 2 con gà vầ một con dê núi bự. Tay nghề của Sirius quả nhiên là thần sầu. Snape cũng không kém cạnh, cậu bới được hàng tá khoai lang, nấm và quả dại.

Snape được giao cho phần việc đồ tể với Sectumsempra. Bùa Cắt sâu vĩnh viễn. Sabrina chịu trách nhiệm chế biến đồ ăn và dùng bùa chú để bảo quản cho chúng mãi tươi trong những ngày sắp tới.

Bọn chúng nhóm một khóm lửa nhỏ. Đem những con gà đã được nướng chín vàng ươm đang tỏa ra mùi thơm nức mũi.

- Ahhh ăn thôi, mình đói lắm rồi. Sirius vẻ mặt háu ăn không thể chờ đợi thêm nữa.

- Từ từ đã. Sabrina ở một bên, liên tay quết những thứ nước vàng đặc sệt lại trên lớp da của con gà. Liên tay lật giở con gà trên ngọn lửa phừng phừng.

- Đây là mật ong. Thứ này làm tăng mùi vị và cũng khiến da gà giòn hơn. Chút các cậu ăn thử xem. Xong ngay đây.

- Tớ không thể đợi đến khi nó chín. Này đây, cái đùi lớn sẽ là của Sabrina, cô ấy một con gà. Và phần lớn thứ hai là của mình. Snape cậu cũng kiếm được nhiều quả dại mà đúng không?

- Chỉ có 1 phần ba số đội tham dự có thể lọt vào vòng trong. Chưa kể khi cậu ở quá lâu tại một địa điểm, sẽ có những màn sương mờ từ từ lan từ ngoài bìa rừng vào thu hẹp khoảng cách. Những làn sương này có thể khiến người ta say ngủ. Snape cầm lấy một cái đùi gà ngoạm lấy một miếng rồi mới cất giọng.

- Vậy là chúng ta sẽ phải di chuyển liên tục. Sirius lên tiếng. Gà Sabrina nướng đúng là rất ngon. Ngon hơn cả con gia tinh Kreacher của nhà cậu làm nữa. Hương vị thơm nức, lướp da giòn béo ngọt lịm, hòa quyện cùng từng thớ thịt săn chắc. Ngon tuyệt cú mèo! Có tay nghề của Sabrina ở đây, bọn trẻ còn lo gì đói nữa.

- Nhưng vấn đề chính vẫn là phải kiếm được 2 chiếc thẻ nữa.

- Nhưng không thể đảm bảo là các tấm thẻ còn nguyên vẹn hoặc bị chiếm đoạt được rồi. Những đội khác có thể đã chạm trán nhau.

- Kẻ thù tiếp theo có thể chính là cơ hội của chúng ta đấy.

- Tại sao chúng ta không sao chép một chiếc thẻ giống y hệt. Tớ đã thấy những thẻ bài khác của nhóm khác.

- Không. Nó đã được ếm bùa Chống gian lận rồi nhớ không?

Bọn trẻ ngồ cùng nhau nướng Marshmallow và uống những cốc bia bơ tu khụ mà Sabrina mang theo. Cô còn đóng lon cẩn thận từng chai một. Và hãnh diện nói rằng đó chính là do cô phát minh ra từ ý tưởng đồ uống đóng lon của Muggle đó. Bên trong được hút hết không khí để bảo quản tươi nguyên.

Chúng trở lại căn lều. Bên trong là một căn nhỏ nhỏ bằng gỗ, có ba căn phòng và một nhà vệ sinh. Còn có phòng khách với lò sưởi và bàn uống nước. Một kệ sách và hai chiếc đèn đứng to cồ cộ. Một căn nhà đơn giản ấm cúng. Bên trong mỗi phòng đều có giường và tủ kệ. Dưới sàn cũng trải sẵn thảm lông mịn mượt. Bọn trẻ rất nhanh chìm vào giấc ngủ.