[Đồng Nhân Harry Potter] Nơi Tự Do Thuộc Về

Chương 18: Edward




(Hình tượng nhân vật ở trên á)

Qua hai tháng đầy bi ai và đau khổ. Tôi đã trót lọt qua được bài kiểm tra của trường và âu đó nhận ra đã chuẩn bị đến năm hai

Tôi viết thư cho Hermione, Ron và Harry để hẹn các cậu ấy cùng đi hẻm xéo mua đồ

Nói về Hermione, tôi phi thường đau khổ với cô bạn. Khi biết tin tôi phải thi, hằng ngày Chicken ( tên cú của nữ chính) phải làm việc quá độ khi liên tục phải giao các bài tập cho Cedric và Hermione( hai ông bà này gửi bài cho nữ chính nhà ta làm, đúng là "bạn tốt" )

Sau khi nhận được thư hồi âm của Hermione và Ron, Ron nói rằng cậu ấy sẽ đến đón Harry vào 2 ngày nữa nên chúng tôi quyết định gặp nhau vào 3 ngày sau

Nhìn vào danh sách mua sách vở, tôi câm nín

Gilderoy Lockhart, ồ, tên chim công khoe mẽ sao

Nhưng như vậy không lẽ...

Tử xà

Hoá đá

Phòng chứa bí mật

Tom Riddle, Voldemort

Chết tiệt, tại sao tôi lại quên chứ. Ôi 2 mục tiêu ngày trước đều bị tôi phá vỡ rồi! ( xem lại chap 5 có á)

Trời ơi!!! Hay lại giả bệnh rồi vào bệnh thất tiếp, trời ơi làm sao đây!?

Hẻm Knockturn !! Ở đó có bán rất nhiều vật phẩm ma pháp, phải đến thử một chuyến xem xem

Thế là tôi chuẩn bị một chút rồi đến hẻm xéo. Sau khi rút tiền ở ngân hàng Gringotts xong thì lập tức vào hẻm Knockturn

Xem cả một buổi trời tôi mua được một ít phấn ẩn thân, một chiếc nhẫn ma pháp có khả năng phòng ngự, tuy nó màu xanh như Slytherin nhưng thôi kệ, an toàn mới là trên hết, một chiếc đũa phép hắc ám để luyện tập( phù thuỷ dưới 17 tuổi nếu sử dụng phép thuật ở ngoài sẽ bị phát hiện, nhưng những vật phẩm hắc ám lại không chịu sự kiểm soát của bộ phép thuật) và cuối cùng là bộ sách thần chú phòng ngự cấp cao

Vâng, tôi, Annie Gorvandes không mua những vật phẩm ma pháp có tính công kích cao như những người thường đến đây nên chủ tiệm cứ nhìn tôi chằm chằm như thể tôi định ăn cắp đồ của lão ấy!

Nhìn gì chứ, chẳng qua chỉ là sợ chết thôi mà!!

Khi tính tiền, tôi đành nén bi thương mà đưa tiền cho ông chủ. Quả nhiên là vật phẩm hắc ám, giá trị đi đôi với giá cả!

-----------

Sau khi Annie rời khỏi tiệm, có một người bước là từ gian phòng nhỏ phía sau quán:

-Thưa ngài, tôi hoàn toàn không hiểu. Chiếc nhẫn đó chính là một trong những báu vật của nhà Gaunt lừng lẫy đáng giá hơn 10000 galleon tại sao ngài chỉ kêu tôi bán cho cô bé kia với giá 1000 galleon

-Ngươi chỉ cần biết đây chính là ý của chủ nhân. Phận làm tôi tớ như chúng ta không được phép hỏi nhiều

-Vâng, xin lỗi ngài vì đã nhiều lời

-Ta đi đây, hôm nay ngươi đã làm rất tốt. Ta sẽ nói lại với người.

Nói rồi người đó bỏ đi

Annie Gorvandes

Ta thật hiếu kỳ

Cô gái có mối liên hệ mật thiết với ngài, kẻ duy nhất được chúa tể tha mạng và chú ý

Rốt cuộc cô ta có thân phận như thế nào

---------

Annie đang rất sợ. Hiện tại cô bị vây quanh bởi một đám phù thuỷ trông rất lưu manh. Bọn chúng lôi kéo cô vào tổ chức gì đó. Trời ơi! Có ai không cứu với!!

Bỗng có một tia sáng chiếu đến. À không, nói đúng hơn có có một nguồn ma pháp phóng đến chỗ đám người chúng tôi. Nhưng vừa vặn chỉ trúng những kẻ kia chứ hoàn toàn không trúng cô, chứng tỏ người sử dụng câu thần chú này phải có một trình độ vô cùng tốt

Rồi bỗng tay tôi bị một bàn tay khác nắm lấy, người đó dẫn tôi ra khỏi hẻm Knockturn . Nhìn kỹ, hoá ra là một chàng trai khoảng 16,17 tuổi gì đấy. Thấy thế cô chủ động bắt chuyện

-Cảm ơn anh đã giúp em thoát khỏi bọn người đó. À, em là Annie Gorvandes, anh có thể gọi em là Annie

-Chào em, anh là Edward. Tại sao em lại ở con hẻm đầy nguy hiểm này vậy

-À, em đi lạc đó mà

-Vậy sao. Trông em có vẻ khá hoảng sợ, muốn vào tiệm kem Florean Fortescue rồi trò chuyện một chút không

-À, dạ được

Thế là hai chúng tôi vào tiệm kem rồi trò chuyện. Edward là học sinh của Durmstrang, là học sinh năm 6 học ở học viện hắc ma pháp phòng ngự học. Nói thật, sau khi trao đổi về cách thần chú phòng ngự, tôi hoàn toàn có thể cam đoan đây là một thiên tài phòng ngự! Kiến thức của Edward rất uyên bác, anh gần như có thể giải đáp những thắc mắc của tôi. Có lẽ nếu quen biết anh sẽ giúp được nhiều trong việc sống sót của tôi vì thế sau khi ra về tôi đã xin cách thức liên lạc của anh và anh đã đồng ý.

Khi Annie Gorvandes quay bước đi, cô đã bỏ lỡ nụ cười của người phía sau

Con mồi, đã vào bẫy!