Dòng Máu Mafia

Chương 77: 77: Cự Tuyệt





- Chị cho em gặp Cat, hỏi xem có thích loại bánh này không? Daniel cũng thích bánh, em mua về cho cả nhà luôn.
- Cat đang trên tầng, không nghe được.

- Mango cố gắng trấn tĩnh để nói chuyện.
- Cô gọi bé nghe điện thoại trên nhà đi, nhanh, sắp đến lượt chúng tôi mua rồi.

- Thấy cô sợ hãi im thít hắn vội nói cho phù hợp ngữ cảnh.
- Cat, Cat à.

- Mango lên tiếng gọi, qua màn hình camera nhìn rất rõ, tên kia ngoe ngẩy khẩu súng chĩa vào Mango và đi lên nhà.

Brian với tay tắt bụp điện thoại trước sự hoảng hốt của cô.
- Để kéo dài thêm thời gian.

- Rồi nắm tay cô chạy men theo đường để ốp sát ngôi nhà mà không bị phát hiện ra.

Cô bấm chặt lấy tay anh chạy theo, tên thứ hai xuất hiện trên màn hình với tấm khăn quấn ngang hông, Brian kịp vòng tay đỡ lấy cô khỏi khụy xuống, anh gập máy tính để xuống và nhìn vào mắt cô.


- Bình tĩnh, chưa biết thế nào, cứu các con đã.
- Đã về đến cổng.

- Daniel báo cáo.

- Tôi sẽ đi sau lưng vào thẳng tầng 2, Peter (trợ lý của Brian) vào từ cửa hậu tầng 1, hai người vào thẳng cửa chính.

Bắt đầu.
Gắng gượng hết sức với khuôn mặt tái nhợt, cô bước theo Brian đẩy cửa vào nhà trước sự sửng sốt cao độ của hai tên kia và Mango.

Hai khẩu súng lập tức đặt vào đầu của Cat và Mango.
- Mẹ ơi..

- Cat oa khóc nức nở và gọi mẹ.
- Con có sao không? - Cô sợ hãi nhìn con tay bị quấn băng dính, nhưng thấy bé quần áo vẫn nghiêm chỉnh khiến cô yên tâm đi rất nhiều, có lẽ tên kia vừa tắm xong và có điện thoại nên hắn chưa kịp làm gì.
- Dơ tay lên vào đây, chúng mày mà làm gì thì tao giết cả lũ nhóc này luôn.

- Và hắn ta phạm một sai lầm ngiêm trọng.
Cả hai bước vào nhà và ngồi vào ghế cùng Vin và Sun (con trai của Daniel và Mango), hắn ta đắc ý vung vẩy khẩu súng cười khả ố.

"Bụp" hai tiếng súng vang lên gần như đồng thời bởi hai thiện xạ, cả hai phát súng đều trúng tay tên thứ nhất đang để khẩu súng ở đầu của Mango, bọn chúng hét lên kinh hãi bởi độ liều lĩnh của cả hai người bắn.

Lượt súng thứ hai vang vang kèm theo tiếng "đoàng" to tướng khiến bọn trẻ hét lên sợ hãi.

Nhanh như cắt Mango nhảy người lên tung chân đá cả hai tên bay từ cầu thang xuống đất, một tên gẫy cổ nằm im thẳng cẳng, tên còn lại la lên oai oái.
Daniel chạy ra bế Cat và ôm vợ đi xuống, cô rút dao cắt dây trói cho hai đứa trẻ còn lại, Peter khống chế tên nằm dưới đất và nhấc điện thoại gọi cảnh sát.

Brain nhìn Daniel trong một ánh mắt ngạc nhiên rồi nhanh chóng ra lệnh cho Peter "giải quyết gọn gàng", hắn ta hiểu lập tức lấy súng của Daniel và bảo mọi người sang nhà bên, còn lại để hắn giải quyết.

Cô sững lại khi nhìn thấy tay Brian, đạn lạc đã bay vào tay khiến anh bị thương, bao nhiêu trận vào sinh ra tử anh đều không xây xước, thế mà ở đây lại có thể khiến anh nhỏ máu..
Ba đứa trẻ được đưa lên đi ngủ còn cô giúp anh cởi áo và xử lý vết thương ngay tại chỗ bàn tay cô thành thục xử lý vết thương và chăm sóc cho anh, anh không có cảm giác đau chút nào vì đang bận cảm nhận người phụ nữ đứng bên cạnh đỏ bừng mặt khi ở bên mình, cảm nhận những ngón tay của cô khi chạm vào da thịt mình.

Cơ thể của người đàn ông lồ lộ những đường nét hấp dẫn và nở nang cân đối hoàn hảo.
- Cảm ơn anh hôm nay đã giúp mẹ con em.

- Ba mẹ con ổn chứ, lên với con đi, anh không sao, ngày mai gặp nhé.

- Anh mỉm cười trấn an và vuốt nhẹ má cô rồi đứng dậy đi về.
Nhưng sự việc ngày hôm nay khá lớn, ảnh hưởng tới nhiều ban bệ, nên ngay đầu giờ sáng anh đã bị triệu tập tham gia vài họp đến khi xong thì đã quá trưa vội vã để về bên cô, nơi khiến con tim anh loạn nhịp và ấm áp.

Mọi người vừa bước anh lập tức bước ngay lại bên cạnh và kéo cô vào lòng cảm nhận sự mềm mại của người phụ nữ rồi cúi xuống không cho cô thoát khỏi nụ hôn cường bạo của mình.
Một tuần làm việc cuối cùng của cô diễn ra trong hạnh phúc, ấm áp và đầy vui vẻ, cô quyết định mở lòng đón nhận anh còn anh đã bị cô đánh gục hoàn toàn, họ quấn quýt chuyện trò và hoàn toàn ăn ý trong mọi việc.

Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, lời đồn nhanh chóng vang xa, Halen kinh ngạc khi nghe được tin của em trai và ân nhân của mình, tiến thẳng vào tòa nhà và đuổi tất cả mọi người ra ngoài, cô ngạc nhiên chưa nói lên lời thì bàn tay ấy đã dáng thẳng vào mặt cô.

"Bốp" cô choáng váng.
- Tôi đã tin tưởng cô, nhưng không ngờ cô lại có lòng tham như thế, em tôi là như thế nào mà cô dám dụ dỗ nó.

Cô nhìn lại mình xem có xứng không?
- Helen, chị..
- Cậu câm miệng, không ngờ dã tâm của cô lớn thế, tôi chỉ nhắc một lần này thôi, nếu cô còn câu dẫn em tôi hoặc để cho tôi phát hiện cô còn dính dáng đến nó, đừng trách tôi không cảnh báo trước.

Còn cậu, tôi gìn giữ cậu bao lâu như thế, biết bao gia đình quyền quý cậu không chọn, lại dính vào người đàn bà một đời chồng và hai con như thế này.

Tương lai của cậu ở đâu? Tôi không cho phép chuyện đó xảy ra.

Nếu cậu còn dính vào cô ta, tôi đảm bảo với cậu, cô ta thảm hơn những gì cậu có thể tưởng tượng.
- Chị..


- Brian lại cố gắng can thiệp.
- Cậu ra ngoài, dự án này sắp xong, tôi cho cô ba ngày biến khỏi cuộc đời nó.

– Anh lặng lẽ cúi đầu mở cửa bước ra trước con mắt sửng sốt của cô và rồi nhếch mép.
- Chị nói xong chưa? Chưa một ai dám động vào tôi, nhưng nể tình những ngày vừa qua chúng ta đã chơi với nhau như hai chị em và việc chị gìn giữ em trai cũng như anh ấy có ơn với nhà tôi, tôi nhịn chị lần này.

Xong hợp đồng tôi sẽ không xuất hiện trước mặt mọi người nữa.

Các người không xứng.

Giờ thì mời chị ra khỏi phòng này cho tôi làm việc.

– Cô lừ mắt lạnh băng bỗng nhiên khiến cho Helen có chút chột dạ và xách túi đi ra kéo theo em trai mình.
Từ lúc đó Brian cũng không bước chân vào phòng hoặc nhắn cho cô một câu nào khiến cô ngỡ ngàng và một chút cay đắng, hôm đó cô không về, thức thâu đêm để làm việc.

Đến trưa hôm sau hoàn thành sớm công việc và đẩy hồ sơ đi báo cáo rồi mình bước về nhà, kể chuyện và uống rượu với Daniel cho tới say mèm.
Sáng hôm sau, gạt bỏ mọi chuyện sang một bên, cô bước trở lại đi làm bình thường, cất nỗi lòng sang một bên..