[Đồng Nhân Conan] Rovka

Chương 33




|Chưa beta|

Vodka tuy rằng không hiểu Gin vì sao lại muốn hắn tiết lộ tin tức cho Vermouth, nhưng cũng thành thật mà đem toàn bộ kế hoạch nói ra.

Rút cuộc Vodka thiệt tình không hợp với mưu kế, hắn luôn luôn cẩu thả như vậy, ngay từ khi gia nhập tổ chức liền một mực đi theo Gin mà làm việc. Mặc dù bây giờ Gin muốn phản bội tổ chức, hắn cũng không cảm thấy có gì sai.

Vì tổ chức làm việc, hay cho đến bây giờ che giấu tổ chức giúp Gin, Vodka biết Gin sắp xếp như vậy không chỉ vì để hắn và Rovka có thể thuận lợi rời đi, mà còn để đảm bảo an toàn tính mạng của Vodka.

Tổ chức ai chẳng biết cộng sự duy nhất Gin thừa nhận là Vodka, nếu hắn phản bội mà Vodka một chút cũng không biết, ai sẽ tin đây.

Bất quá, vì kì sinh sản của Rovka sắp đến, Gin cũng không thực thi kế hoạch này quá sớm, hắn cùng Vodka dạo một vòng tổ chức xử lý những thành viên đã từng hợp tác cùng hắn. Đã là nhiệm vụ thì không ai có thể cam đoan không có nguy hiểm.


Vermouth là thành viên trung tâm của tổ chức, lại là tình nhân của Boss, bản thân cô ta càng có ưu thế hơn so với người khác, hơn nữa năng lực chiến đấu cũng thuộc hạng ưu, nhưng cứ cố tình thất bại nhiệm vụ. Một lần thất bại không nói, hai lần cũng không có gì, nhưng đến ba bốn lần liền không thể không làm người ta nghi ngờ.

Nhưng, Vermouth cũng chưa có tâm tư gì quá lớn, thậm chí trước khi tìm tòi nghiên cứu Gin còn giúp xử lí không ít dấu vết.

Đợi đến khi biết được đó là bút tích của Gin, cô ta liền biết người đàn ông này muốn rời đi.

Cũng đúng, nam nhân này nhìn như lãnh khốc vô tình, trên thực tế lại rất coi trọng tình cảm, nếu không, hắn cũng sẽ không cứu cô, cũng sẽ không che chở Vodka.

Điều đáng tiếc là hắn chưa từng ý thức được điều này, ngay cả cô cũng mới nhận ra cách đây không lâu, nhưng người thay đổi hắn không phải là cô, mà là thiếu nữ ban đầu cô hoàn toàn chướng mắt kia.


.

Bên kia, Gin trở lại chung cư cũng làm không ít chuyện, trừ việc giải quyết uy hiếp tiềm tàng trong tổ chức, hắn còn phải suy nghĩ cho đường lui của bọn họ.

Nếu chỉ là hắn và Rovka, Gin thật không cần phải phiền toái như vậy, nhưng họ lại có một đứa con, không thể không thận trọng hơn một chút.

Rovka ngồi trong phòng xem TV, thấy Gin tới, không khỏi đứng dậy, bụng nay đã quá lớn, động tác mười phần vụng về. Gin tiến lên hai bước, vươn tay ôm cô vào lòng, thừa nhận đại bộ phận trọng lượng của cô.

- Gin, anh đi đâu vậy? Em hầm canh, anh phải uống đúng hạn mới có hiệu quả._ Rovka ôm lấy vai Gin, nhỏ giọng oán giận.

Rovka không biết hắn có phải vẫn vì lợi ích của tổ chức mà bôn ba hay không, nhưng trong lòng cô rõ ràng, có một số việc không thể nóng vội, nếu không sẽ như tên Boss kia đi một bước cờ lầm.


Gin hôn cô, nhận được sự đáp lại, răng môi giao triền một hồi lâu, hắn mới buông ra.

- Em đi ngủ trước đi, tôi uống canh xong còn có việc.

Rovka tuy rằng không biết hắn còn có chuyện gì, nhưng ngẫm lại cũng hiểu, mặc kệ là vì tổ chức tiếp tục làm việc hay là muốn thoát thân, hắn bây giờ đều rất bận, cho nên cô cũng không ngăn trở, mà nhón chân dịu dàng hôn lên khóe môi Gin:

- Nhớ nghỉ ngơi sớm một chút.

Đợi Gin ra khỏi phòng ngủ, Rovka tắt đèn nằm lên giường,nhìn ánh đèn mỏng manh xuyên thấu qua khe cửa, cô liền biết hôm nay hắn sẽ bận đến khuyu. Trong lòng Rovka cũng thật hụt hẫng, nếu không phải cô mang thai, hắn cũng sẽ không vất vả như vậy.

Trong đầu vô số suy nghĩ quay cuồng, Rovka muốn giúp đỡ lại cảm thấy bất đắc dĩ, cứ như vậy, mơ mơ màng màng thiếp đi. Nửa tỉnh nửa mê, cô cảm giác được bên người lún xuống, trong khi cô đang chìm trong phân vân không rõ là hiện thực hay trong mơ thì một đôi tay ôm cô vào lòng, lồng ngực không tính là ấm áp kia lại khiến cho tâm cô bình tĩnh lại.
Rovka hơi cọ đầu vào ngực hắn, mơ màng hỏi:

- Xong rồi sao?

- Ngủ đi!_ Gin nhẹ đáp một tiếng, cánh môi dừng trên trán cô.

Bên mũi phất qua hơi thở quen thuộc, Rovka theo bản năng mà vùi sâu vào lòng hắn, nặng nề chìm vào giấc ngủ. Gin ôm cô, ánh mắt quét về phía bụng tròn trịa, tuy rằng bộ dáng hai người bây giờ có chút không thích hợp, hắn lại cảm thấy an tâm. Tay to mơn trớn tóc đen dài, hắn cúi đầu nhẹ hôn lên môi cô, chỉ cần lúc này không xảy ra vấn đề gì, xong việc bọn họ có thể thuận lợi rời đi tổ chức.

.

Hôm sau, khi Rovka cả tỉnh lại Gin đã không còn tại, cô đứng dậy rửa mặt, sau đi phòng bếp, không thấy nồi canh trên bếp liền biết hắn khẳng định là uống canh xong mới đi, bên môi không khỏi lộ ra một mạt ý cười.

Trước mắt, ngày sinh dự kiến càng ngày càng đến gần, bởi dáng người cồng kềnh mà cô không thể làm gì nhiều lắm. Trước đó vài ngày, ba bữa cơm đều nhờ vào Vodka, mấy ngày nay, hắn và Gin dường như lại càng vội hơn, cũng may hắn có nhớ mua nguyên liệu nấu ăn, nếu không Rovka chỉ có thể ăn cơm hộp.
Chậm rì rì làm bữa sáng, lại nấu canh cho Gin, Rovka mới chậm rãi dùng bữa. Đang ăn lại nghe được tiếng chuông cửa, Rovka nghi hoặc đi đến trước cửa, xuyên thấu qua mắt mèo* liền nhìn thấy Okiya Subaru đứng bên ngoài, không khỏi tức giận.

*là một thấu kính lõm gắn trên cửa,thông qua "mắt mèo" bạn có thể nhìn rõ những gì xảy ra phía ngoài cánh cửa nhà mình, như đang đứng trước cửa bởi vì góc nhìn của nó có thể đạt tới 1500.

Tên này thật đúng là không muốn sống,nghĩ rằng giả thành người đưa cơm là có thể tránh tai mắt sao?

Mở cửa, Rovka nghiêng người để hắn đi vào, nhìn vẻ mặt tự tại của hắn, không khỏi cười hỏi:

- Anh tìm đến tận cửa đợi ngậm hành?

- Không, tôi chỉ tới hỏi thăm một chút, xem các người có muốn hợp tác hay không thôi._ Okiya Subaru buông gói đồ ăn trong tay xuống bàn.
Gần đây, không ít nhiệm vụ của tổ chức áo đen đều thất bại, tin tức Kir gửi về cùng càng ngày càng nhiều, có thể thấy nội tình tổ chức rung chuyển lớn như thế nào.

- Hợp tác? Trước khi Gin mở miệng, các anh buộc phải im lặng mà xem thôi._ Rovka lướt qua Okiya Subaru, mở ra gói thức ăn, phát hiện bên trong là món hắn tự tay làm, không khỏi tiếp tục_ Xung đột giữa Gin và tổ chức chắc chắn sẽ hoàn toàn bùng nổ sau khi tôi sinh xong, các anh chỉ cần nắm lấy cơ hội, mặc dù không thể lật đổ tổ chức hoàn toàn, nhưng cũng có thể hủy diệt phân nửa thế lực. Cảm ơn cơm trưa của anh, đi thong thả, không tiễn.

Okiya Subaru nhìn Rovka đuổi khách, cũng không ở lại lâu, hắn đội lốt người đưa cơm lại ở lâu như vậy, ai nhìn vào đều cảm thấy có vấn đề, cho nên Rovka vừa khoát tay, Okiya Subaru liền tự giác rời đi.
Trên thực tế, hắn đến đây một chuyến cũng không phải vô ích, điều nên biết cũng đã biết, chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng, dù Rovka nói có thể hủy diệt được phân nửa, nhưng Okiya Subaru lại không muốn hạ thủ lưu tình.

Vì muốn lật đổ cái tổ chức này, bọn họ đã trả giá quá nhiều, không chỉ tinh lực mà còn cả nhân lực, trên vai họ là sinh mệnh của những đồng nghiệp đã hi sinh, nếu đã sẵn sàng, thì nên tận lực hoàn thành di nguyện của bọn họ.

Rovka không biết suy nghĩ trong lòng Okiya Subaru, mặc dù biết, cô cũng sẽ không nói thêm gì, đó không phải là chuyện của cô, không thể khiến lòng cô gợn sóng. Nhưng cô cũng hy vọng những người cô trân trọng không vì vậy mà chịu thương tổn , bất chấp việc trong mắt người khác, tội ác của bọn họ là tày trời, không gì có thể tha thứ được.