Hôm nay là ngày đầu tiên Sabrina luyện tập Quidditch. Dạo này Murphy đều kéo cô ra khỏi thư viện để bàn luận chiến thuật. Hôm nay cô tới sân tập, cậu ấy cũng đi theo. Murphy mở cái hộp ra, bên trong là bốn trái banh khác cỡ nhau. Cậu giải thích:
- Thế này nhé, luật chơi Quidditch rất dễ hiểu mặc dù chơi thì không dễ. Mỗi bên có bảy cầu thủ, trong số đó có ba người được gọi là Truy thủ. Murphy lấy ra một trái banh đỏ to bằng trái banh da của môn bóng đá. Cậu lại tiếp tục:
- Trái banh này gọi là Quaffle. Các truy thủ sẽ ném banh này cho nhau, làm sao cho nó chui qua những cái vòng để lấy điểm. Mỗi lần banh Quaffle lọt qua vòng là được mười điểm. Cậu hiểu kịp không? Bây giờ, mỗi bên có một cầu thủ gọi là Thủ quân. Đội trưởng Malfoy là Thủ quân của đội Slytherin. Anh ấy phải bay vòng vòng quanh những cái vòng của đội mình để ngăn không cho đối phương ghi điểm.
Murphy đưa cho Sabrina một cái dùi cui, hơi giống cây gậy đánh bóng chày.
- Giờ mình chỉ cho cậu cách chơi Bludger. Hai trái banh này là Bludger. Đó là hai trái banh đặc biệt màu đen và hơi nhỏ hơn Quaffle một chút. Sabrina để ý thấy chúng cứ nhấp nha nhấp nhổm muốn thoát ra khỏi hộp. Murphy bảo Sabrina:
- Đứng lùi lại!
Cậu thả một trái Bludger ra. Lập tức trái banh đen bay lên cao và nhắm thẳng vào mặt Sabrina mà lao tới. Sabrina phải dùng dùi cui gạt nó ra để khỏi bị bể mũi, và vừa chạy zích zắc vừa né banh. Vừa vất cả vật lộn với trái banh để nhét nó trở vô hộp, cậu vừa nói:
- Nhìn vậy hiểu chưa? Mấy trái Bludger sẽ phóng xung quanh các cầu thủ, tìm cách hất văng họ ra khỏi cán chổi. Vì vậy mỗi đội cần có hai Tấn thủ. Tấn thủ nhà mình là Lucy Steeler và Nathan Parker. Công việc của họ là bảo vệ cầu thủ đội nhà khỏi bị Bludger tấn công, rồi làm sao cho chúng quay sang tấn công các cầu thủ đội đối phương. Cậu hiểu kịp không?
- Ừm... Hồi nào giờ, có ai bị chết vì banh Bludger chưa? Sabrina vốn là một con mọt sách, từ hồi nào tới giờ cô cũng chưa có quan tâm tới Quidditch một chút xíu nào hết. Thường cô cho rằng hoạt động đầu óc quá nhiều thì hoạt động thể dục thể thao sẽ bớt đi. Hoặc là cô lười.
- Ở Hogwarts thì chưa. Cũng có vài người bể hàm trật tay, nhưng chưa có ca nào nặng hơn. Rồi! Bây giờ tới cầu thủ cuối cùng trong một đội Quidditch. Tầm thủ. Đó chính là em. Cậu sẽ không cần phải để ý đến Quaffle hay Buldger.
- ... trừ khi chúng tông bể đầu mình hả? Cái đầu này là thứ quý giá nhất trên cơ thể mình đó. Cô vừa nói vừa lấy tay ôm chặt đầu.
- Đừng lo. Hai Tấn thủ nhà Slytherin dư sức bảo vệ cả đội. Anh muốn nói là hai người đó là một cặp Bludger bằng xương bằng thịt.
Murphy lấy trong hộp ra trái banh thứ tư, cũng là trái banh cuối cùng. So với Quaffle và Bludger thì nó bé tí, bé bằng cái hạt dẻ lớn thôi. Nó màu vàng chóe và có những cái cánh vàng nhỏ xíu. Murphy nói:
- Đây là banh Snitch vàng, và nó là trái banh quan trọng nhất. Nó rất khó bắt vì bay quá nhanh lại khó nhìn thấy. Nhiệm vụ của Tầm thủ là bắt trái banh này. Cậu phải len lỏi giữa các Truy thủ, Tấn thủ, Thủ quân, giữa những trái Quaffle, Buldger... Để bắt nó trước khi Tầm thủ của đối phương giành lấy, bởi vì bất cứ Tầm thủ nào bắt được nó là đội mình được hưởng thêm một trăm năm mươi điểm. Và như thế là gần thắng. Cũng chính vì thế mà bọn Tầm thủ hung hăng vô cùng. Một trận đấu Quidditch chỉ kết thúc khi có một đội tóm được banh Snitch. Vì vậy trận đấu có thể kéo dài vô tận. Hình như trận kỷ lục là ba tháng ròng rã. Người ta phải có người thay thế để cầu thủ chợp mắt một chút... Rồi! Cậu có thắc mắc gì không?
Sabrina gật đầu. Dành cả buổi hôm ấy luyện tập Quidditch đến độ cô đi cà nhắc khi đẩy chiếc xe cùng Murphy trở về phòng sinh hoạt chung. Đàng thương cho đôi chân của cô. Đôi chân ấy ngày nào chỉ để đung đưa ngồi đọc sách chứ đâu phải bám chặt trên chiếc chổi đâu.
Có thể vì bây giờ bận quá, ba buổi tập Quidditch mỗi tuần, rồi hàng đống bài tập, khiến cho Sabrina lu bu đến nỗi không ngờ mình đã theo học ở Hogwarts được hai tháng rồi. Lâu đài giờ đây đã trở nên thân quen như nhà nó. Những bài học cũng ngày càng thú vị hơn, quyết tâm giữ vững phong độ của một học sinh đầu bảng. Sabrina không khi nào ngơi nghỉ cho tới tận tối muộn trở về phòng ngủ. Những giấc mộng mị vì vậy mà cũng không đến nữa.
Trừ một đêm, Sabrina mơ thấy mình đang đứng trong căn phòng cùng những người không rõ mặt. Bỗng từ đâu rất nhiều con rắn rơi thẳng xuống đầu cô. Cô hét lên: "Cứu mạng". "Chúng ta không phải tới để hại cô". Mấy con rắn đó đang nói chuyện ư? Làm thế nào mà. Cũng chỉ là trong giấc mơ thôi. Rồi cô độn thổ chạy ra khỏi nơi đó. Nơi cô đặt chân tiếp theo là một khung cảnh lạ kỳ, một cầu thang bằng gạch nung hình xoắn ốc đang dẫn thẳng xuống dưới rất sâu, rất sâu. Cô không chắc mình nhìn thấy đáy của tòa nhà hình ống đó. Mỗi tầng lại có những cánh cửa gỗ đóng chặt ở hai bên. Căn phòng liên tục chuyển động vòng tròn thay đổi vị trí của những cánh cửa đó. Sabrina bước tới mở một cảnh cửa với tấm biển hiệu: "Nơi ngươi ở đâu. Linh hồn ta ở đó". Một câu nói tối nghĩa. Sabrina bước vào thấy một người đàn ông rất đẹp trai đã đứng ở đó tự khi nào. Sabrina dụi mắt để nhìn cho rõ, da trắng, mắt nâu, tóc đen lượn sóng. Sao mái tóc đáng ghét này trông có vẻ quen thế nhỉ? "Ta chỉ muốn có một bữa tối với ngươi". Nhưng trong vô thức Sabrina chạy lại, nhảy lên người kẻ đó mà ôm chầm lấy hắn. Cái ôm rất thân thiết. Cô như tưởng mình có thể ngửi thấy mùi hương nam tính từ người đàn ông này đang phả trên tai mình. Hắn thở gấp gáp, hơi ấm nóng hổi khiến tai Sabrina nhộn nhạo. Nhưng cô lại thấy rất vui.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Sabrina ý thức được rằng cô đã mơ một giấc mơ đáng xấu hổ tới nhường nào. Cô còn chưa từng nghĩ tới những hành động thân mật như vậy với ai bao giờ đâu. Nhưng trong mơ cô đã rất vui, rất thân thiết, rất ấm áp. Loại cảm giác này, cô chưa từng trải nghiệm lần nào.
Tháng mười một đã tới. Trời trở nên lạnh căm. Những ngọn núi quanh trường đổi màu xám xịt và mặt hồ se lại như tấm gương thép. Sáng sáng, sương giá phủ khắp sân trường. Từ cửa sổ trên lầu có thể nhìn thấy lão Hagrid quấn mình trong chiếc áo da lông chuột chũi, đeo bao tay da thỏ và mang đôi giày khổng lồ bằng da hải ly. Lão đi rũ băng bám trên mấy cây chổi thần ngoài sân bóng Quidditch, xong việc, lão bó chúng lại.
Mùa bóng Quidditch đã bắt đầu. Thứ bảy này Sabrina sẽ đấu trận đầu tiên, trận Gryffindor gặp Slytherin. Nếu nhà Gryffindor mà thắng trận này thì sẽ được đôn lên hạng hai trong vòng tranh cúp vô địch.
Cũng may là bây giờ Murphy đã trở thành bạn của Sabrina và Snape. Có lẽ trừ Snape ra. Vì hắn chỉ thường tới sân xem Sabrina tập bóng. Trên tay vẫn cầm theo chồng sách lớn nhỏ. Hắn vừa đọc sách vừa theo dõi được cô sao? Sabrina đã rất tò mò.
Những câu hỏi cùng cảm giác về người đàn ông kia cứ lởn vởn trong đầu Sabrina. Nó cố xua hết mọi thứ ra khỏi đầu. Nó cần ngủ. Nó phải ngủ. Chỉ còn mấy tiếng đồng hồ nữa là Sabrina bước vào trận Quidditch đầu tiên trong đời.
Sớm ra, bình minh rạng rỡ mà lạnh lẽo. Đại Sảnh đường ngào ngạt mùi xúc xích chiên và um sùm tiếng đấu láo của bọn trẻ con đang háo hức chờ coi một trận Quidditch hay ra trò. Sabrina hôm nay tâm trạng cực kỳ hồi hộp, mái tóc cô bé đã được tết gọn gàng thành hai bím tóc vòng ra đầu mà theo nhận xét của Snape là trông giống những chiếc xúc tu của con Kỳ Giông lửa. So sánh kiểu gì vậy???
Đúng mười một giờ, dường như cả trường đều đổ ra đứng quanh sân bóng Quidditch. Nhiều học sinh còn mang theo ống dòm. Mặc dù ghế ngồi đều đã được nâng cao lên trời, nhưng thỉnh thoảng cũng khó theo dõi một vài diễn biến của trận đấu. Snape ngồi cùng Murphy và đám học sinh nhà Slytherin, ngồi cổ động ngay hàng ghế đầu. Và Sabrina vừa ngạc nhiên vừa cảm động hết sức khi thấy cả đám giương lên một tấm biểu ngữ cổ động thiệt lớn, làm từ tấm khăn trải giường. Trên tấm biểu ngữ, Sabrina Sandal được gọi là Nữ chiến binh Valkyrie và cậu Jea Kim – người sẽ là bình luận viên ngày hôm nay khéo tay đã vẽ hẳn một con rắn to, biểu tượng của nhà Slytherin ngay dưới tên Sabrina. Đã vậy, Snape còn ra tay làm một phép thuật nho nhỏ, khiến cho nước sơn cứ chốc chốc lại đổi màu.
Trong khi đó, ở phòng thay đồ, Sabrina và cả đội đang mặc vào những chiếc áo chùng Quidditch màu xanh thẫm.
Cả đội lắng nghe Đội trưởng Malfoy phát biểu trước trận đấu:
- Thưa các anh chị em, đây là đội hình tuyệt vời nhất của nhà Slytherin từ nhiều năm trở lại đây. Lần này chúng ta sẽ chiến thắng. Tôi biết chắc như vậy.
Rồi anh nhìn trừng trừng cả đám như muốn nói:
- Mà tụi bây phải thắng, nếu không thì...Thôi. Tới giờ rồi. Chúc tất cả may mắn.
Sabrina theo gót Đội trưởng ra khỏi phòng thay đồ, mong sao cho đầu gối mình đừng sụm xuống khi bước ra sân trong tiếng hò reo cổ vũ. Bà Hooch cầm còi trọng tài. Bà đứng giữa sân chờ hai đội tiến ra, một tay bà đã cầm sẵn cây chổi. Khi tất cả các cầu thủ đã đứng chung quanh, bà Hooch nói:
- Tất cả các trò nghe đây, ta muốn tất cả phải chơi một trận thật hay thật đẹp.
Sabrina thấy Potter đứng đó. Giơ tay chào nó. Có lẽ là cảm ơn phi vụ lần trước mà cậu ta cũng được nhận vào đội Quidditch đi. James Potter chơi ở vị trí Tầm thủ. Cũng như Sabrina. Potter đưa hai ngón tay lên mắt rồi lại chỉ nó về phía Sabrina ý "cứ coi chừng đấy." Sabrina lười biếng nói:
- Potter, Sirius người yêu của cậu đâu rồi? Đang trên ghế khán giả ah? Có cần tụi này cổ vũ cho tình yêu của hai người thành hiện thực mà không gặp chút rào cản tâm lý nào hay không?
- Cô đừng có mà vu khống. Cậu ấy sẽ luôn luôn bên cạnh tôi. Potter mặt đỏ bừng, trong khi bịt tai lại không muốn nghe tiếng cười nhạo đến từ lũ rắn con.
- Thì ra là cậu thiếu tình thương của cha? Sabrina mặt đơ ra, trầm lắng nói tỏ vẻ cảm thông.
- Không!!! Chuyện không phải như cô nghĩ!!!....Tôi....Không!!!
Cô Hooch thét lên phá vang "bầu không khí đầy tính giải trí."
- Lên chổi!
Sabrina trèo lên cây cùng Comet 620. Bà Hooch thổi một hồi còi chói tay bằng cái còi bạc. Mười lăm cây chổi vọt lên không trung, càng lúc càng cao. Trận đấu bắt đầu.
- Thật là một ngày tuyệt đẹp cho trận đấu Quidditch. Và giờ đây không cần chờ đợi nữa thành viên của hai đội bóng đã có những hành động đầu tiên.
- Và ngay lập tức, Angelina của đội Gryffindor giành được banh Quaffle. Chà, cô gái này quả là một Truy thủ xuất sắc, mà lại hấp dẫn nữa chứ...
- Jea Kim!
- Dạ, em xin lỗi!
Bị giáo sư McGonagall nhắc nhở, anh chàng Jea Kim cụp tai lại.
- Còn bây giờ, thưa quý vị, cô ấy đang vượt lên cao, một đường chuyền chính xác cho Alicia Skiving, một phát hiện mới của Heznandez, mà năm ngoái còn ngồi ghế dự bị... Bóng được chuyền về cho Angelina... Ồ, không, đội Slytherin đã giành được Quaffle. Hai cầu thủ nhà Slytherin đang bay cặp lẫn nhau trong một chiến thuật Parkin Pincer tuyệt vời. Phòng thủ không chỗ chê. Lucy Steeler, đúng như cái tên của mình, đang bay vượt lên như một con ó...Vào...Mười điểm đầu tiên cho Slytherin.
- Ối...Có lẽ chấn thương rồi, một trái Bludger đâm vô ót Lucy... Banh lại về tay Gryffindor... Adrian Pucey đang tăng tốc bay đến cột gôn, nhưng một trái Bludger thứ hai đã cản đường anh. Đội trưởng Lucius Malfoy xuất sắc bảo vệ cột gôn nhà mình với một cú đá vô cùng đẹp mắt...Dù sao các Tấn thủ nhà Gryffindor đã chơi rất ngoạn mục, và Angelina một lần nữa chiếm được Quaffle, trước mặt cô hoàn toàn trống trải và... vút... Phải nói đúng là cô đang bay...Tránh được một trái Bludger đang lao tới...Cột gôn trước mặt rồi... Cố lên nào, Angelina...Thủ quân Malfoy lao xuống...Hụt rồi...GRYFFINDOR GHI BÀN!
Học trò nhà Gryffindor bùng lên hoan hô làm sôi cả bầu khí lạnh, trong khi phe Slytherin la ó, rên rỉ. Tuốt trên đó Sabrina đang lượn quanh, theo dõi sít sao trận đấu và nheo mắt tìm kiếm tung tích trái banh Snitch. Đây là chiến lược của Malfoy. Anh đã dặn dò Sabrina:
- Em cứ việc né cho tới khi nào phát hiện ra banh Snitch. Tụi này không muốn em tấn công khi chưa cần phải ra tay.
Lúc Lucy ghi bàn, Sabrina đã luyện vài vòng từ cột gôn này sang cột gôn khác để xả ga vui sướng. Giờ đây nó đã tỉnh táo lại, tập trung tìm kiếm banh Snitch. Có lúc nó thoáng nhìn thấy một ánh vàng xẹt qua, nó dậm mạnh chân đuổi theo. Rồi có lần một trái Bludger lăn xả vô Sabrina, chọi nó lia lịa, hung hãn như đại bác thần công, và Cody Lestrange đã kịp thời đến đuổi trái banh đi. Vừa giận dữ đấm cho trái banh Bludger một phát văng về hướng Marcus. Cody vẫn còn kịp hỏi:
- Em không sao chứ, Sabrina?
- Đội Slytherin đang có banh, Tầm thủ James Potter đã lặn xuống, né được hai trái Budger, qua được hai Tấn thủ nhà Slytherin, vượt nốt Truy thủ Bell, anh đang tăng tốc về hướng...Khoan đã...để coi có phải banh Snitch không...
Tiếng rì rầm nổi lên rồi lan khắp đám đông, khi Adrian Pucey buông rơi trái Quaffle vì mãi ngoái nhìn theo một ánh vàng thoáng nhá lên, vút ngang qua tay trái nó.
Sabrina đã nhìn thấy banh Snitch. Nó phóng người xuống có ánh vàng lóe sáng ấy trong một cơn kích động dữ dội. Tầm thủ của Gryffindor là James Potter cũng đã nhìn thấy banh. Cả hai kè cổ nhau lao vào tranh trái Snitch. Tất cả Truy thủ hai đội dường như quen béng nhiệm vụ của mình, cứ ngẩn ra, lửng lơ bất động giửa không trung.
Potter đã nhanh hơn Sabrina. Nó nhìn thấy trái banh nhỏ xíu với đôi cánh chấp chới, đang bay chếch lên cao, ở phía trước. Sabrina dồn sức làm một cuộc đột phá tốc độ để vọt lên...
- ẦM!
Rồi một tiếng gầm căm phẫn nổi lên từ phía cổ động viên nhà Gryffindor: Sabrina vọt lên với tốc độ chóng mặt rồi đột ngột bay thẳng xuống đuổi theo trái banh Snitch với tốc độ khủng khiếp. Ngay bên cạnh là James Potter cũng đang tập trung vào trái banh vàng. Khi chỉ còn cách mặt đất có 3 tấc, Sabrina hất tung trái banh Snitch ra xa đồng thời ghìm chiếc cán chổi lại, đột ngột đổi hướng bay vọt ra xa khiến cho Potter lao theo mà mất đà ngã chổng vó xuống dưới sân. Cổ động viên Gryffindor gào vang:
- Phạt. Chơi xấu!!!
Nhưng sau phút giây rối loạn ấy, trái Snitch đã lại biến đâu mất tăm.
- Vâng là Wronski Feints. Là Wronski bà con ơi, thật bất ngờ lại được thấy màn biểu diễn này ở đây. Ngay tại Hogwarts. Trận đấy này phải ngang tầm với Cúp Quidditch Thế giới. Tất nhiên là nếu so sánh với Đội Chudley Cannons.
Đám đông hò hét ầm ĩ.
- Sau khi suýt giết chết Tầm thủ nhà Gryffindor. Rất nhanh cả đội đã lấy lại phong độ. Và bây giờ 2 Truy thủ nhà Gryffindor đang tráo đổi nhau quả bóng Quaffle trên không. Hướng thẳng tới cột lưới nhà Slytherin. Ai sẽ ghi bàn đây...không biết...Và họ đã lừa được Đội trưởng Malfoy. VÀO. 10 điểm nữa cho Gryffindor. Tỷ số trận đấu hiện nay là 60 – 40. Rất sát sao thưa bà con. Vẫn chưa thấy trái banh Snitch đâu.
Bất chợt, Sabrina bay hướng thẳng tới phía dưới những cột gỗ của khán đài. Cô đã thấy trái banh Snitch, tránh né những cột gỗ đâm ngang, chĩa dọc từ khắp nơi. Sabrina bay vòng vòng hình xoắn ốc mà theo sau là Potter. Cũng rất tài tình cậu đuổi theo sát nút, tránh được tất cả những cột gỗ đó. Sabrina với tay ra, đứng cả lên cây chổi mà với tay bắt trái banh Snitch.
Uỳnh. Sabrina văng thẳng vào cột gỗ trước mặt, Potter theo sát sau cũng va vào mà bắn người lên sân đấu. Mắt thấy những cột gỗ gần nhất rơi xuống đè lên người Potter. Sabrina bay qua hất cậu về phía xa. Còn bản thân thì bị một chiếc cột xoẹt qua má. Để lại một vệt xước dài.
Cô đáp đất. Giơ trái banh Snitch vàng đang ra sức giãy giũa lên cao.
- Tôi bắt được nó rồi.
Khán đài nổ ầm trong tiếng hò reo.
- Một trận đấu tuyệt vời, kết thúc với tỷ số 210 – 40. Áp đảo! Nghiêng về nhà Slytherin. Và giờ chúng ta có thể ăn mừng chiến thắng.
Đám học trò ùa xuống sân bóng. Khiêng Sabrina chuyền tay lênh khênh trên cao mà tung cô lên xuống. Sabrina cảm thấy tức ngực nhưng cũng cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Hóa ra cô cũng có tài trong việc chơi thể thao chứ bộ. Đó là ngày vui nhất từ trước đến giờ. Đám Slytherin hò hét cho tới tận bữa ăn chẳng giống với vẻ đạo mạo quý tộc thường ngày. Mà Sabrina là anh hùng ngày hôm nay. Hết đứa học trò nhà Slytherin này lại tới đứa khác đến bắt tay chúc mừng cô. Mà Malfoy ở một phía bàn cũng hướng Sabrina gật đầu hài lòng.
Mãi Snape mới đưa Sabrina thoát ra từ trong đám đông mà dúi vào tay cô một lọ dung dịch trị thương. Hắn điều chế lọ dung dịch này lúc nào vậy. Sabrina vui mừng cảm ơn rối rít. Còn để cho Snape bôi thuốc trị thương lên mặt cho cô. Vừa bôi tay Snape vừa nhẹ nhàng như thể sẽ làm đau cô vậy. Nó thổi thổi lên miệng vết thương và bảo làm thế này cô sẽ đỡ đau. Sabrina mặt đỏ bừng trước hành động này của Snape. Còn hắn thì nhoẻn miệng cười ra điều chăm sóc cô.