Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)
.
Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.
.
Chương 15
Vào ngày lĩnh giấy đăng ký kết hôn, Thành Nham mặc một chiếc áo sơ mi trắng, kiểu tóc cũng thay đổi, anh cắt đi mái tóc xoăn để đã lâu trở nên cực kỳ tiêu sái. Buổi sáng, anh đã đẩy rất nhiều khách hàng cho các thợ xăm khác tiếp nhận.
Xăm hình rất dễ làm dơ quần áo. Hầu hết các thợ xăm hình đều ăn mặc rất giản dị khi làm việc, họ thường xuyên mặc quần áo tối màu có khả năng che đi vết bẩn và không bao giờ mặc quần áo sáng màu. Thành Nham thì tương đối để ý đến dáng vẻ bên ngoài, yêu thích quần áo, cho dù cả ngày đều ngồi ở trong studio thì anh vẫn ăn mặc ngăn nắp đẹp trai.
Hôm nay anh mặc áo sơ mi trắng, tuyệt đối không thể xăm hình.
Chu Vũ đi vào phòng làm việc của Thành Nham mấy lần, rốt cuộc không nhịn được nữa, y víu cửa không buông hỏi: "Sư phụ, hôm nay sư phụ đi làm phụ rể hả?"
"......"
"Tôi đã lớn tuổi như vậy rồi ai còn muốn mời tôi làm phù rể."
"Vậy tại sao sư phụ ăn mặc bảnh bao như vậy, còn cắt tóc nữa."
(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Đang nói chuyện, điện thoại di động của Thành Nham vang lên, là Giang Mộ Bình gọi đến.
"Alo?"
"Tôi đến khoa xin nghỉ, lát nữa đến studio đón em."
"Tôi có thể tự mình đến đó."
"...Ừm, được rồi."
Thành Nham cúp điện thoại, Chu Vũ còn muốn bát quái, nhưng lại bị Thành Nham đuổi đi. Trong lúc chờ Giang Mộ Bình đến, Thành Nham không có việc gì trong tay, chỉ có thể nhàm chán nghịch điện thoại di động. Cuộc sống hàng ngày của anh thực ra rất đơn giản, ngoài vẽ vời thì chính là xăm hình. Mặc dù vẻ ngoài của anh rất giống mấy tên công tử thích ăn chơi, nhưng thực tế quán bar anh còn chưa đến được mấy lần, hoạt động giải trí cực kì đơn điệu, ngay cả mấy ứng dụng chơi game trong điện thoại cũng không có mấy cái.
(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Một lúc sau, anh nghe thấy tiếng Chu Vũ ở bên ngoài gào thét, Thành Nham mơ hồ nghe thấy mấy chữ "Giáo sư Giang", liền tắt trò chơi đơn độc đang chơi của mình.
Giang Mộ Bình đã đến đây được vài lần, loại người đẹp trai kiểu này sẽ để lại ấn tượng cho người ta chỉ với hai ba lần xuất hiện. Hơn nữa còn có chút tin tức bát quái, hầu như mọi người đều biết vị tiên sinh biết điều, anh tuấn này là đối tượng hẹn hò của ông chủ.
"Giáo sư Giang, ngài đây là..." Ánh mắt của Chu Vũ dán vào áo sơ mi trắng của Giang Mộ Bình.
"Tôi đến tìm Thành Nham." Giang Mộ Bình nói.
"A...Sư phụ ở bên trong." Chu Vũ phản ứng có chút chậm, hướng bên trong chỉ chỉ.
Thành Nham vừa vặn bước ra ngoài, cùng Giang Mộ Bình nhìn nhau. Cho dù Chu Vũ có ngu ngốc đến đâu, y cũng có thể khẳng định Thành Nham chắc chắn không phải đi làm phù rể, làm gì có ai cùng với đối tượng hẹn hò của mình tạo thành một nhóm để đi làm phụ rể.
Giang Mộ Bình nhìn Thành Nham có chút ngây người, Thành Nham đã cắt tóc ngắn, còn cắt rất ngắn, tóc cũng nhuộm lại màu đen. Kiểu tóc này khiến anh trông trẻ hơn rất nhiều, lộ rõ vầng trán và lông mày, rất có tinh thần, cũng rất nhẹ nhàng khoan khái.
Thành Nham đi tới: "Đi thôi."
"Cắt tóc?"
"Ừm, để kiểu tóc này chụp ảnh tốt hơn."
(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Trong xương Thành Nham quả thực rất truyền thống, Giang Mộ Bình cảm thấy lối suy nghĩ nghiêm túc, đàng hoàng, trịnh trọng của anh cũng là một đặc điểm rất hấp dẫn, có một sự tương phản kỳ lạ.
Vẻ mặt Chu Vũ dần dần không đúng: "Chụp ảnh gì?"
Giang Mộ Bình là người trong cuộc, trả lời một cách cực kỳ thản nhiên: "Ảnh cưới."
Chu Vũ sững người: "Cái, cái gì?"
"Đi thôi." Thành Nham theo bản năng thúc giục.
"Bọn họ không biết sao?" Giang Mộ Bình quay đầu hỏi anh.
Thành Nham hàm hồ ừ một tiếng: "Tôi không tìm được cơ hội thích hợp để nói."
"Hiện tại rất thích hợp."
"Tôi sắp kết hôn." Thành Nham nói với Chu Vũ, "Hôm nay đi lĩnh chứng."
Giọng nói Thành Nham không cao không thấp, nhưng anh khẳng định ngoại trừ những người ở trong mấy phòng xăm thì còn lại đều sẽ nghe thấy, trước khi đám người này vây lại, anh đã nắm lấy cánh tay của Giang Mộ Bình, vội vàng rời đi.
(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Trong lúc lái xe, Giang Mộ Bình luôn cảm thấy Thành Nham đang nhìn mình, hắn hơi nghiêng đầu hỏi: "Em đang nhìn gì vậy?"
"Hôm nay anh không đeo kính."
"Ừm, tôi đeo kính áp tròng." Giang Mộ Bình cười, "Nhìn rất lạ sao?"
"Không có." Thành Nham dừng lại một chút, rồi nói thêm: "Rất đẹp."
Giang Mộ Bình đeo kính và không đeo kính khác biệt hoàn toàn, kính mắt khiến hắn trông nhã nhặn, nhưng lại làm giảm đi sự anh tuấn của hắn. Nếu Giang Mộ Bình đeo kính còn mặt một chiếc áo sơ mi màu đen, có lẽ hắn sẽ tạo nên một cảm giác cấm dục.
Thành Nham luôn cảm thấy Giang Mộ Bình rất thích hợp với những chiếc áo sơ mi sẫm màu.
Cục Dân chính đông như trẩy hội. Trong số những người đến đăng ký và lấy giấy chứng nhận, Thành Nham và Giang Mộ Bình dường như là một trong số ít cặp đôi đồng giới, hai người thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Mặc dù chính sách hôn nhân đồng giới đã được thông qua cách đây vài năm, nhưng các quy định liên quan về giấy phép kết hôn đồng giới mới chính thức được áp dụng vào năm nay. Cho dù xã hội khai hóa, nhưng vẫn không đạt đến trình độ cao nhất, cho dù pháp luật đồng ý nhưng vẫn còn có rất nhiều người đồng tính luyến ái kiêng kị ánh mắt của người khác, còn chân chính đến Cục Dân chính để thoải mái lĩnh giấy đăng ký kết hôn thật sự không nhiều, ít nhất là ít hơn nhiều so với cặp đôi khác phái.
(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Không biết là do biểu tình của Thành Nham quá cứng nhắc hay là do anh và Giang Mộ Bình nhìn qua thực sự không có vẻ thân mật đến mức như vậy, nhân viên quầy lễ tân ở sảnh cư nhiên lại hỏi: "Hai người đến kết hôn hay ly hôn?"
Thành Nham choáng váng.
"Kết hôn." Giang Mộ Bình đưa giấy tờ tùy thân của mình và Thành Nham cho nhân viên.
Nhân viên cầm lấy giấy tờ xem xét rồi nói: "Được rồi, trước tiên phiền phức hai vị điền vào đơn đăng ký, sau khi điền đầy đủ thông tin chúng tôi sẽ thông báo để hai vị chuẩn bị thủ tục đăng ký."
Nhân viên trả lại giấy tờ tùy thân cho Giang Mộ Bình, hướng dẫn họ đến hành lang bên trái và nói: "Các cặp đôi đồng tính lĩnh giấy ở bên trái. Phiền phức hai vị cùng nhân viên của chúng tôi điền vào đơn đăng ký trước."
Hết chương 15.