[Đồng Nhân Harry Potter] Ta Là Con Của Cha Và Ba Ba

Chương 1: Bởi vì ta mới là của ba ba hài tử- cha thật là giỏi




Sau chiến tranh, tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt, dưới sự hướng dẫn của Kẻ Được Chọn mà nhóm phù thủy bắt đầu sửa chữa lại Hogwarts bị tàn phá. Khi phán quyết đám Tử thần Thực tử, Kẻ Được Chọn cung cấp ký ức của mình để chứng minh, Draco dẫn dắt nhóm Slytherin trợ giúp cậu.

Sau chiến tranh, cô nàng Granger ngay khi mới nhận được bằng tốt nghiệp loại ưu của Hogwarts – dù ba người Tam Giác Vàng không trải qua năm học thứ bảy nhưng vì biểu hiện của bọn họ đều xuất sắc hơn bất kỳ ai năm bảy, dưới sự hô hào của giáo sư McGonagall, Bộ Pháp thuật cho phép trao bằng tốt nghiệp cho ba người, mà sau khi chuyện này được đăng trên "Nhật báo Tiên tri" thì Bộ Pháp thuật được dân chúng khẳng định – gia nhập Bộ

Phép thuật, đưa tới cho Bộ Pháp thuật một làn gió mới.

Nhất là trong chiến tranh, Granger lại được Kẻ Được Chọn công nhận là một người mưu trí, mỗi một đề nghị của cô đều khiến cho giới phù thủy có được sự tiến bộ rất lớn, mọi người càng ngày đánh giá càng cao vị nữ phù thủy này.

Sau chiến tranh Kẻ Được Chọn trở thành hiệu trưởng trẻ tuổi nhất lịch sử, nhận hai con đỡ đầu là Teddy Lupin và Scorpius Malfoy, nhận hai học trò gồm Rose Weasley, Grader, một cậu bé có phép thuật vô cùng mạnh.

"Grader! Trò đang làm cái gì vậy." Nam nhân vung trượng đem tất cả mọi người bảo vệ phía sau màn chắn màu lam nhạt chắn đi nguồn pháp lực khổng lồ toả ra từ thiếu niên.

"Grader...Grader!!! Ta mới không phải Grader!" Thiếu niên một bộ dáng điên cuồng gào rít, pháp lực từ cơ thể bạo loạn phóng thích ra ngoài phá huỷ mọi thứ xung quanh. Khuôn mặt xinh đẹp với mái tóc bạch ngân xinh đẹp xoã tung, đôi mắt đỏ ngầu đầu ưu thương.

"Grader! Cậu mau bình tỉnh lại, chúng ta có thể từ từ nói chuyện kia mà." Thiếu niên tóc bạch kim điển trai cố gắng khuyên nhủ.

"Hết rồi... hết rồi..." thiếu niên gọi Grader loạng choạng tới gần nam nhân đang cảnh giác.

"Grader..." nam nhân ra hiệu tất cả mọi người lùi lại để chính mình tự tiến tới.

"Ta mới không phải học trò của ngài... rõ ràng , rõ ràng ta mới là tối thân cận ngài con trai kia mà..." thiếu niên nỉ non đầy đau khổ.

"Trò vừa nói gì, Grader." Nam nhân khiếp sợ đến ngây người.

"Ha hả, quá đáng sợ phải không, ai có thể ngờ đứa trẻ ngài vô tình nhặt được nuôi dưỡng gần mấy chục năm lại chính là con của mình chứ.... Harry Potter." Thiếu niên điên cuồng cười.

"Không thể nào... vậy đó là lý do mà ta luôn có cảm giác con rất giống ta, cũng giải thích cho việc tại sao phép thuật của hai chúng ta có thể liên kết." Nam nhân sửng sốt .

"Cuối cùng ngài cũng nhận ra, ba ba..." thiếu niên dịu dáng mỉm cười, đem toàn bộ pháp lực thu lại. "Nhưng đã muộn rồi."

Thiếu niên vừa dứt lời, dưới chân đã hiện ra ngững trận đồ lớn chi chít các chú ngữ Rune cổ. Một khe nứt từ giữa không trung mang theo ánh sáng vàng kim lấp lánh dần bao phủ lấy cơ thể thiếu niên kéo cậu đi.

"Grader!" Nam nhân cùng Scorpius lao vào khe hở trước khi nó đóng lại khiến pháp lực kịch liệt bạo động.

Năm 2060, Đại phù thuỷ Harry Potter biến mất oanh động giới phép thuật, bộ trưởng bộ Phép thuật Scorpius Malfoy cũng không biết tung tích, cả thế giới cực kì hỗn loạn.

-.-.-.-.-.-

Mảnh đất nghĩa địa đầy cỏ sơ xác điêu tàn, cậu bé tầm mười bốn tuổi mặc trang phục màu đỏ dính đầy bùn đất giương cao đũa phép của mình, trước mặt cậu là một nam nhân trọc đầu, da xanh xao cùng không có mũi giống như rắn khiến người ta phát ói.

Voldemort.

Kẻ thù mười lăm năm của Harry, phù thủy hắc ám đã chống đối phe sáng ba lần liên tục, đầu sỏ đã giết chết cha mẹ của Harry và khiến cậu bé trở thành cô nhi, nỗi sợ hãi lớn nhất của thế giới pháp thuật —Voldemort sống lại.

"Ta thật thất vọng về Dumbledore, sao hắn có thể chỉ dạy cho ngươi những phép thuật đơn giản như vậy chứ." Voldemort thất vọng vuốt ve chiếc đũa trên tay mình.

Theo đường cong vung lên, ánh sáng xanh lục xinh đẹp hướng thẳng về phía đối diện mà tới – lời nguyền chết chóc.

Những tử thần thực tử chỉ dám quỳ gối nhìn chằm chằm hai con người.

"Làm ơn dừng lại!" Giọng nói mơ hồ vang lên kèm theo luồng sáng vàng kim đánh bay lời nguyền khiến nó đánh vỡ một khối bia mộ.

"Ai!" Tất cả mọi người kinh ngạc chuẩn bị thế thủ.

"Cha... đỡ con." Lời nói hướng về phía Voldemort khiến tất cả mọi người sợ đến ngây người.

Cha.

Dark Lord có hài tử.

Không để mọi người kịp phản ứng, từ không trung hiện lên một khe nứt đen nhỏ bằng bàn tay bay đến trước mặt Voldemort, một bóng dáng nhỏ từ bên trong bay thẳng vào lồng ngực hắn.

"Cha." Vật nhỏ ra sức cọ cọ lấy hơi ấm từ ai đó nhỏ nhắn kêu. "Ngài thật giỏi!! Còn đỡ được ta cơ."

'Đáng yêu' đây là tiếng lòng tất cả mọi người.

Chỉ thấy bên trong vạt áo Voldemort lộ ra cái đầu trắng xoá ta bằng nắm tay trẻ con, mái tóc bạch ngân tuỳ ý xoã tung, thân thể nhỏ xíu trắng nõn che phủ bởi mái tóc dài như một tiểu tinh linh đi lạc.

"Ngươi gọi ta là gì!?" Voldemort hỏi.

"Là cha, ngài là cha ta mà." Vậy nhỏ toả ra ánh sáng lấp lánh bay đến trên mặt rắn hôn nhẹ vào trán hắn. "Thật vất vả mới có thể đến được đây."

Vật nhỏ dứt lời liền bị ánh sáng bao phủ, chỉ tháng qua thì đã biến thành một đứa nhỏ mười tuổi tinh xảo khiến mọi người từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác.

"Khụ! Lord." Lucius lấy lại tinh thần, đem áo choàng trên người biến thành thảm lông lớn dâng tới. Nói đùa, con trai Lord Voldemort vĩ đại lại bị người khác thấy hết cơ thể còn ra hệ thống gì.

"..." ai đó đen mặt nhanh chóng túm lấy áo choàng che đi thân thể xích loã của đứa nhỏ trước mặt âm thầm tức giận.

"Cha...là ta quên mất..." đứa nhỏ ngượng ngùng cúi đầu, hai tai trắng nõn bắt đầu hồng lên.

"Để sau hãy nói, cha hiện tại cần có việc phải giải quyết." Voldemort vô cùng cảm thụ tiếng cha âm thầm ghi nhớ trong lòng đem đứa nhỏ nhà mình đưa qua Lucius.

"..." Harry bị bỏ quên nãy giờ choáng váng phục hồi.

"Potter! Ta sẽ nhanh chóng giải quết ngươi." Voldemort vung lên đũa phép.

"Quay trở về." Đứa nhỏ bị cha ném sang một bên vung tay lên đem theo một luồng khói đen bao phủ lấy bôi cụ xanh lam gần đó khiến nó lao về phía Harry kèm theo cái xác lạnh ngắc của Cedric biến mất trong không khí.

"Con đang làm cái gì vậy!?" Voldemort rống giận không hề để ý đến xưng hô một cáh tự nhiên của mình.

"Ít nhất đó không phải là việc ngài cần làm bây giờ, thưa cha. Con sẽ giải thích sau." Đứa nhỏ đem áo choàng chỉnh chu gọn lại đi đến trước mặt cha mình. "Con là Grader, từ tương lai quay trở về tìm ngài, cha của ta...có lẽ ta phải giải thích với ngài sau, cơ thể ta đã quá sức mất rồi."

Không kịp để vị nào đó hiểu chuyện, Grader phiên bản trẻ đẹp đã ngã xuống đất hôn mê.