[Đồng Nhân Dòng Sông Huyền Bí] Xuyên Qua Thành Tiểu Boss

Chương 81




Vừa bước ra khỏi cửa thang máy, thấy một bóng người đang ngồi chơi điện thoại trước cửa phòng bệnh cha mình, Uhi xém chút làm rơi phần cháo mới mua ở căn tin bệnh viện, cậu thật không thể tin nổi vào mắt mình.

_ Hắn ... hắn vì sao lại đến đây.

Người đang ngồi mải mê chơi điện thoại thấy tiếng cửa thang máy mở thì nhìn lên, ánh mắt hắn loé sáng một chút sau đó trở lại lạnh nhạt như cũ.

- "Ramses? Vì sao cậu lại ở đây?" - Uhi vẫn không hiểu Ramses vì sao có mặt ở đây, chẳng lẽ hắn cũng đi thăm bệnh sao?

- "Thăm bệnh" - Ramses trả lời ngắn gọn.

Uhi cảm thấy khó hiểu, hắn đi thăm bệnh nhưng sao lại ngồi trước phòng bệnh cha cậu, cậu mặc kệ hắn rồi đi lướt qua để vào trong.

Ramses bất ngờ nắm lấy cánh tay Uhi, Uhi chưa kịp phản ứng đã bị Ramses không nói một tiếng kéo đi.

- "Ramses, cậu lại lên cơn động kinh gì, buông tôi ra" - Vì đang ở trong bệnh viện nên Uhi hạ tháp giọng tránh gây phiền cho những bệnh nhân khác.

Ramses kéo Uhi đến một hành lang trống trải không người qua lại, sau đó xoay người ôm chặt cậu. Uhi hai tay đang vướng bận đồ đạc nên không thể đẩy Ramses ra.

- "Tôi nhớ cậu" - Chỉ với 3 từ đơn giản để diễn đạt sự nhớ nhung đối với người mình yêu thích nhưng đối với người cao ngạo như Ramses - chưa từng bày tỏ với ai - thì quả là một vấn đề lớn, hắn đã rất cố gắng để thốt ra được ba từ này với Uhi.

- "..." - Uhi.

Cảm nhận được thân thể người ôm mình cứng ngắt, hai tay không ngừng siết chặt vòng eo của mình, Uhi có chút động tâm, thật là làm khó một người cao ngạo như Ramses nói ra ba từ sến súa như vậy.

Bầu không khí xung quanh có phần im lặng, Uhi có thể nghe rõ tiếng tim đập của mình và của Ramses, nhưng vì sao tiếng tim đập của cậu lại dồn dập và mạnh như vậy, Uhi đỏ mặt xấu hổ.

- "Ramses, thả ra, khó thở" - Uhi nhỏ giọng nói, Ramses buông lỏng hai tay.




Mattiwaza khi vào thăm bệnh không thấy Uhi chỉ thấy Ellisa đang ngồi đút cháo cho viện trưởng Yilmaz, thấy ông, Mattiwaza nhã nhặn chào hỏi: "Viện trưởng, ngài hôm nay thấy thế nào?".

- "Phải cám ơn cậu vì nhờ những loại thuốc trân quý của cậu nên sức khoẻ của tôi cũng tốt lên nhiều" - cha Uhi từ tốn nói.

- "Viện trưởng, ngài không cần khách sáo" - Mattiwaza đúng mực trả lời, hắn còn muốn nói - đối xử tốt với cha vợ là trách nhiệm của hắn - nhưng lại không dám nói ra.

- "Không biết Uhi lại chạy đi đâu? Anh hai con nói đi mua cháo mà sao hơn một tiếng chưa thấy về?" - Cha Uhi có phần lo lắng.

- "Cha, chắc anh hai ham vui nên tấp vào đâu đó chơi rồi" - Ellisa thấy anh hai lâu về nên nhờ người mua cháo đem lên hộ.

- "Để tôi đi tìm Uhi, ngài cứ nghỉ ngơi" - Mattiwaza xin phép ra ngoài tìm Uhi.


Mattiwaza đi dọc hành lang để tìm kiếm Uhi, có khi nào em ấy lại trốn ra đâu đó chơi game hay nghe nhạc không?.



Khi thấy Ramses cưỡng hôn Uhi, Mattiwaza tức giận gầm lên.

- "Hừ Ramses, tên khốn, ngươi còn dám vác mặt đến đây" - Mattiwaza hùng hổ lao vào đấm Ramses.

Bị tấn công bất ngờ Ramses không kịp trở tay nên lãnh trọn cú đấm của Mattiwaza. Khi lấy lại bình tĩnh, Ramses lấy tay lau đi vết máu ở khoé miệng sau đó nhanh chóng trả đòn, hắn tung một cú đá xoáy vào người Mattiwaza.

Uhi bị hai người bọn họ làm cho hoảng sợ, liền lớn tiếng can ngăn: 'Mattiwaza , Ramses, hai người dừng lại, chỗ này là bệnh viện".

- "Mattiwaza, anh có ngưng đi không?".

- "Ramses, dừng tay, đừng đánh nữa".

- "Hai người có thôi đi không hả?" - Uhi muốn hét lớn nhưng sợ ảnh hưởng đến bệnh nhân xung quanh nên cậu chỉ nói lớn đủ để hai người kia nghe thấy.

Hai người, ta đấm ngươi đá, trúng đòn cũng nhiều, mặt ai cũng sưng vù lên nhưng vẫn không chịu dừng tay.

Khi Mattiwaza tung thêm một cú đấm vào mặt Ramses thì Uhi lao vào đỡ. Thấy người lao đến là Uhi, Mattiwaza hốt hoảng thu tay về nhưng vẫn không kịp, cú đấm của hắn vẫn in lên khuôn mặt xinh đẹp của cậu.

Uhi bị trúng một đấm mất thăng bằng, chân lảo đảo, té ngã về sau, Ramses bất ngờ vì Uhi lao vào đỡ thay mình, cũng hoảng thần nhanh tay đỡ lấy thân hình của cậu và ôm vào lòng.

- "Uhi, Uhi, có sao không?" - Ánh mắt Ramses đầy lo lắng nhìn Uhi.

Mattiwaza khựng lại một lúc rồi lao đến dành Uhi từ tay Ramses: "Uhi, Uhi, em có sao không? Đau lắm không? Anh đưa em đi bác sĩ", hắn nhìn xung quanh khuôn mặt cậu để xem xét vết thương, có nặng hay không.

Uhi đầu hơi choáng váng, mặt bị sưng to, hình như bị chảy máu răng nhưng nhìn thấy ánh mắt hai người bọn họ đầy lo lắng nên cậu nói dối là không sao và cố nặn ra nụ cười để chứng tỏ mình vẫn ổn, sau đó bình tĩnh nói: "Hai người đừng đánh nữa, Ramses tôi có chuyện muốn nói với cậu".

Thấy khuôn mặt của Uhi bị sưng vù vì cú đấm của mình, Mattiwaza không yên lòng nói: "Uhi, chúng ta nên đi bác sĩ xem xét vết thương trên mặt em đã".

- "Em thật không sao mà, Mattiwaza anh chờ em một lát, em cũng có chuyện muốn nói với anh".

Mattiwaza và Ramses lúc này cũng đã ngừng đánh, ánh mắt nhìn nhau đầy sát khí.

- "Ramses, chúng ta ra bên ngoài nói chuyện một chút, được chứ?".

- "Được, nhưng trước hết cậu phải đi cùng tôi đến bác sĩ chăm sóc vết thương trên mặt" - Ramses đau lòng nhìn khuôn mặt Uhi bị đấm đến sưng to biến dạng.

- "Không cần, chỉ sưng một chút thôi".

Uhi tìm một tiệm cafe yên tĩnh bên ngoài bệnh viện.




Uhi cùng Ramses đi vào một tiệm cafe phía bên kia đường, đối diện với bệnh viện, bọn họ lên lầu tìm một vị trí yên tĩnh rồi ngồi xuống.

Tiệm cafe được xây dựng theo phong cách Ý hoài cổ, trưng bày nhiều đồ vật lưu niệm của Ý, những câu slogan được vẽ trên tường cũng được viết bằng tiếng Ý.

Uhi chọn một chỗ ngồi gần cửa sổ, đó là thói quen của cậu vì cậu thích quan sát đường phố đông đúc náo nhiệt và nhìn ngắm dòng người qua lại vội vã. Cậu gọi một ly Capuccino không đường, còn Ramses thì chọn cafe đen.




Mattiwaza tuy không cam lòng bị bỏ lại một mình nhưng hắn vẫn nghe lời Uhi chờ cậu ở phòng bệnh cha cậu. Nhìn bộ dáng Ramses, hắn nhận ra y không có ký ức của thế giới DSHB, xem như hắn có lợi thế hơn.

_ Hừ cái tên khốn Ramses dám đâm kiếm vào Uhi của ta - Mattiwaza trong lòng tức giận.





Do là ban ngày nên tiệm cafe cũng vắng khách, đa số khách đến uống cafe tập trung ngồi ở dưới lầu nên trên lầu không có khách, Uhi có thể thoải mái nói chuyện mà không sợ làm phiền đến người bên cạnh.

Không khí có phần im lặng, Uhi không biết nên bắt đầu từ đâu.


Ramses còn đang mãi suy nghĩ về chuyện vừa rồi, hắn không hiểu vì sao mới gặp Mattiwaza lần đầu nhưng hắn ta lại biết tên mình, ánh mắt thì tràn đầy địch ý, thù hằn và hắn cũng có cảm giác chán ghét hắn ta, cứ như là kẻ thù truyền kiếp.


Thấy Ramses trầm tư không nói, ánh mắt nhìn chăm chăm vào ly cafe, Uhi liền mở miệng phá vỡ bầu không khí trầm mặc: "Ramses, cậu đến đây tìm tôi sao?".

Giọng nói của Uhi kéo Ramses quay về với thực tại, hắn ngẩng đầu lên nhìn, màu tóc vàng rực như ánh nắng ban mai mà hắn đã từng thấy vài lần trong giấc mơ, hắn như ảo giác thấy hình ảnh của người thanh niên tóc vàng hôm ở đền Luxor và hình ảnh của Uhi hoà thành một, vô thức thốt ra một cái tên vô nghĩa: "Urhi Shalma".

Nghe được cái tên quen thuộc bật thốt ra từ miệng Ramses, Uhi kinh ngạc trợn tròn mắt - Ramses nhớ lại rồi sao? Sao lại có thể?.

- "RAMSES, RAMSES, RAMSES" - Uhi cố ý gọi lớn để thức tỉnh Ramses, cậu nghĩ hắn đang rơi vào thế giới ảo tưởng nào đó.

Một lần nữa nghe tiếng Uhi gọi, Ramses hồi thần nhìn cậu: "Uhi? Cậu gọi tôi nãy giờ sao?".

- "Ừ, cậu nghĩ gì mà thất thần?".

- "Mấy hôm gần đây tôi hay mơ thấy cùng một giấc mơ, trong mơ tôi thấy mình hoan ái cuồng nhiệt với một người thanh niên tóc vàng dài phủ xuống tận chân, tôi càng cố gắng nhìn rõ gương mặt người nọ thì nó càng mờ nhạt".

Uhi có chút chột dạ khi nghe Ramses kể về giấc mơ kỳ lạ của hắn, cậu nhanh chóng đổi đề tài để dời đi sự chú ý của hắn.

- "Cậu đến tận đây tìm tôi chỉ để kể về giấc mơ của cậu thôi sao?".

Ramses bất ngờ về câu hỏi của Uhi, hắn đến Thổ Nhĩ Kỳ vì muốn gặp cậu: "Tôi muốn gặp cậu vì tôi nhớ cậu".

- "Cậu vì sao lại nhớ tôi? Chúng ta chỉ gặp nhau vài lần thôi mà".

Ramses cũng cảm thấy lạ, vì sao không gặp Uhi mấy ngày hắn lại thấy nhớ nhung da diết trong khi hắn và cậu lại không thường xuyên tiếp xúc, duy chỉ có một lần phát sinh quan hệ là do hắn bị mê hoặc bởi vẻ xinh đẹp quyến rũ chết người của cậu lúc đó. Trong một khung cảnh lãng mạn cùng với người đẹp bên cạnh làm sao hắn có thể kiềm lòng cho được. Nếu nói hắn thích Uhi thì chưa đến mức đó, có thể nói hắn bị cậu hấp dẫn.

- "Đừng nói là vì cậu thích tôi nhé?".

Ramses không thể trả lời.



- "Chúng ta về sau đừng nên gặp nhau".

- "Vì sao?".

- "Tôi không muốn dây dưa với cậu" - Uhi lạnh lùng nói.

- "Vậy tại sao đêm đó lại cùng tôi ...".

Uhi ngắt ngang lời nói Ramses: "Chỉ vì dục vọng thôi, cậu cũng vậy mà đúng không?".

- "...".

Nói xong Uhi đứng dậy rời khỏi để Ramses một mình ở lại.





Uhi đã có chọn lựa, cậu và Ramses là không thể, còn có Zannanza hay Mattiwaza cũng vậy. Trước khi Ramses cùng Zannanza có lại ký ức và trong khi tình cảm cũng chưa sâu đậm, Uhi muốn một đao chặt đứt để sau này cũng không ai bị tổn thương sâu sắc. Còn Mattiwaza, cậu cũng rất đau đầu không biết phải nói như thế nào để hắn hiểu mà tự động rút lui.

Trước đây, Uhi có hỏi Ilbani: "Em không thể sinh con cho Thầy, Thầy vẫn muốn sống cùng em sao?".

[Vẫn thích gọi Ilbani là Thầy hahaha]

Ilbani không do dự mà trả lời: "Tôi không cần con cái, tôi cần em".

Chính câu trả lời dứt khoát không chần chừ của Ilbani khiến Uhi cảm động và cậu quyết định sẽ đi cùng người đàn ông này đến hết con đường, dù cho nó có khó khăn chông gai thế nào đi nữa, do đó cậu đành phụ lòng những người khác.

Ramses và Zannanza nên có một mái ấm gia đình thực thụ, bọn họ còn trẻ còn có rất nhiều chọn lựa, tình cảm với cậu có khi chỉ là rung động đầu đời rồi nó sẽ qua đi nhanh chóng. Cho dù bọn họ vẫn cố chấp với cậu thì liệu gia đình bọn họ có chấp nhận? Với sự ngăn cấm của gia đình, bọn họ có đủ sức vượt qua? Ngoài ra đồng tính luyến ái ở nước cậu chưa được phổ biến và chấp nhận rộng rãi.

Còn đối với Mattiwaza, có lẽ là người Uhi nuối tiếc nhất, cậu có tình cảm với hắn đầu tiên cả trong thế giới DSHB và hiện tại. Thật không công bằng cho Ilbani và Mattiwaza nếu cậu cứ nhập nhằng mối quan hệ của cả ba.

Uhi không rõ tâm tư của Mattiwaza, cậu không biết về gia cảnh của hắn và hắn cũng không nói cho cậu biết.


Cậu không biết con đường cậu chọn sẽ kéo dài bao lâu vì sau này khi cậu già nua xấu xí không còn giữ được vóc dáng của thời trai trẻ, da bắt đầu nhăn nheo liệu bọn họ có còn muốn sống cùng cậu?

Uhi cũng hỏi Ilbani một câu tương tự như vậy, hắn trả lời không chút chần chừ: "Khi đó tôi cũng già, da dẻ cũng nhăn nheo, sức khoẻ cũng không còn để làm em, vậy em cũng sẽ bỏ rơi tôi sao?". Câu trả lời quá vô sỉ của hắn làm cậu bật cười ra tiếng.



Ramses đặt vé bay về Ai Cập ngay trong đêm.