Đông Hoang Thần Vương

Chương 298




Chương 298

Anh nói ra không phải để khiến nhóc 13 cảm thấy áy náy.

Mà để thằng bé học được sự biết ơn.

Hai mắt anh sáng bừng.

“Con không biết Cẩm Lâm đã phải hi sinh vì con nhiều như thế nào đâu. Không lẽ con không thấy lạ vì sao cô ấy phải ở lại đây à?”

Trong lòng nhóc 13 cực kỳ chấn động.

Nhất là khi nghe nói tới cái chết của Tam Nha Tử.

Thằng bé không ngờ một người xa lạ lại chịu hi sinh mạng sống để cứu mình.

Thằng bé lắc đầu.

Anh thở dài thườn thượt.

“Vì để cứu con, Cẩm Lâm bị khí lạnh xâm nhập vào cơ thể, hiện giờ sức khỏe không tốt, phải tĩnh dưỡng lâu dài. Nếu không nghỉ ngơi tốt, có thể sẽ nguy hiểm tới tính mạng”.

“Vậy nên, con có hiểu ý của bố không?”

Nhóc 13 cúi đầu, mím môi thật chặt.

Một lúc lâu sau, thằng bé khẽ gật đầu.

Có thể nhìn thấy vài giọt nước mắt lăn xuống từ má thằng bé.

Cho dù nhóc 13 vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện Tiền Cẩm Lâm hại chết mẹ mình nhưng trái tim của thằng bé cũng không phải là sắt đá.

Thằng bé vẫn luôn ghi tạc mọi chuyện Tiền Cẩm Lâm làm cho mình.

Cho dù đã không còn thù hận nhưng lời cảm ơn lại không thể nói ra thành tiếng.

“Vậy, con phải ở đây đến khi nào?”

Nhóc 13 đột nhiên ngẩng đầu, nhìn anh hỏi.

Trong ánh mắt của thằng bé vẫn còn một chút không tình nguyện.

“Nếu không có gì bất ngờ, con sẽ sống ở đây luôn. Bố sẽ chọn cho con một ngôi trường tốt ở gần đây”.

Trần Thiên Hạo không hề giấu giếm ý định của mình.

Viền mắt nhóc 13 đỏ ửng. Thằng bé lắc đầu nguầy nguậy.

“Không phải bố đã hứa sẽ cho con đi Đông Hoang rồi sao?”

Anh dịu dàng xoa đầu thằng bé.

Cảm động nói.

“Trước kia bố bảo cho con đi Đông Hoang chẳng qua là vì thương xót con, còn bây giờ, bố thật sự coi con là con trai mình”.

“Con nên được đi học như những đứa trẻ khác”.

“Chờ khi trưởng thành, con có khả năng tự chủ thì hẵng quyết định bản thân muốn làm gì”.

Nhóc 13 nghe cái hiểu cái không, chỉ mím chặt môi im thin thít.

Mặc dù tính tình thằng bé khá chín chắn nhưng cũng không thể hiểu được quá nhiều chuyện.

Thật ra trong lòng thằng bé không muốn làm theo ý của anh.

Nhưng thằng bé lại không dám nói gì khác.