[Đồng Nhân Harry Potter] Nơi Tự Do Thuộc Về

Chương 44: Dạo phố cùng Cedric




Annie, anh nghe nói em đã chiến thắng trong cuộc thi chọn trao đổi sinh đến Durmstrang,đây quả là một tin đáng mừng, chúc mừng em nhé . Có lẽ em cần mua thêm một số thứ để phục vụ cho việc học, nếu em cần một người có thể tư vấn cho em, anh luôn sẵn lòng đề ứng tuyển vị trí đó

Nhớ em, Cedric

---

Em rất vui khi nhận được lời chúc từ anh. Cedric, anh có phiền nếu như vào thứ 6 tuần này chúng ta có một cuộc hẹn tại Hẻm xéo. Có lẽ em cần một vài lời khuyên hữu ích từ anh

Nhớ anh, Annie

----

Được thôi, hẹn em vào thứ sáu tuần này tại tiệm kem lúc 10 giờ sáng nhé

Mong được gặp em, Cedric

-----

-Annie , anh ở đây

-A!

-Đây, kem của em

-Xin lỗi vì đã để anh chờ, hệ thống bột flo nhà em có chút vấn đề nên em đến hơi trễ. A! Cảm ơn vì kem của anh nhé

-Không sao, anh cũng vừa mới tới thôi. Được rồi, Durmstrang đã gửi danh sách cho em rồi chứ

-Vâng ạ, chúng ta đi thôi nào

----

-Annie, em lấy chiếc áo đó đi, Durmstrang rất lạnh vào mùa đông đấy, Annie, lấy cái vạc kia đi, môn độc dược hắc ám cần loại đó. Annie, loại sách này ở Durmstrang không có dùng đâu, em phải mua loại này nè

Annie...

Tại sao anh Cedric còn hiểu rõ Durmstrang hơn cả người sắp đến đó như cô chứ! Nếu như Annie biết người kia dành cả đêm để nghiên cứu những dụng cụ học tập phù hợp với cô thì chắc cô sẽ khóc ba ngày ba đêm vì cảm động mất

Đi được hai giờ, bây giờ trên tay Cedric toàn túi lớn túi nhỏ, còn Annie nhà ta sao, đương nhiên là vô cùng thảnh thơi cầm ly trà mát lạnh lên vừa đi vừa thưởng thức rồi. Chuyện là vị phía sau kia đã vô cùng "phong độ" khi tình nguyện xác hết đồ và không để cô cầm bất cứ vật nặng gì, quả là một quý ông

Sau khi hoàn tất mua dụng cụ học tập. Cedric dẫn Annie đến một tiệm trang sức, à không, nó là một tiệm chuyên bán đồ giả kim thì đúng hơn. Thấy Cedric, nhân viên phục vụ mặt niềm nở hơn hẳn, chà, em ra anh chính là khách hàng thân thiết của cửa tiệm rồi

-Annie! Lại đây nào

-Dạ?

-Đây là chiếc gương anh đặt cho em, tổng cộng có ba cái, anh giữ một cái, em giữ một cái, cái còn lại em có thể cho gia đình hoặc bạn bè của em đều được. Chiếc gương này tương tự với điện thoại, nhưng nó có thể hiện mặt của hai đối tượng đang liên lạc với nhau đấy. Em giữ đi, khi nào đến Durmstrang mà nhớ mọi người thì có thể dùng chiếc gương này đề liên lạc

-Oa! Cedric, anh thật chu đáo đó nha. Cảm ơn anh nhé. Khi nào nhớ anh em nhất định sẽ gọi, anh cũng phải gọi điện thường xuyên cho em đấy

-...Được

-Oa, trễ vậy rồi sao. Em về trước nhé. Cảm ơn món quà của anh nhé Ced

-Ced?

-...Ừm... em có thể gọi vậy không...

-Được chứ

Cedric mỉm cười, một nụ cười đơn thuần hạnh phúc. Từ trước đến giờ tuy anh và Annie rất thiết nhưng giữa hai người vẫn luôn có một bức tường vô hình ngăn cách

Thật tốt... vì...

Cuối cùng mối quan hệ của chúng ta đã có một bước tiến mới rồi

------

Họ, xuất phát điểm là mối quan hệ xã giao thông thường nhưng bây giờ đã có một điều gì đó thay đổi

Chỉ cần thật tâm đối xử với một người con gái, sớm muộn tình cảm cũng sẽ được hồi đáp

Bây giờ đối với Annie Gorvandes, người con trai ấy đơn thuần mang lại cho cô cảm giác an toàn. Nhưng sau này cô mới hiểu, người con trai ấy sẽ là mặt trời dắt tay cô ra khỏi bóng đêm cùng cực trong tương lai.

Nhưng tất cả, là chuyện của sau này...