Sau nghi thức phân nhà, cụ Dumbledor đứng lên, ngọn nến chiếu lên bộ râu bạc của cụ sáng lấp lánh.
“Chào mừng năm học mới tại Hogwarts!” cụ nói, “ta có mấy câu muốn nói với mọi người. Trước mắt trường chúng ta đang tiếp đón các giám ngục Azkaban,
chúng tới đây là để thực hiện nhiệm vụ của Bộ Pháp thuật.”
Cả
sảnh đường vang lên những âm thanh khe khẽ. Nhưng cụ Dumbledor không để ý đến, nói tiếp: “Trong khi bọn họ lưu lại đây, tôi phải nói rõ là, bất
kỳ một ai mà không được phép thì không được ra khỏi trường học. Các giám ngục sẽ không bị lừa bởi các động tác võ thuật đẹp mắt hoặc ngụy trang. Bởi vậy tôi cảnh cáo tất cả mọi người: không để cho họ có cớ làm thương tổn mọi người. Bất kỳ một học sinh nào cũng không muốn xung đột cùng
với các giám ngục.”
Tôi nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt hoảng sợ cùng tuyệt vọng của các học sinh.
“Có việc làm chúng ta cao hứng đó là,” cụ Dumbledor tiếp tục nói, “Năm nay, tôi thật vui mừng chào đón hai vị giáo sư mới đến trường chúng ta. Thứ
nhất là giáo sư Lupin, anh ấy đã đồng ý lấp chỗ trống ở bộ môn Phòng
chống Nghệ thuật Hắc ám.”
Giáo sư Lupin với bộ quần áo rách rưới
hiển nhiên đã làm cho các học sinh không có gì mong đợi, trong sảnh
đường vang lên rất ít tiếng vỗ tay.
Khi cụ Dumbledor nói, khuôn
mặt giáo sư Snape đầy thù hận. Nhóm Slytherin mẫn cảm nhận thấy sự thù
hận không thề che dấu, ánh mắt đầy thù địch hướng tới giáo sư Lupin.
Danh tiếng của giáo sư Snape cũng không tốt trong trường Hogwarts, mọi người nói ông ấy rất độc ác, đầy mỡ, bất công lại hẹp hòi, là một Tử Thần
Thực tử. Học sinh Slytherin cũng rất sợ sự lạnh lẽo của ông nhưng cũng
đồng thời vô cùng ngưỡng mộ và tôn kính, không ai có thể nghi ngờ sự
mạnh mẽ, uy nghiêm, cơ trí cùng bác học của ông. Là một chủ nhiệm nhà,
không một học sinh Slytherin nào nói ông ấy làm không tốt. Là một
Slytherin, cách nói chuyện cùng cử chỉ của ông được nhóm con rắn nhỏ coi là kiểu mẫu để học tập.
Ông ấy là một giáo sư duy nhất có khuynh hướng Slytherin (và không có che dấu chút nào), nhóm Slytherin và ông
ấy có cùng chung mối thù.
“Và chúng ta bổ nhiệm vị giáo sư thứ
hai,” cụ Dumbledor tiếp tục nói, “môn học Chăm sóc Sinh vật Huyền bí
giáo sư Kettleburn đã nghỉ hưu vào cuối năm trước… ông Rubeus Hagrid đã
đồng ý nhận thêm nhiệm vụ mới này bên cạnh nhiệm vụ giữ khóa của trường
Hogwarts chúng ta.”
Cái này không cần giáo sư Snape tỏ thái độ,
rất nhiều học sinh trên dãy bàn Slytherin đã có biểu tình chán ghét,
phẩm chất của vị giữ khóa này hiển nhiên là đại đa số Slytherin không
dám đồng ý; dãy bàn Gryffindor vỗ tay nhiệt liệt.
Sau khi lễ phân nhà kết thúc, nhóm huynh trưởng mang học sinh về ký túc xá. Huynh
trưởng Strong mới nhậm chức đứng ở giữa phòng sinh hoạt chung, giống như huynh trưởng Coffey tiền nhiệm, tuyên bố với nhóm học sinh mới về những vẻ vang của Slytherin.
Tôi bùi ngùi nhìn nhóm học sinh mới có biểu hiện lo lắng, do dự hoặc kiêu ngạo cùng vinh quang, đi vào ký túc xá của mình.
Hành lý đã được đưa đến, tôi mở hành lý thu xếp quần áo. Sau khi xong hết
tất cả, tôi thay áo ngủ, chuẩn bị đi tắm lại bị chiếc gương to hấp dẫn.
Tôi nhìn vào đó, trước kia tôi rất ít khi chú ý tới diện mạo của mình.
Mái tóc đen quăn đã dài đến lưng, ánh mắt màu xám rất thâm thúy. Không
giống khuôn mặt tròn của Blaise, khuôn mặt tôi các đường cong nhìn cứng
hơn, diện mạo này có lẽ càng thích hợp với sự thành thục, cao gầy, cơ
thể đầy đặn.
Blaise đầy đặn mượt mà, mà tôi…
Tôi buồn bực
nhìn bộ ngực của mình. Dáng người tôi đã cao hơn năm ngoái nhiều, hiện
tại tôi còn cao hơn cả Potter, cao hơn nhiều các học sinh nam cùng năm
khác, kỳ sinh lý cũng đã đến. Nhưng cơ thể tôi vẫn rất gầy, bộ ngực của
tôi có thể bỏ qua.
Tôi đoán cho dù tôi không mặc áo đi một vòng ở bên ngoài, thì cũng chẳng có ai phát hiện tôi là con gái cả.