"Expecto Patronum"
Một tia sáng vụt lên đẩy lùi bọn giám ngục, bọn chúng kinh hãi không ngừng rút lui.
Mà Severus Snape cùng Lily Evans hiện tại vô cùng kinh ngạc, đặc biệt là Severus.
Hắn vốn đã chuẩn bị sẵn rằng bản thân chắc chắn sẽ phải hi sinh vì Lily, ấy thế mà, người nọ lại một lần không tiếc thân mình cứu hắn.
Mà cậu sau câu thần chú khó khăn cũng miễn cưỡng hồi phục.
Sau đó, người nọ nghiêng đầu, quay lại.
Đối diện với hắn thế mà lại là một chàng trai trẻ tuổi, thoạt nhìn chỉ mười sáu, mười bảy. Cậu có một đôi mắt biếc xinh đẹp tựa Lily Evans nhưng lại mang theo sự mệt mỏi, ưu thương nơi đáy mắt. Và mái tóc đen rối bù, cùng vầng trán mang theo một vết sẹo tia chớp mờ ảo, khuôn mặt thiếu niên mang theo vẻ ngang tàn, dũng cảm dường như trong phút chốc đang mạnh mẽ xâm lấn tâm trí hắn.
Người nọ tuy có vẻ ngoài rất giống James Potter nhưng lại không khiến hắn sinh ra bất kì sự chán ghét nào.
Đôi mắt xanh biếc dịu dàng nhìn hắn, khoé môi cậu mơ hồ cong lên.
"Tạm biệt."
Hẹn gặp lại, Sev
"Chờ..."
Lời chưa dứt, Severus Snape cũng đột ngột ngã xuống, trước mắt hắn tối sầm lại.
Hai tháng sau
Sau lần tấn công của giám ngục Azkaban, Hogwarts cũng dần trở về quỹ đạo vốn có.
Sirius Black nhà Gryffindor, sau khi bị thế lực hắc ám điều khiển dẫn đến tổn thương bạn học cùng Severus Snape và Lily Evans từng bị bọn giám ngục tấn công cũng được chữa trị hoàn toàn.
Cuộc sống của các học sinh cùng giáo sư đều sớm bình thường trở lại.
Bên ngoài là vậy, nhưng thực chất trong thâm tâm của một số người đã có những sự biến hoá khó lường.
Điển hình, không ai khác chính là Severus Snape và Lily Evans.
Lily Evans bởi vì Severus Snape đã cứu mình mà trái tim bỗng chốc sinh ra cảm giác khác lạ, mọi sự hiểu lầm giữa cả hai vốn từ 'máu bùn', giờ đây cũng đã được hoá giải.
Cô cùng hắn thoáng lại trở thành tri kỷ như xưa. U
Mà chính điều này cũng khiến James Potter không ngừng ghen tức.
Khó khăn lắm mới có thể khiến Lily rung động mà giờ đây tất cả lại bị một tên xà tinh phá hoại, James Potter há có thể buông tha.
Vì thế, mối quan hệ giữa Severus Snape và bộ tứ nhà Gryffindor ngày càng tồi tệ.
Mà bản thân Severus Snape cũng không thể nào thoải mái được, dẫu yêu mến Lily Evans cùng chán ghét James Potter thì chỉ cần nhìn thấy hai người họ, hắn sẽ không nhịn được mà liên tưởng đến người kia.
'Chàng trai mà hắn không thể tìm ra ấy'
Và cũng là người đã khiến Severus Snape hiểu được cái gọi là tình yêu.
Hogwarts năm 1977
Buổi khai giảng vào năm thứ sáu của Severus Snape tại Hogwarts.
Trên bàn ăn dài của các nhà, các học sinh đang phải ngao ngán trước bài hát khó nghe của nón phân loại.
Sau khi các tân học sinh hoàn thành việc phân loại nhà, hiệu trưởng Albus Dumbledore thông báo: "Có lẽ các trò đã biết, vì một sự cố vô tình xảy ra vào hai năm trước nên năm nay chúng ta sẽ không tổ chức cuộc thi Tam Pháp Thuật. Nhưng đừng vội hụt hẫng, vì thay vào đó các trò sẽ cùng một vị giáo sư và các học sinh đến từ học viện Durmstrang cùng giao lưu, trao đổi trong vòng một năm học này."
Lời hiệu trưởng Albus Dumbledore vừa dứt,
cửa lớn bị đẩy ra, thu hút tầm nhìn của tất cả mọi người.
Dẫn đầu là một nhóm khoảng năm nam phù thủy cao lớn mang đồng phục đỏ và áo choàng lông thú tiêu biểu của học viện Durmstrang xếp thành một hàng tiến vào.
Sau cùng là một chàng trai có vẻ ngoài đặc biệt, thân hình mảnh khảnh, cao gầy thoắt ẩn hiện sau lớp áo choàng đen.
Bề ngoài cậu hệt như hình ảnh phản chiếu của James Potter từ mái tóc đen rối bù, chiếc kính tròn và có đôi mắt xanh biếc giống Lily Evans của Gryffindor.
Các học sinh của Durmstrang lần lượt đến bên một hàng ghế trống, ngồi cạnh nhà Slytherin.
Còn chàng trai sau cùng lại nhanh chóng bước về phía hiệu trưởng.
Albus Dumbledore mỉm cười ôn hoà nhìn cậu, mỉm cười ôn hoà rồi nói: "Trong học kì tới đây, giáo sư Riddle vì phải giải quyết một số vấn đề riêng tư, nên giáo sư Potter sẽ tạm thay thế thầy ấy, đảm nhận môn Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám."
Em
"Không phải chứ, cùng lắm chỉ bằng năm sáu, năm bảy trường chúng ta."
"Trẻ như vậy, đã có thể trở thành giáo sư sao?"
"Thầy ấy thật đẹp trai."
"Không biết thầy ấy có bạn đời chưa ta?"
Các học sinh thầm thảo luận sôi nổi.
"Potter? Ngay cả họ cũng giống cậu đấy James." Sirius Black cười thích thú.
"Cậu chắc chắn không phải đến từ gia tộc Potter."
"Hoàn toàn không có. Mà nếu có, tại sao từ nhỏ đến giờ, tớ chưa từng gặp qua thầy ấy?"
James Potter lắc đầu thở dài.
'Người nọ rõ ràng giống y như vậy.'
Nghĩ đến đây, tâm trí của James Potter bất giác xuất hiện những tình tiết não bổ như 'anh em tương tàn', 'sóng gió gia tộc', 'người anh trai song sinh thất lạc từ bé bỗng quay về tranh giành quyền thừa kế gia tộc', 'Kế hoạch phản công của con riêng nhà quyền quý'...
Muôn vàn câu chuyện cẩu huyết tưởng chỉ có trong tiểu thuyết giờ đây lại trở nên hợp lí đến đáng sợ nhờ trí tưởng tượng phong phú đầy bay bổng của James Potter và tất cả mọi học sinh của Hogwarts.
Vì thế, bọn họ không hẹn mà cùng trao cho vị giáo sư mới kia một ánh nhìn đầy xót xa và trìu mến.
Hiệu trưởng Albus Dumbledore: "???"
Harry Potter: "!!!"