Đông Hoang Thần Vương

Chương 314




Chương 314

“Tao tiêu hết tiền rồi, có muốn trả cũng chẳng trả được”.

“Mày tự giải quyết đi, một là gả cho Phùng Bân, hai là bảo Lão Hắc đánh chết tao”.

“Dù sao tao cũng không muốn sống nữa”.

Hoa Tiểu Bình ra vẻ vô lại, đi đến trước giường ngửa đầu ngã xuống.

Hoa Nhụy mím môi, nước mắt lăn dài.

Trần Thiên Hạo đứng bên cạnh, không biết phải nói gì.

Ông bố này đúng là quá tệ, nếu như không vì từng là lính xông pha giết địch, chắc Trần Thiên Hạo đã tiến lên đánh ông ta một trận rồi.

Hoa Nhụy lau nước mắt, hít sâu một hơi.

Sau đó cố gắng mỉm cười với Trần Thiên Hạo.

“Anh Trần, để anh chê cười rồi, chúng ta đi thôi”.

Trần Thiên Hạo gật đầu, lúc này đúng là nên để hai bố con họ bình tĩnh chút.

Anh vừa định rời đi.

Hoa Tiểu Bình đã bò dậy, choáng váng túm lấy cổ áo Trần Thiên Hạo.

“Thằng nhãi, nếu mày mà thực sự thích con gái tao thì mày đưa tao một triệu đi”.

“Ông nghèo đến điên rồi sao?”

Hoa Nhụy đẩy Hoa Tiểu Bình ra, dưới sự k1ch thích của men rượu, cơ thể Hoa Tiểu Bình loạng choạng, ông ta ngồi xuống đất.

Ông ta không bỏ cuộc, giãy giụa đứng dậy tiếp tục tóm lấy Trần Thiên Hạo.

Hoa Nhụy thấy vậy liền kéo Trần Thiên Hạo ra ngoài.

“Anh Trần, bố tôi uống hơi nhiều, chúng ta mau đi thôi”.

Nói thật nếu như có thể dùng một triệu để giải quyết chuyện của Hoa Nhụy, Trần Thiên Hạo cũng sẽ bỏ ra số tiền này.

Chỉ là Hoa Tiểu Bình đang say, có một số chuyện không thể nói rõ được.

Khi đi đến cửa.

Họ nhìn thấy mấy chục người đang lao đến trước cửa nhà.

Người dẫn đầu chính là Lão Hắc mặt mày hung ác.

Sắc mặt Hoa Nhụy biến sắc.

Cô ta kéo Trần Thiên Hạo trốn vào trong nhà.

“Anh Trần, phiền anh nấp ở đây một lúc, tôi ra ngoài xử lý một số việc”.

Lúc này Hoa Nhụy không để ý được đến chuyện giường mình bừa thế nào, chỉ có thể bảo Trần Thiên Hạo ngồi xuống giường, sau đó dùng rèm che lại.

Cô ta nuốt nước bọt, lấy hết can đảm đi ra ngoài.

“Hoa Nhụy?”

“Quả nhiên cô đang ở nhà, thằng đàn ông kia đâu?”

Lão Hắc trầm giọng nói, hỏi với giọng điệu khó chịu.

“Tên nào?”

Hoa Nhụy cố ý ra vẻ không hiểu.

“Hoa Nhụy, em đừng có diễn nữa, là tên đánh anh đó”.

Phùng Bân đứng bên kiêu ngạo nói.