[Đồng Nhân Fairy Tail] Xuyên Qua Tôi Là Sách Ma Pháp

Chương 41




Edit: Lã Thiên Di

Thỉnh thoảng trong thị trấn Magnolia truyền ra tiếng nổ vang, dường như tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt.

Trong lòng Lạc Lan không khỏi “Lộp bộp” một tiếng — Zeref, hẳn là không có việc gì chứ nhỉ? Tuy rằng không biết anh ấy có đi ra ngoài tìm cô hay không, mà nếu như không có đi ra ngoài tìm cô, thì ở trong nhà lỡ tay làm tổn thương người khác…… Không, không có khả năng, cái tên ngốc kia nếu không giúp ích được gì thì cũng có năng lực tự bảo vệ chính mình, hẳn là sẽ không đơn giản chết một cách lãng xẹt như vậy được!

Thật sự sẽ không sao…… chứ?

Lạc Lan túm áo khoác Laxus rối rắm hơn nửa ngày, cuối cùng vẫn quyết định quấy rầy cái vị sau khi vào thành đã đi hướng về tòa thành hình như đã muốn cố định ở trên mặt biển một chút – Laxus — Mục tiêu của tòa thành kia, hình như hiệp hội Fairy Tail đang ở ngay trước mặt nó.

Người này, đại khái có lẽ chính là đi đến đó, tính đem cái tòa thành kia giải quyết một lần luôn à?

Cô vỗ vỗ Laxus: “Tôi nói này…… Laxus? Đến đây là được rồi, tôi có thể tự mình tìm được nơi an toàn, sẽ không tiếp tục đem đến phiền toái cho anh nữa!”

Laxus nhìn qua, hoàn toàn không để ý đến lời nói của cô, chỉ là ngang tàng liếc cô một cái, trong ánh mắt chứa đựng tin tức bảo Lạc Lan “câm miệng”, khiến cô giật mình một cái — Đừng có nói với cô là người này tính đem cô đến đó để cùng chiến đấu a!? Cô là “người thường” kia mà!

“Ể!? Laxus! Còn có…… Lạc Lan??? Các ngươi làm sao có thể ở chỗ này — Cùng với tư thế của hai người là……?”

Mặt Lạc Lan liền đỏ lên — Này, chàng trai trẻ, anh có cần phải phun ra một hơi như vậy không kia chứ!

Cái dạng như bột nặn này nếu bị người khác thấy, quả thực không hay ho gì hết! Cô chịu đựng lòng ngực như muốn vỡ tung ra, ngẩng đầu lên hướng về chỗ đó nhìn lại — là Loki!

Tuy bị anh ta nói ra hết như vậy, nhưng đối với Lạc Lan mà nói. Giờ phút này, khi Loki xuất hiện quả thực tựa như thiên sứ giáng trần.

Lạc Lan gian nan duy trì tư thế ngẩng đầu, hướng về Loki vươn một tay ra: “Loki! Cứu tinh! Này Laxus, tôi đi theo Loki nhất định rất an toàn, để tôi xuống dưới đi……”

Laxus ngăn chặn chân cô đang giãy dụa lộn xộn, quay đầu nhìn về phía Loki: “Cho dù có rơi vào thế bất lợi, ngay cả hiệp hội cũng đều bị người khác đập thành cái dạng này, thật sự quá vinh quang đấy!”

Lạc Lan đang giãy dụa một chút, liền ngừng lại — Hóa ra, khi còn ở ngoài thành, trên sườn núi, Laxus trầm mặc cùng với thể hiện ra biểu tình đó chính là ý này sao!?

Cái gì chứ…… Khi Mira truyền tin tức, anh ta đã nói chuyện vô cùng khó nghe, bây giờ có thể nói rốt cuộc anh ta vẫn để ở trong lòng nha! Laxus mượn cớ đem cô về Magnolia để chạy đến đây, lúc này khi nhìn đến hiệp hội bị phá thành cho tan tành như vậy, cuối cùng anh vẫn không vui a……

“Chúng ta –” Vẻ mặt Loki đầy khó khăn và tự trách, ánh mắt cũng có chút ảm đạm: “Bọn họ bắt Lucy!”

“Hả?” Lạc Lan ở đầu bên này cũng cố gắng tách tay Laxus ra, một bên vừa kinh ngạc vừa ngẩng đầu: “Vì sao bắt cô ấy?”

Loki: “Cô ấy chính là đại tiểu thư của gia đình tài phiệt Heartfilla – Lucy Heartfilla, cha cô ấy ủy thác cho hội Phantom đem cô ấy mang về nhà — Chính là như vậy.”

Lạc Lan thực kinh ngạc: “Gì? Chỉ vì vậy? Mà đã đem hội của các ngươi biến thành như vậy?”

“… Vốn là do quan hệ giữa chúng tôi và hội Phantom………”

“Laxus! Tốt xấu gì thì cũng đi cứu Lucy trước đi!” Lạc Lan tiếp tục đẩy tay anh ta: “Tốt xấu gì thì cô ấy cũng là đồng bạn của các người, cũng là bạn bè với tôi!”

“Hả?” Laxus nhếch một mi cao lên: “Nói cái quái gì thế, ta muốn nhiều phụ nữ như vậy để làm gì?”

Mặc dù vô cùng không muốn tự mình đi hỏi anh ta, những lời rốt cuộc là có ý gì nhưng……

“Anh có thể tìm cô ấy làm người phụ nữ của anh — Tôi có thể nói như vậy sao?”

Laxus dứt khoát bác bỏ: “Không thể.”

“Loại sự tình này anh có thể bàn bạc thật tốt với tôi một chút không vậy?” Lạc Lan dùng lực đẩy bả vai anh ta, cô tính đem chân đã thủ sẵn tư thế đạp “bịch” một cái: “Nói đến, ngọn nguồn của chuyện này anh tính khi nào mới đưa ra quyết định!?”

Vừa dứt lời, toàn bộ tầm mắt của Lạc Lan đều bị quay cuồn cuộn, bị Laxus ôm lấy vai, chân thì bị bế lên —

Bốn bề yên yên tĩnh đổi thành kiểu ôm công chúa……

Laxus: “Không phải muốn đổi tư thế sao? Hiện tại đã quyết định rồi đấy.”

Loki ở một bên xem hoàn toàn ngây người: “……Các người…… Vào lúc này thật sự không có vấn đề gì sao?”

Lạc Lan vừa thẹn vừa giận đẩy Laxus ra, hướng về phía dưới nhảy xuống — Lúc này cũng không có bị ngăn cản cho nên cô đã hạ cánh thực thành công: “Đừng có giỡn!!!” Hình tượng của người này cùng với vẻ hung thần lúc đầu lại có thể khác nhiều đến như vậy sao!?

Cô quyết định không quan tâm đến Laxus nữa, vòng qua anh ta chạy đến bên người Loki.

“Cho nên đã biết được vị trí sao? — Tôi đi theo thì không có sao chứ?”

“Sẽ rất nguy hiểm, cô –” Loki nhìn cô ngừng lại một chút, ánh mắt lóe ra: “Cô chỉ là một người thường, vẫn chỉ nên đi đến nơi an toàn là được rồi?”

…… Ể? Người thường?

Sau khi Zeref giải thích “không biết như thế nào đó” với bọn họ, những người trong Fairy Tail thật sự thừa nhận cô là người thường sao?

“Cái kia, quả nhiên vẫn nên nhờ Laxus hỗ trợ đi!” Lạc Lan túm lấy Loki, cùng nhau hướng về phía Laxus nhìn lại, nhưng đối phương lại hoàn toàn không có ý tứ muốn giúp. Laxus hướng về bọn họ quăng cho cái ánh mắt không có chút cảm tình nào, hừ lạnh một tiếng, sau đó hướng về nơi đã sớm đặt ra mục tiêu — Đi đến tòa thành ở trên mặt biển, chỉ để lại một câu như thế này:

“Bổn đại gia cũng không có hứng thú tham gia trò chơi giải cứu người!”

Lạc Lan bị phớt lờ nhẹ nhàng thở ra, cô lại túm lấy Loki: “Người thường thì có biện pháp của người thường, việc cứu người này không thể chậm trễ được a –”

Quả thật không có thời gian lại chần chờ đi xuống. Hiển nhiên, Loki biết lúc này cũng không thể mặc kệ, đem Lạc Lan bỏ lại đây một mình được. Đành phải gật đầu một cái: “Vậy cô đi theo tôi!”

**

Loki mang theo Lạc Lan đứng ở bên ngoài một kho hàng.

“Nếu Lucy chạy đến, cô hãy lập tức mang cô ấy đi theo chạy trốn, đã biết rồi chứ?”

Lạc Lan gật đầu, trong lúc đó trong ngỏ nhõ có bóng mờ, cô núp mình vào trong cánh cửa kho hàng đối diện hai căn phòng. Gần như ngay tại khi cô giấu mình vào bóng râm, không có quay đầu lại thì trong nháy mắt, cô chỉ thấy một người đàn ông mặc quần áo màu xanh, tóc đen đem Lucy từ trên lổ hỗng đỉnh nhà kho nhảy đi ra ngoài.

Loki giơ tay lên, một chùm sáng màu vàng kim đánh về phía người đàn ông kia.

Người đàn ông kia đem Lucy hướng về phía nóc nhà bên cạnh ném đi, sau đó liền cùng với Loki đánh nhau.

Lạc Lan nhìn nóc nhà cao gần bằng hai ba tầng lầu — Cái này thì làm sao cô có thể mang Lucy chạy trốn a? Dùng phép thuật băng dẫn cô ấy lại đây? Không có khả năng làm được tốt đi — !

Ngay tại lúc cô đang chần chờ thì trong nháy mắt, không biết như thế nào thì động tác của Loki đột nhiên tạm dừng, bị người đàn ông kia nắm lấy sơ hở, tiếp theo liền đánh vào kho hàng!

Xong đời!

Lạc Lan ý thức được chính mình mất đi cơ hội tốt nhất để đi cứu người, cái này, xem ra Lucy cũng không được may mắn rồi — Cô lại bị người đàn ông kia nắm ở trong tay, nhìn qua cảm thấy tình hình này làm cho người ta phải vô cùng lo lắng.

Làm thế nào mới tốt đây…… Nhìn ra nơi này không chỉ có mỗi mình người đàn ông tóc đen kia, trong kho hàng phỏng chừng còn có kẻ địch. Bên ngoài ngoại trừ âm thanh chiến đấu ở trên nóc nhà, bên trong cũng truyền đến vài tiếng nổ……

Đi vào trong cố gắng chiến đầu hết sức? Phần thắng có hay không cô cũng đều không biết — Chạy trốn? Thực có lỗi với lương tâm của chính mình a!

Cứ không xuất hiện như thế này đi — Lựa chọn chủ đề này đi!!!

Nhưng là…… Nhớ tới lúc trước, khi cô đang phải vật vã chạy khỏi con gấu đen thì người cứu cô chính là Loki — Nói như thế nào thì người ta cũng là ân nhân cứu mạng a! Bỏ mặc ân nhân cứu mạng, một mình đi chạy trốn thì cả đời này lương tâm cô đều sẽ luôn cảm thấy bất an a!

Lạc Lan cắn răng một cái — Quyết định liều mạng!

Sau khi từ cửa chính kho hàng vọt vào, ngay lập tức Lạc Lan liền nhìn thấy vết thương vật vã ở trên người Loki, đưa lưng về phía cô chính một nam một nữ, chính là đang mạnh mẽ giữ vững tư thế đứng lên.

Cái quái gì thế, hai đánh một, có còn biết cái gì gọi là xấu hổ không vậy!?

Người đàn ông kiểu đầu bóng lưỡng duỗi tay ra: “Ma âm bom –”

Loki bị hắn công kích lập tức ôm lỗ tai lại, kêu một tiếng lên, Lạc Lan co rụt cổ lại, tâm lý vốn vừa mới xây dựng xong liền không đủ ý chí. Ý nghĩ dựa vào việc không làm cho lương tâm của mình phải thất vọng liền vọt vào trong não làm cô tỉnh ngộ, nhất thời có điểm dao động — Bộ dáng nhìn qua thật sự rất đau, nhưng lúc này nếu cô không đi thì càng thêm không có nghỉa khí a!

Mắt thấy người phụ nữ có cái mủ kỳ quái chuẩn bị giơ tay lên công kích, Lạc Lan co rụt cổ lại, liền phóng đi về phía trước: “Mau dừng tay — !” Nếu tiếp tục đánh, Loki sẽ chết mất!

Có lẽ bởi vì lực chú ý đều ở trên người Loki, khi Lạc Lan xuất hiện thì khiến cho một nam, một nữ cùng với người đàn ông tóc đen xuyên thấu qua đỉnh lỗ hỗng trên nóc nhà kho đều có chút kinh ngạc.

“Hửm? Mục tiêu vốn coi trọng ngược lại lại tự mình xuất hiện –” Người đàn ông tóc đen thích thú nhìn hai đồng bạn của mình tiến gần đến Lạc Lan: “Tránh được một kiếp không phải rất tốt sao, cư nhiên lại tự mình đưa đến tận cửa.”

Mắt thấy Lạc Lan xuất ra kỳ bất ý hành động nào sẽ thành công thông qua hai người kia. Người đàn ông với kiểu đầu bóng lưỡng ngay tại thời khắc này phản ứng lại, xoay người vươn tay cản lại —

Bỗng nhiên có một hiện tượng lạ xảy ra! Ở đây, tất cả mọi người đều không ngờ — bao gồm cả Lạc Lan — Đáng lý ra cô đã bị người đàn ông với kiểu đầu bóng lưỡng vươn tay nắm lấy phần eo, bỗng nhiên bị một trận bóp méo! Trước mắt bao người, phần eo của Lạc Lan như bị sóng điện quấy nhiễu, chớp mắt một cái liền sản sinh ra một nửa trong suốt!

Tay của người đàn ông với kiểu đầu bóng cứ như vậy thẳng tắp theo phần eo của Lạc Lan xuyên đi qua —

Hắn kinh hãi: “Cái gì? !”

Cùng thời gian, người phụ nữ mang mũ công kích cũng xuất hiện phép thuật trên đỉnh đầu, công kích xuyên thấu qua Loki:

“Gương ma pháp — vạn kính viễn thị !”

“Đừng tới đây — Lạc Lan!”

Lạc Lan thầm nghĩ muốn đem Loki dưới dự tấn công đẩy ra ngoài, cuối cùng cô dùng lực ở dưới chân một chút, xông đến. Đem Loki tuy rằng một thân đầy thương tích lại bởi vì hành động của cô mà lộ ra đầy mặt lo lắng, đem phép thuật kia rời khỏi phạm vi tác dụng —

Nhưng hiển nhiên, ý tưởng của Lạc Lan quá ngây thơ rồi.

Cô cho rằng “phạm vi của phép thuật” cũng không chỉ đơn giản là diện tích phép thuật được phân chia ra. Loki khi bị cô đẩy dời đi cũng không có thuận lợi rời khỏi phạm vi phép thuật đang công kích, việc cô nhào đầu về phía trước đẩy, khiến Loki ngã về phía sau, trong nháy mắt đụng vào mặt gương ở phía trên. Bởi vì Loki đụng vào mặt kính, trọng lượng cơ thể của Lạc Lan ở trước không có phản tác dụng lực bắn lên, mà là theo mặt kính rời xuống phía dưới.

Hai người đều không có nghĩ đến, tư thế bất động sau cùng thật sự quá mức ngoài dự đoán của mọi người.

Cả người Lạc Lan đều nắm úp sấp vào trên người Loki ngạc nhiên trừng mắt, cùng với Loki cũng y như vậy kinh ngạc trừng mắt nhìn cô — Trên môi có cảm giác đau đớn cùng với mùi máu tươi đủ để cho thấy tất cả.

Cô nhào vào trong lòng Loki, đã vậy còn ăn đậu hủ của người ta nữa, lúc này còn tự làm bậy không thể sống sót — Môi đụng đến mức đổ máu!

Lạc Lan đẩy mạnh Loki ra, che miệng ngã về hướng bên cạnh: “Xin…… Thực xin lỗi –”

Loki cùng với cô duy trì độn tác y như nhau, mặt vẫn như cũ đầy ngạc nhiên: “Đây là cái gì…… Phép thuật……”

Lạc Lan đột nhiên nhớ tới ở khi còn ở trên đảo Galuna, Zeref đã nói qua, vẫn đều bị “tinh thần hay quên” của cô nói ra — “… Khi hôn môi của cô, có một ma lực rất lớn tuôn ra ngoài đâu……”

Cô che miệng trừng lớn mắt — Không, không thể nào…… A này, đừng có cẩu huyết như vậy mà!!!

Đừng có nói với cô là ai cũng đều có thể hút lấy ma lực của cô a!!!

Ngay tại lúc Lạc Lan hoàn toàn không biết nên giải thích chuyện ‘một người bình thường cùng với người khác phái hôn môi nhau có thể cung cấp ma lực’ như thế nào, vẫn bị hai người không chú ý, thì bỗng nhiên toàn bộ “Vạn kính viễn thị” đều bị đập vỡ!

Lạc Lan phản xạ tính quay đầu nhìn lại.

Tóc đen, mắt đen, cùng với tiếng nói trong sáng ôn hòa — Người cứu tinh thật sự của cô ở trong mảnh vỡ của gương tỏa sáng loe lóe vươn tay hướng về phía cô nói:

“Tôi tới để đón em về nhà, Lạc Lan.”