[Đồng Nhân Dòng Sông Huyền Bí] Xuyên Qua Thành Tiểu Boss

Chương 92




Do đa số chàng công đã nhớ lại hết chuyện xảy ra nên ta đổi lại tên gốc nha mấy nàng, tại ta hay nhầm lẫn tên quá hahaha.


=====================


Bên ngoài cổng, Mattiwaza cùng Zannanza không chút thiện cảm nhìn nhau, ánh mắt tràn ngập sát khí không hề che giấu.

Mattiwaza trong trang phục comple đen sang trọng lịch lãm, còn Zannanza trong trang phục comple trắng không kém phần trang nhã lịch thiệp. Hai người bọn họ đứng gần nhau tạo nên 1 sự tương phản hài hoà.

Để lấy lòng cha vợ tương lai, Mattiwaza đã cho người tìm hiểu về sở thích của cha Uhi, hắn biết được ông thích bức tranh tự hoa chân dung của hoạ sĩ Van Gogh. Mattiwaza không chút do dự bỏ ra một số tiền lớn để có được bức chân dung tự hoạ hoạ sĩ Van Gogh làm quà tặng.

Zannanza cũng không thua kém, hắn cũng có lợi thế do có cha là bạn thân của cha Uhi, nên sở thích của ông hắn đều được cha nói lại.

Cha Uhi rất thích sưu tầm tem, ông có niềm đam mê đặc biệt với tất cả loại tem trên thế giới, có những con tem cổ xưa trị giá lên tới cả hàng chục hàng triệu USD. Ông là 1 trong số ít người sở hữu con tem cổ nhất giá trị 1 xu của Anh, thời điểm ông mua chỉ có mấy trăm nghìn bản Anh nhưng tính đến thời điểm hiện tại giá trị của nó đã lên đến 1,5 triệu bảng.

Trên tay Zannanza là 4 con tem cổ có niên đại từ năm 1890 của nước Anh và Mỹ được đựng trong 1 tệp sách có bìa được làm bằng gỗ đàn hương điêu khắc tinh xảo, hắn đã rất vất vả khi nhờ bạn bè tham gia đấu giá mua dùm, trị giá của 4 con tem có giá lên đến hàng trăm nghìn bản Anh.



Cách đây vài hôm khi gọi điện hỏi thăm Uhi, Yzad hồn nhiên tiết lộ cuối tuần này gia đình mở tiệc đãi 1 vị khách đặt biệt đồng thời cũng là ân nhân của gia đình. Khi biết được vị khách đặc biệt kia là ai thì Zannanza không kiềm được sự tức giận cùng ghen tỵ, hắn không thể để cho tên hắc thái tử kia có cơ hội độc chiếm lấy Uhi, cho dù mặt dày thế nào chăng nữa hắn cũng muốn đến buổi tiệc.


Hai người mang hai tâm trạng khác nhau đứng chờ ở cổng. Một lúc sau thì quản gia ra mở và đón 2 vị khách đặc biệt vào trong.


Mattiwaza đưa bức tranh tự hoạ cho quản gia để ông treo trưng bày trong phòng thư viện nơi cha Uhi thường ngồi đọc sách vào mỗi buổi tối. Zannanza cũng đưa tệp sách bên trong là những con tem cổ xưa quý hiếm cho quản gia để ông tự sắp xếp.

Quản gia sau khi cho người sắp xếp những món quà thì dẫn 2 người bọn họ vào trong đại sảnh.





London, Anh quốc, 10h tối.

Một quý bà trong chiếc đầm đỏ vai trần quyến rũ, trên tay cầm ly rượu vang, lưng tựa vào chiếc ghế sofa nhìn đăm chiêu về phía màn đêm huyền ảo xuyên qua lớp cửa kính trong suốt như chìm vào thế giới yên tĩnh của bản thân.

Ký ức ngày đó gần đây lại hiện về mạnh mẽ, bà ngã người về sau, bàn tay đặt lên mắt cố che đi những giọt lệ xúc động đang dần chảy xuống.




- "Thepa, Thepa ... đừng có chạy nữa có nghe không?" - Người thanh niên tuấn tú với mái tóc đen ngắn bồng bềnh lãng tử cùng với làn da ngâm rám nắng chắc khoẻ đang đuổi theo 1 cô bé ước chừng 11 - 12 tuổi đang không ngừng chạy nhảy xung quanh.

- "Anh hai lâu lắm chúng ta mới được đến nơi này nha ..." - Cô bé chu mỏ đối đáp lại nhưng tay chân vẫn linh hoạt chạy nhảy không ngừng.

- "Em có biết đây là viện bảo tàng cha làm không? Em chạy lung tung đổ vỡ hết thì sao?" - Người thanh niên vừa đuổi theo cô bé vừa nói.


Bỗng ....

- "RẦM ... XOẢNG ...".

Cô nhóc đụng phải 1 người đàn ông tuổi tầm 30 đang bước ra từ phòng đấu giá viện bảo tàng, trên tay là 1 chiếc bình cổ có niên đại 500 năm TCN - sở hữu bởi 1 quan tư tế thời Ai Cập cổ đại. Chiếc bình cổ vỡ tan tành, tiếng động mạnh gây chú ý, xung quanh mọi ánh mắt đổ dồn về phía bên này, cô nhóc hoảng sợ, khuôn mặt xanh mét lui lại núp sau chân người thanh niên, còn người thanh niên thái độ vô cùng lúng túng bối rối nhìn chiếc bình cổ giá trị ước chừng không nhỏ, nếu để cha biết được chắc sẽ cấm túc 2 anh em ở trong phòng 1 tháng và ngưng tiền tiêu vặt trong 1 năm.

Người đàn ông tuy có phần bực bội vì chiếc bình cổ quý giá phải mất công đấu giá vỡ tan thành nhiều mảnh nhỏ chẳng khác nào những chiếc bình sứ bình thường, hắn bắt đầu quan sát thủ phạm đã gây ra, chỉ là 1 cô nhóc, người đáng để hắn chú ý chính là người thanh niên trước mặt.

_ Thật không tệ, mái tóc đen mềm bồng bềnh rẽ ngôi giữa, khuôn mặt sắc sảo nam tính nét nào ra nét đó, mũi cao thẳng tắp, cánh mũi thon gọn, ánh mắt đen tuyền rất có hồn, bờ môi hồng hào cùng với làn da ngăm rắn chắc tràn đầy sức sống. Thân hình cậu ta cũng rất cân xứng, không chút mỡ thừa, có thể nhìn ra vì cậu ta mặc chiếc áo thun trắng đóng bộ cùng với chiếc quần jean ôm, chiều cao tầm 1m8, tuổi khoảng chừng 25, hừm đặc biệt là vòng mông căng tròn đầy đặn.

Đang đánh giá người thanh niên trước mặt thì cậu ta lại lên tiếng: "Thật xin lỗi quý ngài, chúng tôi ... sẽ bồi thường giá trị của chiếc bình .... Ngài có thể để lại danh tính ...".

- "Không cần" - Người đàn ông đánh gãy lời nói của cậu thanh niên kia.

Người đàn ông tiếp lời sau đó: "Nhưng tôi có 1 điều kiện" - Cậu thanh niên tâm đang thả lỏng thì chợt căng lại khi nghe có điều kiện đi kèm.

- "Tôi đang cần 1 thư ký, cậu sẽ vào vị trí đó được chứ?" - Tuy chỉ là câu hỏi nhưng nó như 1 câu khẳng định: "Cậu phải làm thư ký của tôi".


Có những cuộc gặp gỡ làm thay đổi số phận của 1 con người - đó là định mệnh.



Cách đây 30 năm, đồng tính được xem là 1 cái gì đó rất ghê tởm, phỉ báng thần thánh, người đồng tính khi bị phát hiện sẽ bị hành hình treo cổ.

[Ui ta chém nha mấy nàng].


Ký ức như thác lũ ùa về, bà không cầm được nước mắt khi nhớ đến cảnh tượng hôm ấy.


Xung quanh quảng trường rộng lớn - nơi dùng để thi hành án tử treo cổ - hàng nghìn hàng vạn người hò hét.

- "Treo cổ tên đồng tính ghê tởm đó đi".

- "Đồ quái thai, treo cổ hắn đi".

- "Đồ đồng tính biến thái".

.....


Trên giá treo cổ là một người thanh niên, thân hình gầy gò ốm yếu, đôi mắt nhắm nghiền, phía dưới chân chảy rất nhiều máu, đọng lại thành 1 vũng lớn trông rất đáng sợ.

Những tiếng chửi rủa không ngừng văng vẳng bên tai, người thanh niên từ từ mở mắt, ánh mắt đen láy tuy đã mất đi vài phần sức sống nhưng vẫn mang chút hy vọng mong manh, ánh mắt lướt qua hàng vạn người phía dưới đang hả hê xem cuộc hành hình, ánh mắt muốn tìm 1 bóng hình ... 


Chỉ mới vài ngày mà cuộc sống của 1 người như trải qua vài thập kỷ. Khi biết tin mình có thai, người thanh niên không thể tin vào bản xét nghiệm trên tay, mặt ngơ ngác nhìn hồi lâu, thì ra mấy tháng nay cậu hay nôn mửa biếng ăn là triệu chứng có thai sao? Về việc mang thai, cậu thanh niên không dám hé ra cho một ai biết, chỉ có người bạn bác sĩ thân cận với mình biết mà thôi, ngay cả cha ruột mình cậu cũng không nói, cậu dự tính sẽ đi ra nước ngoài để chăm sóc nuôi dưỡng thai nhi. Nhưng mọi việc không như cậu tính, sự việc không ngờ bị lộ ra ngoài, cậu không biết vì sao mà lộ, cậu bị cảnh sát khu vực bắt giam vào ngục, họ tra tấn cậu, chửi cậu bằng những câu thô tục nhất, họ còn dẫm đạp lên bụng của cậu ...

Cha cậu khi nghe tin như người chết đứng, ông đã lợi dụng quen biết cùng với thế lực của mình để cứu con trai mà không thành công, luật lệ lúc này rất hà khắc với người đồng tính, bị xem là trái luân thường đạo lý, là 1 thứ rất ghê tởm phỉ báng thánh thần và đáng bị trừng trị.

Gia đình cậu thanh niên cũng bị liên luỵ, bị ném đá, bị viết bậy lên tường những câu ghê tởm, em gái cậu còn xém bị bắt cóc mấy lần, buộc gia đình cậu phải rời thành phố chuyển sang chỗ mới bí mật.

Còn về phần người đàn ông kia, gia đình hắn biết chuyện sợ ảnh hưởng nên đã buộc người đàn ông ra nước ngoài lánh nạn.



Đến lúc này không thể kìm chế được cảm xúc, người phụ nữ ném mạnh ly rượu vào cửa kính vỡ tan tành, mảnh thuỷ tinh văng tung toé, có mảnh còn văng trúng chân bà.

- "Uhi, mẹ không để lịch sử lặp lại với con" - Tay người phụ nữ nắm chặt, móng tay sắc nhọn đâm vào thịt chảy máu nhưng bà vẫn không cảm nhận được đau đớn, ánh mắt bà rực lửa 1 quyết tâm không để cho bất kỳ ai làm hại đến con trai bà hay gia đình bà, bà sẽ dùng cả mạng sống của mình để đấu tranh đến cùng.


Khi lấy lại bình tĩnh, ánh mắt bà vô tình lướt nhìn quyển sách cổ xưa ố vàng cùng với chiếc bìa mục nát gần hết trên bàn, người phụ nữ nhớ lại truyền thuyết cổ xưa về 1 bộ tộc người Ai Cập cổ đại sống trong vùng sa mạc hoang vu.



Cách đây 3000 năm trước công nguyên, có 1 bộ tộc Yam sống tách biệt trong sa mạc, là một đối tác buôn bán với vương quốc Ai Cập nhưng vị trí của nó vẫn là 1 bí ẩn, đến giờ vẫn không ai biết chính xác nó ở đâu.

Vào 1 mùa hè, bộ tộc bị 1 dịch bệnh, hầu hết người phụ nữ trong tộc đều bị nhiễm bệnh mà chết do hệ miễn dịch cùng sức khoẻ của họ yếu hơn đàn ông.

Khi đại dịch qua đi chỉ còn sống sốt vài người phụ nữ, bộ tộc lại đối mặt với việc số lượng nam giới nhiều hơn nữ giới gấp mấy chục lần. Vấn đề duy trì dòng giống đang bị khủng hoảng vì những người phụ nữ sống sót lại mất khả năng sinh con sau khi thoát khỏi bệnh dịch.

Không thể nhìn bộ tộc của mình bị diệt vong trong tương lai, vào ngày tế lễ thần cá sấu, tộc trưởng cho hàng trăm người đi săn bắt chim, gà gô, rồng sa mạc để cúng tế những con cá sấu ở hồ nước gần đó - nơi ít người dám bén mảng đến.

Buổi lễ tế thần diễn ra rất long trọng, tộc trưởng đứng đầu quỳ lạy sau đó là hàng trăm người đồng thanh quỳ xuống hô to gọi tên thần cá sấu vang vọng khắp sa mạc. Giống như nghe lời cầu nguyện của bộ tộc, thần cá sấu xuất hiện và ban cho họ 1 quyền năng đó là người đàn ông cũng có thể sinh sản, chức năng sinh sản sẽ di truyền lên người con đầu lòng là con trai, nếu như con đầu lòng là con gái thì những đứa con sinh sau có là con trai thì cũng không có chức năng sinh sản.


Trong 1 quần thể nếu cá thể cái ít hơn cá thể đực thì sẽ có sự biến đổi ở 1 số cá thể đực - sẽ trở nên mềm mại như cá thể cái và cá thể đực sẽ kết hợp với nhau - đó là quy luật tự nhiên sinh tồn.