[Đồng Nhân Conan] Rovka

Chương 27




|Chưa beta|

Đôi khi số liệu cũng không đại biểu được điều gì, ít nhất ở cùng với Akai Shuichi mấy ngày nay, không, phải nói là Okiya Subaru, hắn liền thay đổi được ấn tượng của Rovka đối với hắn. Lúc trước Rovka cũng không có ấn tượng tốt về hắn, tuy rằng cũng có một phần lí do là Miyano Akemi, nhưng chủ yếu là do những tư liệu mà hệ thống cung cấp cho cô.

Một kẻ gϊếŧ người không ghê tay như Gin cũng có một mặt ôn nhu, Okiya Subaru tự nhiên cũng có một mặt mà hắn không muốn người ta biết được, chỉ là trước kia Rovka cũng chưa bao giờ muốn đi tìm hiểu, mà hiện tại, khi bọn họ tình cờ gặp gỡ, tình cờ sống chung dưới một mái nhà, Rovka mới phát hiện, kỳ thật người đàn ông này cũng không tồi.

Đôi khi, người đứng ngoài căn bản không hiểu được cục diện, không biết đối phương kỳ thật là thân bất do kỷ*.


*thân bất do kỷ: hay còn gọi là thân bất vô kỷ, có nghĩa là thân mình không do mình định đoạt, ý nói dòng đời xô đẩy.

Nhưng, Rovka nghĩ việc Miyano Akemi vì hắn mà cam tâm tình nguyện chịu chết cũng không hoàn toàn là trách nhiệm của hắn ta.

Nếu không có Sherry, nói không chừng, có lẽ hai người họ sẽ có một kết cục khác.

Chỉ là, "nếu" không tồn tại.

Chuyện lần này, Rovka tuy rằng không có chịu thương tích quá nặng, nhưng lại xém chút nữa sinh non, tuy cô không tin vào thánh thần, lần này cũng nhịn không được cho rằng là do trời phù hộ, nếu thật sự xảy ra chuyện, cô chắc chắn sẽ hối hận cả đời.

...

Vì con, vì tránh né những kẻ vẫn muốn truy sát cô, Rovka đơn giản làm một trạch nữ, mọi công việc sinh hoạt đều giao cho Okiya Subaru lo liệu.

Có thể là vì điểm này mà khiến cho Rovka một lần nữa nhìn thẳng người đàn ông này.


Okiya Subaru tỏ vẻ lý giải hành vi của Rovka, cũng từ hành động cẩn cẩn thận thận của cô mà nhìn ra cô thật sự quý trọng đứa bé trong bụng. Tuy rằng không biết vì sao Gin lại không ở lại bảo hộ cô, nhưng dựa vào hiểu biết của hắn, vị Boss kia hẳn đã làm chút việc khiến Gin không thể không rời đi.

Boss và đệ nhất tâm phúc âm thầm quyết đấu.

Nói thật, Okiya Subaru thật ra có chút mong chờ kết cục của chuyện này.

Mặt khác, hắn cảm thấy hứng thú với nơi Rovka lấy được tình báo, rõ ràng là chỉ là một kẻ đứng ngoài, nhưng thậm chí biết rõ hơn cả nội bộ. Một người như vậy, quá nguy hiểm, hắn không muốn đối đầu với cô, nên tốt nhất là giữ mối quan hệ hợp tác bình thường là quá đủ.

Nhưng trong lòng hắn rõ ràng, loại chuyện này không thể làm quá rõ ràng, một khi chọc giận cô, không chừng những tin tức hắn dấu diếm bao lâu nay sẽ lập tức công bố thiên hạ.


- Cô có muốn liên lạc với hắn không?_ Okiya Subaru nghĩ đến tần suất hoạt động tăng cao của tổ chức áo đen dạo gần đây, không khỏi nhìn Rovka.

- Tạm thời không cần._ Rovka nhàn nhạt đáp.

Cô tin tưởng vị Boss kia có rất nhiều lí do để bám trụ Gin, nếu không phải như thế, Gin làm sao có thể nhắc nhở cô nhiều lần như vậy, càng không thể chuẩn bị cho cô vũ khí. Hiện giờ người của tổ chức đã bắt đầu động thủ với cô, tuy rằng thất bại, nhưng Rovka hiểu, bọn họ căn bản vẫn luôn bức thiết muốn diệt trừ cô. Là nhược điểm của Gin, tổ chức tự nhiên sẽ không cho phép cô tồn tại, mà một khi đã động thủ, không có kết quả tốt tức là biểu thị vô số nguy cơ tiềm ẩn, vị Boss kia chắc chắn sẽ ra tay càng quyết liệt.

- Khi hắn nhập cảnh có cần tôi thông báo cho cô không?
- Anh xác định có thể tinh tường nắm bắt thời điểm nhập cảnh của anh ấy sao?_ Khóe môi ngậm một mạt ý cười, Rovka nhìn Okiya Subaru mà châm chọc.

- ... _ Okiya Subaru lộ ra vẻ ngạc nhiên, hơi xoa cằm ngẫm nghĩ.

Hắn đúng là không thể xác định được hành tung của Gin.

Nếu dễ dàng biết được hành động của bọn chúng, hắn hà tất tiêu phí nhiều sức lực để đối phó với cái tổ chức này như vậy? Hiển nhiên là vì tổ chức áo đen thủ đoạn quá nhiều, lại thay đổi thất thường, mới đưa đến kết quả nhiều năm nay hắn tổn thất quá nhiều nhân lực nhưng cũng không thể một lưới bắt hết bọn chúng.

Nhìn bộ dáng Okiya Subaru không được tự nhiên, Rokva cũng không tiếp tục đề tài này, khẽ cười:

- Đừng nản chí, các anh sớm hay muộn cũng sẽ tóm gọn tổ chức này thôi.
Okiya Subaru nghe vậy có chút giật mình, hắn vốn cho rằng, vì Gin, cô cũng sẽ không hi vọng tổ chức xảy ra chuyện.

- Không lo lắng liên lụy tới hắn?_Okiya Subaru nghĩ đến cái cách Rovka trân trọng và tín nhiệm Gin, trong lòng không tự giác sinh ra một tia hâm mộ.

Nếu lúc trước hắn có thể cẩn thận hơn một chút, cô gái ngốc kia có lẽ đã không phải chết...

- Anh ấy không yếu như anh nghĩ đâu._ Rovka cười đáp, đứng lên đi lên lầu.

Từ khi đến biệt thự này, cuộc sống của Rovka hiện tại thật sự thoải mái, cả cô và đứa con trong bụng đều được chăm sóc rất tốt. Nhưng trong lòng cô nhớ nhung người đàn ông nhìn như lãnh ngạnh, trên thực tế lại thập phần dung túng cô kia.

Đừng nhìn Rovka từ đầu đến cuối đều tỏ ra thật bĩnh tĩnh, thực ra trong lòng cô vẫn sợ hãi, sợ chết, sợ mất đi, sợ thất bại.
Nếu tối đó cô thật sự chết đi, cô không biết Gin sẽ thế nào, nhưng cô chắc chắn, hệ thống sẽ không cho cô cơ hội để làm lại. Nói cách khác, cô không chỉ mất đi mọi thứ đang sở hữu, mà khi trở về cũng không thể trọng sinh.

Đứng ở cửa sổ tầng hai, xuyên thấu qua cửa kính nhìn thấy sự vui vẻ ở bọn Conan đang cười giỡn bên ngoài khiến cô cảm thấy hâm mộ.

Sau khi cô sinh xong, cuộc sống hắn nên vô tư lự như bọn chúng đi!

...

- Conan, nhanh lên đi!_ Ayumi phía trước cười gọi cậu.

Haibara Ai ở một bên thấy Conan nhìn cửa sổ nhà cậu ta, không khỏi chế nhạo:

- Sao thế? Nếu đã nhớ nhà, vậy thì về xem thử.

Conan nghĩ tới Okiya Subaru đang ở nhà cậu, trong lòng mặc dù có một tia do dự, nhưng cũng không nghĩ quá nhiều:

- Không đến mức như vậy, đợi có thời gian đi gặp Okiya Subaru là được.
Trước mặt, Conan luôn ngoan ngoãn xưng em gọi anh, nhưng sau lưng, cậu ta không có sở thích này, đều gọi thẳng tên người ta.

- Tùy cậu._Haibara Ai nghĩ đến lời nói của người đàn ông tên Okiya Subaru kia, trong lòng chợt thiếu đi một tia phòng bị.

Trên thực tế, chỉ cần không phải là người của tổ chức, cô đều có thể thản nhiên tương đối, giống như khi đối mặt với Rovka, biểu tình của cô luôn là thả lỏng. Nhưng người đàn ông này khác biệt. Có một cái gì đó ở anh ta khiến cho cô nghĩ tới ...chị.

Conan lại nhìn cửa sổ tầng hai một lần nữa, nhưng thấy Ayumi lại kêu mình, không khỏi lên tiếng đáp lại, nhấc chân theo sau.

Bên cạnh cửa sổ, Rovka thấy bọn Conan rời đi, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười, thật đúng là một tên nhóc nhạy cảm, không, phải nói là một tên thám tử nhí nhạy cảm mới đúng.
Khẽ vuốt bụng nhỏ đã hơi hơi phồng lên, bên khóe môi Rovka không khỏi lộ ra ý cười ôn nhu, trong lòng lại càng tin tưởng Gin sớm muộn gì cũng sẽ trở về. Về vị Boss kia, cô nghĩ, dù chuyện này không khiến Gin làm phản,nhưng cũng đủ để để lại một cái gai trong lòng hắn.

- Boss sao, sống quá yên lành rồi, khẳng định đã quên anh ấy là một người có tư tâm...

Gin ở tiền tuyến bán mạng cho ngươi, người ở phía sau lại động thủ với nữ nhân và cốt nhục của hắn, hành động này nói là "sát thê diệt tử" cũng không quá đi!