Những con chuột dùng
để luyện bùa chú càng ngày càng ít, điều này khiến tôi phải tính toán tỉ mỉ sử dụng chúng. Bây giờ, nếu có thể tôi đều cố gắng phục hồi chúng
như cũ mà không phải vứt bỏ chúng như trước đây, để tôi có thể sử dụng
tiếp.
Đáng tiếc, môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám thật sự biến
thành giám định phép thuật và thưởng thức - bạn cũng có thể gọi nói là
khóa học triển lãm da mặt dày nhất, Chim công Gilderoy Lockhart ở lớp
học, đem những đoạn ngắn nội dung sách của ông ta đọc cho học sinh nghe, thỉnh thoảng còn có thể đem các đoạn buồn cười diễn lại. Ông ta chú ý
đến cậu nhóc Chúa Cứu thế, mỗi lần biểu diễn đều cố gắng để Potter diễn
một nhân vật.
Làm người ta đau thương chính là sau khi làm bài
tập ông ta giao về nhà (viết thơ về câu chuyện của ông ta), ông ta càng
ngày càng nhiệt tình và cực kỳ tán thưởng đối với tôi, hơn nữa được ông
ta tặng một quyển tự truyện, trên tờ giấy trắng của mặt sau chỉ có chữ
ký xinh đẹp bay bướm của ông ta.
Đến thứ bảy, trận đấu đầu tiên của mùa bóng Quidditch lại được mở màn giữa Gryffindor và Slytherin.
Slytherin tràn đầy tự tin, dù sao đến đội bóng chuyên nghiệp cũng không thể tất cả các cầu thủ đều sử dụng Nimbus 2001.
Khi các cầu thủ Gryffindor tiến vào sân thì tiếng hoan hô vang lên,
Ravenclaw và Hufflepuff đều mong họ đánh bại Slytherin. Phần khán đài
nhà Slytherin vang lên những tiếng cổ vũ rất nhỏ.
Các tình huống
của trận đấu vẫn như mọi khi, một trái Bludges điên cuồng đuổi theo muốn đẩy Potter ra khỏi cán chổi. Điều này làm tôi nghĩ đến năm thứ nhất khi cái chổi muốn đẩy Potter rơi xuống. Đội trưởng Gryffindor kêu tạm dừng, nhưng ngay sau đó họ lại tiếp tục trận đấu… trái bóng Bludges vẫn không giải quyết được !
Tôi không thấy ngạc nhiên, điều này chứng tỏ
Potter không thể nghi ngờ là một con quái Gryffindor có bộ não siêu nhỏ
thích đam mê mạo hiểm…
Malfoy cưỡi chổi rất khá, nhưng kết quả là Potter bắt được trái Snitch vàng, rồi bị gẫy tay… Khổng tước Lockhart
giáo sư trị liệu cho cậu ta thay vì gắn lại xương thì lại rút xương cánh tay cậu ta đi mà thôi. Lúc này khuôn mặt hung ác của Malfoy mới dịu đi.
Ngay tại buổi tối ngày Slytherin bị Gryffindor đánh bại… lại
một vụ tấn công xảy ra, người bị hại là một Gryffindor, người hầu luôn
yêu thích chụp ảnh chúa cứu thế.
Tại bữa sáng ngày hôm sau, giáo
sư McGonagall thông báo với mọi người tin tức này, tất cả mọi người đều
khiếp sợ. Lập tức tin đồn bay toán loạn, mỗi người đều nghi ngờ.
Hiện tại, học sinh năm nhất khi đi đâu đều tạo thành một nhóm, giống như
những chú chuột con lạnh run sưởi ấm cho nhau. Mà Ravenclaw cùng
Hufflepuff cũng bắt đầu tránh mặt Slytherin, ngay cả Gryffindor cũng bớt phóng túng nhiều.
Lúc rời đi nhà ăn, có một Hufflepuff hướng bạn mình nói ý kiến của mình đối với sự kiện kia : “ Mình nghĩ, cái này là do Slytherin trả thù ! “
Lời của cậu ta lại bị một con rắn nhỏ
nghe được, con rắn nhỏ ngạo mạn lớn tiếng cho cậu ta biết : “ Vì để ý
một phút giây chiến thắng mà đặc biệt ám hại Gryffindor ? Ngươi quá coi
thường chúng ta, Slytherin cũng không phải là người không chịu nổi sự
thất bại ! “
Con chồn nhỏ Hufflepuff nhìn như muốn khóc, hình như cậu nhóc đã cho rằng mình sẽ là người hi sinh tiếp theo.
… Thật ra, con chồn nhỏ coi thường Slytherin, nhưng tình hình thực tế
cũng không giống như con rắn nhỏ đó đã nói, tối thiểu, đối với việc “
Một phút chiến thắng “ mà dằn vặt trong lòng nên chuyên môn đến ám hại
Gryffindor, tôi có biết một người nhà Slytherin đó là… Malfoy. Gần đây
cậu ta cực kỳ không hài lòng, nên đối với việc tìm phiền toái cho nhóm
Chúa cứu thế cực kỳ nhiệt tình. Nhưng có vẻ nhóm Chúa cứu thế bận rộn
việc gì đó, tạm thời chưa có phản ứng đối với những khiêu khích của cậu
ta.