Đông Hoang Thần Vương

Chương 286




Chương 286

“Reng reng reng!”

Chuông điện thoại của Mãnh Cương đột nhiên reo lên. Gã ta liếc nhìn Châu Minh một cái, trong lòng bỗng thấy bất an.

“Nghe đi”.

Châu Minh không vui ra lệnh.

Mãnh Cương thấy người gọi tới là em trai mình, bèn lập tức nghe máy.

“Em muốn chết à? Anh đã dặn là lúc anh đang đi làm thì không được gọi điện thoại rồi cơ mà?”

Mãnh Quân ở đầu dây bên kia gào thét thảm thiết.

“Anh ơi, cứu em với, có người muốn giết em”.

“Giết em?”

Giọng nói của Mãnh Cương chợt trầm xuống.

Nghe thấy thế, Châu Minh cũng rất ngạc nhiên.

“Có người đánh nhau ở tòa nhà kinh doanh bất động sản ở Long Phượng Gia Viên của nhà họ Châu. Bây giờ em đang bị nó cắm dao vào đùi, sắp không sống nổi nữa rồi”.

Mãnh Quân khó nhọc lên tiếng.

“Long Phượng Gia Viên?”

Mãnh Cương khiếp sợ, vội vàng cúp máy.

Nhìn sang Châu Minh. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Sếp Châu, không xong rồi. Có người đánh người của chúng ta ở khu biệt thự Long Phượng Gia Viên trên quốc lộ 310”.

Gã ta vừa dứt lời, điện thoại của Châu Minh cũng vang lên.

Đó là cuộc gọi từ quản lý phòng kinh doanh của Long Phượng Gia Viên.

“Sếp Châu, xảy ra chuyện lớn rồi. Có người đến phòng kinh doanh chỗ chúng tôi làm loạn. Em trai của sếp Mãnh sắp đi đời rồi”.

Châu Minh nổi giận ném phăng chén trà xuống đất, đứng bật dậy.

Nếu chuyện này xảy ra ở Nam Thành, có lẽ ông ta sẽ tạm thời nhẫn nhịn để điều tra rõ ngọn ngành trước.

Tránh việc chọc phải thế lực của Trần Thiên Hạo.

Nhưng nếu là vùng ngoại ô.

Toàn là mấy ông nông dân chân đất mắt toét với mấy nhà giàu mới nổi nhờ chăn heo mà phất lên.

Ông ta không cần e ngại, nhất định phải xử lý.

Nhà họ Châu cũng là gia tộc có tiếng ở Nam Thành. Sao vẫn còn kẻ không biết trời cao đất dày gây chuyện ở địa bàn của ông ta cơ chứ?

“Đi”.

“Tôi phải đi xem thử, rốt cuộc là thằng nhóc con chán sống nào”.

Hai người sải bước ra khỏi đại viện. Mãnh Cương lái xe đưa Châu Minh lao như bay về phía ngoại ô.